“Đồng chí Đồng, mặc dù cô là ân nhân cứu mạng con trai , nhưng cô nghĩ chỉ vì mà cô thể khoa tay múa chân xen cuộc sống của ? kết bạn với ai, chẳng lẽ còn sự đồng ý của cô ?”
Cố Dĩ Lam vọt từ bên ngoài, khuôn mặt trắng nõn đỏ bừng, tuy rằng giọng vẫn nhu nhược yếu ớt, nhưng ý tứ chỉ trích bên trong hết sức rõ ràng.
Tô Việt Thâm : “Dĩ Lam, chuyện như em nghĩ , đồng chí Đồng chỉ nhắc nhở chúng Đồng Chân Chân là đáng để kết giao.”
Cố Dĩ Lam nhíu mày: “Chân Chân như , huống chi cô bao giờ đồng chí Đồng mặt em!”
Trong lòng Đồng Tuyết Lục âm thầm thở dài một tiếng, : “Đồng chí Tô, đồng chí Cố, tin tưởng cây ngay sợ c.h.ế.t , những lời khác sẽ nữa, về đây.”
Lần rõ ràng cô để Cố Dĩ Lam thấy bộ mặt thật của Đồng Chân Chân, cô cũng cố ý xa lánh , nhưng ngờ chỉ vài hôm hai lành.
Cô Đồng Chân Chân gì với Cố Dĩ Lam, nhưng trong lòng cô, Cố Dĩ Lam xếp loại đầu óc.
Lúc đối phương đang tức giận, cô giải thích cũng vô dụng.
Nếu như , cô dứt khoát giải thích cho .
Đồng Tuyết Lục xong thì xoay rời .
Mặt Tô Việt Thâm trở nên lạnh lùng: “Em em gì ? Đồng chí Đồng là ân nhân cứu mạng của Tiểu Cửu, chỉ tính riêng việc thôi, em thể chuyện như với cô !”
Cố Dĩ Lam từng thấy Tô Việt Thâm hung dữ với như thế, nước mắt lập tức tuôn rơi: “Vậy mà mắng em vì phụ nữ khác, hu hu..."
Tô Việt Thâm nhíu mày: “Trước khi chuyện gì chuyện gì em thể dùng đầu óc suy nghĩ một tí , em như lỡ như khác , còn tưởng rằng và đồng chí Đồng Đồng chuyện gì bất chính!”
Cố Dĩ Lam ôm mặt : “Anh , nhưng ai cô ?”
Tô Việt Thâm thật sự nổi giận: “Cố Dĩ Lam, em câm miệng cho !”
Cố Dĩ Lam hoảng sợ, sắc mặt trở nên tái nhợt: “Em câm miệng đấy, nếu cô lòng bất chính với , cô năm bảy lượt chạy đến nhà chúng , còn liên tục hỏi thăm tung tích của như , trở về cô lập tức vội vàng tới tìm ..."
Keng!
Tô Việt Thâm cầm cái ca tráng men bàn lên, ném xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-435-ly-tra-xanh-thu-bon-tram-ba-muoi-lam.html.]
Căn phòng yên tĩnh.
Đồng Tuyết Lục lời từ bên trong truyền đến, khóe miệng nở nụ lạnh lùng.
Điều cô lo lắng nhất cuối cùng xảy .
Cô bảo trì cách với Tô Việt Thâm chừng mực, nhưng ngờ trong mắt bụng, vẫn chịu như thế.
Bà Tô và ông Tô thấy tiếng cãi thì chạy .
“Đồng chí Đồng, tại cha Tiểu Cửu cãi , rốt cuộc xảy chuyện gì?”
Vân Chi
Đồng Tuyết Lục : "Chuyện ... Hay là hai trong hỏi đồng chí Tô , thời gian còn sớm nữa, cháu còn về tiếp tục việc, cháu đưa Miên Miên về đây.”
Tiểu Cửu ở bên cạnh thấy tiếng cha cãi , dọa sợ đến mức hai mắt đỏ lên.
Lúc thấy Miên Miên về, bé ngẩng đầu lên: “Chị Miên Miên, chị tới tìm Tiểu Cửu chơi nhé, bây giờ Tiểu Cửu an ủi cha .”
Tiêu Miên Miên gật đầu: "Tiểu Cửu, em mau .”
Đồng Tuyết Lục thầm nghĩ, trong thời gian ngắn chắc chắn cô sẽ dẫn cô bé đến nhà họ Tô.
Cô về , Tô Việt Thâm và Cố Dĩ Lam giải quyết thế nào, đó Cố Dĩ Lam xa cách Đồng Chân Chân , Đồng Tuyết Lục .
Sau khi trở về từ nhà họ Tô, cô gọi điện thoại đến quân khu Tây Bắc chuyện về Đồng Chân Chân cho ông nội .
Tư lệnh Tiêu xong thì khuyên cô cần lo lắng, ông sẽ nhờ chằm chằm Nghiêm Vĩnh An.
Bởi vì ông đang ở quân doanh Tây Bắc, quân - chính can thiệp lẫn , tìm chằm chằm dễ dàng, một khi xảy chuyện gì, ông tay ngăn cản càng dễ dàng.
mà cô hết những điều cô thể , còn những chuyện khác cô quản .
nửa tháng , nhà họ Tô vẫn xảy chuyện.
Hai Tô Việt Thâm và Cố Dĩ Lam đều bắt, hai nhà Tô và Cố cũng niêm phong.
(Hôm nay chợt thấy chương dính nhiều , các bạn thấy chương nào thì góp ý giúp với nhé, để sửa . Cám ơn các bạn.)