“Bốp!”
Vân Chi
Đồng Chân Chân còn xong, Đồng Tuyết Lục tát mặt một cái.
Khuôn mặt Đồng Chân Chân bỏng rát, tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi: “Con đĩ, mày dám đánh tao?”
Đồng Tuyết Lục nhếch môi : “Đánh cô thì , chẳng lẽ còn chọn ngày ?”
Đồng Chân Chân tức giận chịu nổi, nhào tới liều mạng với cô.
Đợi lúc cô nhào đến, Đồng Tuyết Lục nhanh nhẹn vặn cánh tay cô , khiến cô ngã xuống mảnh đất trống phía .
Một tiếng “bịch” vang lên!
Đồng Chân Chân ngã đất, lưng truyền đến một cơn đau nhức.
Đồng Tuyết Lục nhân cơ hội chạy lên lên cô , giơ tay đánh n.g.ự.c cô như đánh bao cát.
Phụ nữ tội gì khó phụ nữ, một đ.ấ.m đánh n.g.ự.c trái.
Phụ nữ tội gì khó phụ nữ, một đ.ấ.m đánh n.g.ự.c .
Đồng Chân Chân đau đến mức hét chói tai, giống như con gà bóp chặt cổ họng.
Hai em Tiêu Gia Minh và Đồng Gia Tín: Trợn mắt há hốc mồm.
Sao cảnh tượng quen như ?
Nhà họ Ngụy thấy tiếng động chạy đến, thấy cảnh cũng giật .
Thẩm Uyển Dung: “Tuyết Lục, chuyện gì ?”
Đồng Tuyết Lục: “Bà Thẩm, tên là Đồng Chân Chân, lúc từng đánh Miên Miên, bây giờ đến cửa bắt nạt ba em Miên Miên, phiền bà đến đồn công an báo án giúp cháu!”
Thẩm Uyển Dung vội vàng gật đầu: “Được, bà bảo ông nội Châu Châu ngay!”
Nói xong, bà đầu bỏ chạy.
Đồng Chân Chân sợ tới mức mặt mũi trắng bệch: “Đồng Tuyết Lục, cô thả , cô thể đến đồn công an tố cáo !”
Nông trường , bất kết thế nào cô cũng về đó nữa!
Đồng Tuyết Lục cong môi : “Cô tự tới cửa tìm chết, thành cho cô chẳng là phụ tấm lòng của cô ?”
Trước đó, cô còn đang suy nghĩ thế nào mới đưa Đồng Chân Chân đến nông trường, ngờ cô chủ động đến nạp mạng.
là quá hiểu lòng .
Nói xong, cô tiếp tục đánh n.g.ự.c cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-454-ly-tra-xanh-thu-bon-tram-nam-muoi-tu.html.]
Loại phụ nữ như Đồng Chân Chân dạy dỗ , một đ.ấ.m đánh n.g.ự.c trái, một đ.ấ.m đánh n.g.ự.c .
Quá sảng khoái.
Đồng Chân Chân đau đến mức hét ầm lên: “Cô điên , cô mau thả !”
Đồng Chân Chân liều mạng giãy dụa, hai em Tiêu Gia Minh và Đồng Gia Tín nhanh chóng lấy tinh thần, chạy qua, một đè chặt cánh tay cô , một ngăn chặn hai chân của cô .
Đồng Chân Chân: “...” Con nó khốn kiếp!
Rất nhanh nhân viên đồn công an tới.
Tất nhiên lúc bọn họ tới, cảnh tượng thấy là Đồng Tuyết Lục tóc tai bù xù, còn ba em đang chảy nước mắt.
Đồng Tuyết Lục lau nước mắt : “Đồng chí công an, Đồng Chân Chân... Lần cô đánh em gái đưa đến nông trường, đó tên tội phạm g.i.ế.c Nghiêm Vĩnh An nọ thả , nhưng cô những sửa sai, còn tiếp tục đến cửa bắt nạt em trai em gái của , xin đồng chí công an chủ cho chúng !”
Đồng chí công an ba em Tiêu Gia Minh đỏ cả mắt, quần áo bẩn lộn xộn, rõ ràng đó đánh.
Miệng Đồng Chân Chân bịt , hai tay trói , thấy thì ngọ nguậy: “Ô ô ô...”
Thẩm Uyên Dung : “ thể chứng, là đồng chí nữ chạy đến cửa đánh !”
Đồng Gia Tín cũng lau nước mắt : “Hôm nay cô còn chạy đến trường học tìm cháu, các chú tin thể hỏi bạn học của cháu!”
Đồng chí công an : “Các cháu yên tâm, kẻ xa như , chúng nhất định sẽ trừng phạt cô xứng đáng!”
Đồng Chân Chân dốc sức lắc đầu: “Ô ô...”
Mau mở miệng cô , đánh là cô ?
Ánh mắt của mấy em Đồng Gia Tín là bôi gừng lên đó...
Song nhân viên công an cho cô cơ hội mở miệng, áp tải cô về đồn công an, đó trực tiếp tống phòng giam.
Cực kỳ đơn giản thô bạo.
Đồng chí công an , vẻ mặt Thẩm Uyển Dung nghĩ vẫn còn sợ hãi: “Tuyết Lục, là đêm nay bà ở với các cháu nhé?”
Đồng Tuyết Lục lắc đầu: “Không cần bà Thẩm, đồng chí công an chắc chắn sẽ dễ dàng thả cô .”
Thẩm Uyển Dung thấy cũng kiên trì thêm nữa, hôm nay Ngụy Châu Châu chút khỏe, trong lòng bà cũng lo lắng cho cháu gái nhỏ.
Đợi Thẩm Uyển Dung , lúc Đồng Gia Tín mới chạy đến vòi nước nhanh chóng rửa sạch mắt: “Má ơi, cay c.h.ế.t con !”
Tiêu Gia Minh cũng vội vàng dắt em gái rửa mắt.
Đồng Tuyết Lục giơ khăn lau mắt cho bọn họ, thấy mắt của ba đáng ngại, lúc mới yên lòng.
Đồng Gia Tín cực kỳ phấn khởi: “Chị, chị diễn kịch thật sự quá lợi hại, chị càn xát gừng, nước mắt chảy là chảy ngay !”
Đồng Tuyết Lục khoác ngượng: “Còn .”
Trước khi xuyên sách, cô phong là ảnh hậu Oscar dân gian đó.