Sau khi đầu bếp Mạnh  xuống, Đồng Tuyết Lục mở bình quân dụng  uống một ngụm nước gừng, miệng và cổ họng lập tức cay xè.
Trình độ  bậc thầy chia nước của cô đúng là càng ngày càng lợi hại.
Lần   khi  Dương Châu một chuyến, hình như cơ thể cô  ngấm  lạnh , cô sợ mấy ngày nữa khi kỳ kinh nguyệt tới sẽ đau bụng, cho nên từ hôm nay cô  bắt đầu uống nước gừng.
Đến giữa trưa, Phương Tĩnh Viện đội gió lạnh đạp xe đạp đến tiệm cơm ăn cơm.
Vừa bước , Đồng Tuyết Lục   thấy khuôn mặt đỏ ửng của cô .
Phương Tĩnh Viện gọi một bát canh lòng dê và một chút miến,  khi ăn xong  vội  ngay, ngược   bên cạnh chờ Đồng Tuyết Lục bận rộn xong việc.
Đồng Tuyết Lục   thấy dáng vẻ    cô   chuyện  : “Theo  lên phòng nghỉ  lầu .”
Ánh mắt Phương Tĩnh Viện lập tức sáng lên, gật đầu liên tục: “Được,  đến đây.”
Lên phòng nghỉ  lầu, hai mắt cô   trái  , cuối cùng   vài câu hâm mộ: “Tiệm cơm tuy nhỏ nhưng đầy đủ quá nhỉ, thật ngưỡng mộ cô quá, một   hẳn một phòng nghỉ như .”
Đồng Tuyết Lục vốc một nắm hạt dưa đặt  bàn,  cắn  hỏi: “Nói ,    gì với ?”
Cả  Phương Tĩnh Viện ngượng ngùng vặn vẹo  một lúc, hai gò má đột nhiên đỏ lên.
Đồng Tuyết Lục nhíu mày: “Không    bạn trai  chứ?”
Phương Tĩnh Viện trợn mắt  cô: “Sao  ?”
“ đoán.”
Phương Tĩnh Viện che mặt  ,  giống như cô ngốc: “Cậu đoán đúng , đúng là   mới  bạn trai.”
Đồng Tuyết Lục: “Chúc mừng , chắc chắn vẻ ngoài của đối phương   trai nhỉ?”
Vẻ mặt Phương Tĩnh Viện sùng bái  cô: “Tuyết Lục,  đúng là  như thần! Cậu đoán đúng , đồng chí Hướng,   trông   trai,    đầu, làn da   còn trắng hơn cả  nữa, ngón tay  dài,   mắt!”
Từ    khi  cô   ghét bỏ đối tượng xem mắt giống như khoai tây, Đồng Tuyết Lục  nga cô  cũng là  cuồng mặt  giống như .
“Đối phương  gì? Đã tìm hiểu tận gốc rễ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-394-ly-tra-xanh-thu-ba-tram-chin-muoi-tu.html.]
Phương Tĩnh Viện gật đầu như giã tỏi: “Người nọ là con trai của  họ của đồng nghiệp trong đơn vị của dì hai ,  việc trong Bộ giáo dục, mặc dù bây giờ chỉ là thư ký quèn, nhưng     bản lĩnh!”
Đồng Tuyết Lục gật đầu: “Bề ngoài và năng lực là thứ yếu, quan trọng nhất chính là nhân phẩm,  khi kết hôn,  nên mở to mắt  cho rõ ràng.”
Thời đại ,  xem mắt xong đều nhanh chóng kết hôn,    tìm hiểu rõ tính cách và nhân phẩm đối phương, đều   giới thiệu thổi phồng cả.
Vân Chi
Đợi  khi kết hôn  mới phát hiện nhân phẩm của đối phương   hoặc là tính cách hai   hợp, nhưng đến lúc đó hối hận cũng  muộn, chỉ  thể chấp nhận sống qua ngày, cuối cùng chấp nhận tạm bợ như  vài chục năm.
Ánh mắt Phương Tĩnh Viện sáng lấp lánh: “Nhân phẩm    lắm, đối xử với  cũng  ,  đầu tiên gặp    còn cho rằng   một   xí, cho nên  ăn  nhiều khoai lang,  đó khi  đánh rắm thối   cũng  để ý,   xem nhân phẩm        ?”
Đồng Tuyết Lục: “...”
Cô   nhân phẩm đối phương    , ngược  cô cảm thấy hành vi của Phương Tĩnh Viện  thiểu năng.
Thật khó  nhà trai  ghét bỏ cô .
...
Lúc  còn một  nữa cũng đang đỏ mặt.
Đồng Chân Chân   đàn ông  mặt, tim đập nhanh hơn: “Bộ trưởng Nghiêm,  vui khi  gặp mặt ông!”
Đôi mắt sắc bén của Bộ trưởng Nghiêm quan sát cô : “Đồng chí Đồng Chân Chân,  cô  chuyện phương châm ‘Hai điều bình thường’ mà đồng chí chủ tịch đưa  là sai lầm?”
Lần  nhận  lá thư của Đồng Chân Chân từ tay cháu trai Nghiêm Minh, bên trong thư   đến chuyện .
Chuyện chỉ  ‘Hai điều bình thường’ là phương châm sai lầm  Tết   dấu hiệu,  điều chuyện cơ mật như   ít   , cũng bởi vì ông   họ hàng  việc ở Trung ương mới   một chút.
Lúc  khi  thấy nội dung lá thư ông   cực kỳ hoảng sợ, mở đầu lá thư  là: “Đồng chí chủ tịch sẽ công khai đề xuất thông qua báo chí  ngày 7 tháng 2 năm 1977 về phương châm sai lầm ‘Hai điều bình thường’.”
Cô  gửi thư cho cháu trai ông  là giữa tháng một, lúc  ông   hoảng sợ, lập tức  đến nông trường tìm cô  theo bản năng.
Có điều   khỏi cửa  gió thổi một trận ông   tỉnh táo , ông  sai  lén điều tra Đồng Chân Chân, cũng sai  theo dõi cô .
Mãi cho đến hai ngày , cũng chính là ngày 7 tháng 2, đồng chí chủ tịch thông qua hai tờ báo và một tạp chí công khai đề xuất phương châm sai lầm ‘Hai điều bình thường’, trong lòng ông    chấn động.
Lần  đến đây tìm cô  đúng là  truy hỏi chuyện .