Ngày hôm Đồng Tuyết Lục .
Sau khi thăng chức giám đốc tiệm cơm, vị trí nhân viên phục vụ của Đồng Tuyết Lục lập tức bỏ trống.
Hơn nữa Đàm Tiểu Yến cũng cho nghỉ việc, hai vị trí phục vụ trong tiệm cơm lập tức ai .
Vì bồi thường cho thím Lâm và Quách Vệ Bình vô tội liên lụy, chính phủ ưu tiê cho hai nhà bọn họ mua hai vị trí công việc .
Vị trí nhân viên phục vụ thứ nhất nhà họ Mạnh mua cho Mạnh Thanh Thanh, còn nhà Quách Vệ Bình thì nhường công vị cho chị họ là Quách Xuân Ngọc.
Đợi khi , Đồng Tuyết Lục lập tức gặp Mạnh Thanh Thanh lâu gặp, và gương mặt mới Quách Xuân Ngọc.
Nhìn qua vẻ như Mạnh Thanh Thanh gầy hơn đây một chút, nhưng sắc mặt tồi, thấy Đồng Tuyết Lục, cô nở nụ thẹn thùng.
Đồng Tuyết Lục gật đầu với cô , đó ánh mắt chuyển về phía Quách Xuân Ngọc.
Quách Xuân Ngọc kết hôn, ba mươi lăm tuổi, mặt tròn, dáng đầy đặn, qua thật thà phúc khí, khiến cảm giác thiết.
Quách Xuân Ngọc Đồng Tuyết Lục, nhe răng : “Buổi sáng lành giám đốc Đồng, là chị họ của Tiểu Quách, tên là Quách Xuân Ngọc, cô gọi là Đại Quách là .”
Đồng Tuyết Lục: “...”
Đây là xưng hô quái quỷ gì ?
“ thấy vẫn nên gọi chị là chị Xuân Ngọc thì hơn.”
Quách Xuân Ngọc gật đầu: “Vậy cũng , theo ý của giám đốc.”
Đồng Tuyết Lục vô cùng lòng với thái độ của chị .
Tuy rằng cô bổ nhiệm giám đốc, nhưng cô còn nhỏ tuổi, nếu như mới đến vì chuyện mà bằng mặt bằng lòng, thì đúng là phiền toái.
Cô sợ phiền toái, nhưng cô chán ghét phiền toái.
Đặc biệt còn là chị họ của Quách Vệ Bình, nếu xử lý , đến lúc đó sẽ tạo thành nội đấu.
Bây giờ xem chị dễ ở chung, trong lòng cô khỏi thở phào nhẹ nhõm một .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-275-ly-tra-xanh-thu-hai-tram-bay-muoi-lam.html.]
Thấy đều đến đông đủ, Đồng Tuyết Lục mở một cuột họp, chuyện với .
“Từ hôm nay trở , chính là giám đốc tiệm cơm , yêu cầu của và các vị giám đốc khác điểm giống , cũng điểm giống .”
“Giống chính là, công tác vệ sinh, bàn ghế trong nhà ăn, ngõ nhỏ tiệm cơm, phòng bếp đều quét tước sạch sẽ, sơ sẩy chút nào!”
Ba Mạnh Thanh Thanh gật đầu đồng loạt.
Tuy rằng Quách Xuân Ngọc là mới, nhưng thái độ tích cực nhất: “Giám đốc Đồng, cô cứ yên tâm, chúng nhất định sẽ công tác vệ sinh, việc quét dọn vệ sinh trong nhà đều do một , sẽ yêu quý tiệm cơm, coi tiệm cơm như nhà !”
Đồng Tuyết Lục: “...”
Đồng Tuyết Lục cảm thấy, bản Quách Xuân Ngọc thật sự lạc quan, khuôn mặt phúc hậu của chị khi những lời , cô lập tức buồn .
Có điều nhân viên tích cực là chuyện đáng để khen ngợi: “Thái độ của chị vô cùng chính xác, chúng đối xử với tiệm cơm như với gia đình .”
Nụ mặt Quách Xuân Ngọc càng xán lạ hơn: “ yêu tiệm cơm, yêu nhà ! Tiểu Quách, em mau hô với chị !”
Quách Vệ Bình đỏ mặt: “ yêu tiệm cơm, yêu nhà , tiệm cơm chính là nhà !”
Mạnh Thanh Thanh thấy thế, cũng nhanh chóng đỏ mặt bắt đầu hô khẩu hiệu.
Đồng Tuyết Lục: “...”
Cô cảm thấy nếu để Quách Xuân Ngọc sống ở thời hiện đại, chắc chắn chị sẽ trở thành cao thủ bán hàng đa cấp.
Cô ho khan một tiếng, tiếp: “Điểm giống với các vị giám đốc khác chính là, trong thời gian gặp tình huống đặc biệt muộn về sớm, chỉ cần công việc giao, thể sắp xếp thời gian nghỉ cho .”
Ba thấy điều , hai mắt đều sáng lên.
Công việc ở tiệm cơm quốc doanh nhiều hâm mộ, cơm ngon rượu say, còn thể mua nguyên liệu nấu ăn tươi ngon nhất.
một điểm chính là, ngày nghỉ, ngoài lễ mừng năm mới và các ngày lễ lớn , cả tháng đều một ngày nghỉ nào.
Nếu như bây giờ Đồng Tuyết Lục thể sắp xếp thời gian nghỉ, thì thật sự quá mỹ.
Vân Chi
Quách Xuân Ngọc nữa vỗ n.g.ự.c bảo đảm: “Giám đốc Đồng yên tâm, chúng đều lời cô, chúng tuyệt đối sẽ muộn về sớm, vô cớ rời khỏi vị trí việc!”
Quách Vệ Bình và Mạnh Thanh Thanh cũng gật đầu theo.