Ăn sáng xong, đoàn   lên xe  thẳng tiến về quê  của đồng chí Tạ Thành Chu.
Ôn Như Quy  với những  khác là đồng nghiệp của  vẫn  đến, hôm nay    chuyện gì để , chỉ  thể  ngơ ở khách sạn.
Mọi    thấy lời , lập tức mời  cùng tới thôn Thải Phong, Ôn Như Quy vui vẻ đồng ý.
Hai   chung một chiếc xe  tới nông thôn.
Tạ Thành Chu dẫn con trai  thăm hỏi nười , đoàn  Đồng Tuyết Lục liền  dạo trong đại đội sản xuất.
Những  khác ngại bên ngoài quá lạnh, liền ở trong phòng  việc của đại đội trưởng,    ngoài.
Đồng Tuyết Lục   ở trong phòng  việc với đoàn  bọn họ, nên  lén chạy  ngoài với Ôn Như Quy.
Mùa đông ở chốn thôn quê   phong cảnh gì , cây cối ven đường trơ trụi, hoa cỏ tiêu điều. Hôm qua tuyết mới xuống,  đất lưu  lớp băng mỏng, băng mỏng và đất bùn hòa chung một chỗ với đất bùn,  qua  bẩn.
Vào mùa đông cũng   việc gì ,  nhiều    phơi nắng  khâu đế giày, thấy hai  Đồng Tuyết Lục và Ôn Như Quy, ánh mắt đồng loạt rơi    bọn họ.
Ở thời đại   khó  thấy mấy  ngoài thôn, đoàn  Đồng Tuyết Lục  xe nhỏ về đây  tạo thành tiếng vang  lớn trong đại đội sản xuất.
Người lớn dùng ánh mắt  chằm chằm bọn họ. Mà đám trẻ con thì da mặt khá dày, hi hi ha ha  theo phía  bọn họ. Bọn họ  tới đây, đám chúng nó cũng  theo tới chỗ đó.
Đi một vòng quả thực chẳng  gì, Đồng Tuyết Lục liền đề nghị trở về.
Ôn Như Quy gật đầu, hai  trở về theo đường cũ.
Đi  một nửa thì thấy Jason cầm máy chụp hình  về phía bọn họ: “Đồng chí Đồng, thì  hai  ở đây ,  tìm hai  lâu lắm  đấy!”
Đồng Tuyết Lục : “Đồng chí Tiểu Tạ tìm   việc gì ?”
Jason: “Phong cảnh nơi đây  đặc biệt,   đồng chí Đồng   mẫu cho , để  chụp mấy tấm phong cảnh nông thôn.”
Ôn Như Quy   thì chân mày   nữa nhíu .
Chỉ là  còn  kịp mở miệng   thấy phía  đó đứa trẻ con kêu lên: “Chạy mau chạy mau, ngỗng tới kìa!”
?
Đồng Tuyết Lục    đầu  , suýt chút nữa sợ hãi tè cả  quần.
Chỉ thấy  lưng   từ lúc nào   thêm một đàn ngỗng trắng, đàn ngỗng trắng vỗ cánh, khí thế hung hăng xông về phía bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-388-ly-tra-xanh-thu-ba-tram-tam-muoi-tam.html.]
Đồng Tuyết Lục còn  kịp  gì,  cảm nhận  cơ thể  nhẹ bẫng.
Cô cúi đầu  xuống, thì thấy Ôn Như Quy  bế  lên.
“Đừng sợ,   đây.”
Vừa dứt lời, Ôn Như Quy  bế cô chạy như điên.
Đường ở nông thôn cũng  bằng phẳng, trong tay Ôn Như Quy còn đang bế một ,  vững chắc chạy như bay.
Jason còn chưua hiểu chuyện gì xảy , thấy Ôn Như Quy bỗng nhiên bế Đồng Tuyết Lục lên thì ngơ : “Đồng chí Ôn, đồng chí Đồng, hai   gì ?”
Vừa dứt lời, Ôn Như Quy  “vụt” một cái chạy tới bên cạnh  .
Trong gió truyền tới âm thanh của : “Chạy mau.”
 mà  muộn .
Một đám ngỗng trắng nhào đến, mổ tới tấp lên chân và bắp chân của Jason.
Còn  một con ngỗng trắng khác biệt với đám còn , vỗ cánh bay lên, mổ  chỗ  thể diễn tả   Jason.
Jason đau đến nỗi kêu gào lên một tiếng, tiếng kêu thê lương thảm thiết xé rách bầu trời.
Đồng Tuyết Lục  thấy mà cả  run lẩy bẩy.
Cũng may  của đại đội sản xuất tới nhanh, đuổi đàn ngỗng trắng , chỉ là Jason vẫn  tấn công  thảm.
Hai bắp chân  đàn ngỗng trắng cắn  mấy vết thương, thảm nhất là...
Có một  phụ nữ   từ góc phòng y tế, thấy đoàn  Đồng Tuyết Lục; thì lập tức chạy tới: “Mọi   cần lo lắng, cây cần tăng dân  của  bạn  vẫn   cắn đứt, chỉ trầy chút da thôi,   vẫn dùng .”
Đồng Tuyết Lục: “...”
Ôn Như Quy: “...”
Mọi : “...”
Vân Chi
Người phụ nữu   xong còn  lan truyền cho những  khác. Rất nhanh  đó,  bộ đại đội sản xuất đều  chuyện con chim non của Jason  đàn ngỗng trắng cắn trầy da.
Trong lòng Đồng Tuyết Lục âm thầm thắp một cây nhang cho  .