Sau khi phát tiền thưởng xong, Đồng Tuyết Lục : “Đã là một phần của tiệm cơm,  hy vọng    thể yêu mến tiệm cơm như chính ngôi nhà của . Hiện giờ tiệm cơm của chúng  càng ngày càng nổi tiếng, cho nên   chúng  càng  cẩn thận hơn.”
Thấy Đồng Tuyết Lục đột nhiên trở nên nghiêm túc,   lập tức  phản ứng kịp.
Đồng Tuyết Lục  tiếp: “Đầu tiên là công tác vệ sinh, chúng  nhất định  bảo đảm an  vệ sinh, đồ  quá hạn hoặc  hư hỏng tuyệt đối  thể để khách ăn, chuyện   xảy  ở tiệm cơn chắc hẳn   vẫn còn nhớ rõ nhỉ?”
Mọi  đồng loạt gật đầu.
“ hy vọng   lấy đó  gương. Còn nữa, nếu như  ai hỏi thăm chuyện của tiệm cơm từ  ,  hy vọng    thể  cho  . Nếu   cho   tiền, kêu    chuyện phá hư tiệm cơm hoặc là  gì đó ảnh hưởng đến ,  cũng hy vọng   hãy suy nghĩ thật kỹ càng  khi , nếu  thì ngàn vạn  đừng  chuyện ngu ngốc!”
Đầu bếp Mạnh trợn mắt : “Cô yên tâm  giám đốc Đồng, Mạnh Đại  là  đầu tiên xin thề, nếu như    chuyện gì   với tiệm cơm,   với giám đốc Đồng,  sẽ  thiên lôi đánh chết!”
Thấy đầu bếp Mạnh thề, những  khác cũng nhao nhao thề theo.
Đồng Tuyết Lục  tin mấy thứ như lời thề , nhưng mà lúc  cô vẫn lộ  vẻ mặt cực kỳ cảm động: “Thấy   đồng tâm như ,  yên tâm . Đoàn kết là sức mạnh, còn gì  thể quật ngã  chúng  ?”
Quách Xuân Ngọc lớn tiếng : “Không ,   bất kỳ thứ gì  thể quật ngã  chúng !”
Những  khác cũng gào to theo, khiến những   ngang qua tiệm cơm sợ hết hồn.
Đồng Tuyết Lục hài lòng gật đầu một cái, cảm thấy  cũng  khiếu   tuyên truyền.
Ngày đó,  khi tạm biệt Đồng Tuyết Lục, Phương Văn Viễn vẫn luôn điều tra về Hướng Bành.
Sau đó đúng là  để   phát hiện  một vài dấu vết.
Năm nay Hướng Bành  hai mươi tám tuổi, nhưng mà  đó vẫn  từng   yêu.
Cũng  thẻ  là  từng   yêu, hình như   thật sự  hai , nhưng đều  tới nửa tháng  chia tay.
Thời gian ngắn ngủi như  căn bản  tính là  yêu, chỉ  thể coi là tìm hiểu lẫn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-411-ly-tra-xanh-thu-bon-tram-muoi-mot.html.]
Điều kiện nhà họ Hướng  kém, Hướng Bành cũng coi như  điều kiện ưu việt, cho dù  bắt bẻ hơn nữa thì cũng  đến nỗi  từng  bạn gái.
Nhà họ Hướng giải thích với bên ngoài là Hướng Bành chuyên tâm  việc, một lòng phục vụ vì dân, cho nên chậm trễ vấn đề cá nhân.
Trước  Phương Văn Viễn cũng từng   qua mấy lời . Lúc   cảm thấy  vấn đề gì, nhưng bây giờ  khi  Đồng Tuyết Lục nhắc nhở,   càng nghĩ càng cảm thấy  dúng.
Chỉ là   lặng lẽ  ngóng một thời gian, cũng  bắt  chứng cứ Hướng Bành là kẻ đồng tính.
Loại chuyện    cũng  tiện  hỏi han khắp nơi. Một khi truyền  ngoài,    dễ  đối phương cắn ngược.
Chứng cứ về việc Hướng Bành   đồng tính   thì  , còn việc   và Đồng Chân Chân  quan hệ  , thì Phương Văn Viễn  tra   một chút.
Lúc    đang  trong phòng khách của nhà họ Đồng,  Đồng Tuyết Lục : “Hướng Bành là thư ký của phó bộ trưởng bộ Giáo dục. Vị phó bộ trưởng   một  em trai họ  bộ trưởng bộ Tài chính, bộ trưởng Nghiêm của bộ tài chính chính là nhân chứng chứng kiến Đồng Chân Chân cứu .”
Đồng Tuyết Lục  nhíu mày: “Bộ trưởng Nghiêm? Ông  bao nhiêu tuổi ?”
Phương Văn Viễn: “Khoảng ba lăm ba sáu tuổi, cũng coi như một   bản lĩnh, chỉ là   tính tình khá xốc nổi.”
Người  việc lớn kỵ nhất là   trọng, đây cũng là lý do tại  đối phương  thể thắng nổi Tô Việt Thâm để lên chức phó chủ nhiệm ủy ban cách mạng.
Vân Chi
Đồng Tuyết Lục nghĩ mãi  , tại  đột nhiên Đồng Chân Chân  móc nối  với nhân vật như .
 Đồng Chân Chân cũng coi như  trọng sinh, hiện giờ còn  chung thuyền với   quyền thế,   cô càng  cẩn thận hơn mới .
Đồng Tuyết Lục  để Phương Văn Viễn điều tra tiếp nữa, dù  thì chuyện  dính dáng quá nhiều, hiện giờ đối phương vẫn   hành động tiếp theo,  nhất vẫn nên lấy tĩnh chế động.
Rời khỏi nhà Đồng, Phương Văn Viễn  về nhà ngay, mà chạy  ôm cây đợi thỏ.
Khoảng thời gian     nắm giữ  lịch trình thời gian của Hướng Bành,  hôm nay đối phương sẽ tăng ca.
Đợi  nửa tiếng, cuối cùng cũng thấy Hướng Bành ngâm nga câu hát  tới.
Lửa giận lập tức dâng lên trong lòng Phương Văn Viễn.