Bởi vì Chu Diễm kết hôn, đúng lúc công việc ở căn cứ   thành, Ôn Như Quy xin phép về nghỉ hai ngày.
Chỉ  điều đêm   về quá khuya, sáng sớm ngày hôm    đến nhà Chu Diễm với Hoàng Khải Dân để giúp đỡ , cho nên  và Đồng Tuyết Lục  thể gặp mặt một .
Sáng , Đồng Tuyết Lục   như thường lệ,  khi mua sắm xong thì đến phòng thương nghiệp họp.
Cùng trong một cái vòng luẩn quẩn,   bí mật tuyệt đối, chuyện   Đồng Tuyết Lục  Phòng an ninh chính trị thuộc bộ công an mang về điều tra,  nhiều giám độc tiệm cơm đều  nhận  tin tức.
Có một   sợ  vạ lây, cho nên trong lúc họp còn cố ý trốn tránh Đồng Tuyết Lục,  vài  thậm chí ngay cả gói gia vị cũng  mua nữa.
Lúc  thấy Đồng Tuyết Lục   chuyện gì,  tiến  gần.
Hơn nữa  khi  Đồng Tuyết Lục là cháu gái ruột của Tư lệnh,  càng nhiệt tình hơn, cả đám   xum xoe như cháu trai .
Đồng Tuyết Lục  cả trong mắt, là   là yêu, trong lòng cô cực kỳ rõ ràng.
Có điều trong nhóm     giám đốc họ Đặng, thái độ từ đầu đến cuối đều   đổi,  nịnh nọt  kiêu căng, khiến cho   cảm thấy  thoải mái.
Vị trí tiệm cơm do giám đốc Đặng quản lý  tính là đặc biệt , nhưng   điều hành tiệm cơm thật sự  tệ, dễ nhận  là   năng lực.
Lúc , đợi Đồng Tuyết Lục  chuyện xong với những  khác,   mới đến chỗ cô, lễ phép hỏi: “Giám đốc Đồng,   hỏi một chút mùa hè sắp đến , tiệm cơm các cô  đưa  món ăn mới hoặc là gói gia vị mới gì gì đó  ?”
Vân Chi
Đồng Tuyết Lục  : “Có, tiệm cơm chúng   kế hoạch đưa  một loại rau trộn mới, rau trộn sạch sẽ mát mẻ  dầu mỡ, tương đối thích hợp ăn  mùa hè.”
Giám đốc Đặng: “Vậy đợi   khi giám đốc Đồng  món ăn mới  sẽ đến cửa nếm thử, nếu như  gói gia vị như lẩu cay tê thì  quá.”
Đồng Tuyết Lục lắc đầu: “Rau trộn  dễ , cũng  cần gói gia vị gì gì đó,  điều rau trộn  đảm bảo an  vệ sinh,  vài nguyên liệu nấu ăn ví dụ như mộc nhĩ đen, để qua đêm tuyệt đối  thể ăn, nếu  sẽ gây  ngộ độc.”
Giám đốc Đặng giật : “Mộc nhĩ để qua đêm sẽ gây  ngộ độc ? Trước     từng  thấy ai  qua chuyện .”
Đồng Tuyết Lục gật đầu: “Mộc nhĩ đen ngâm nước lâu sẽ sinh  độc tố, còn  cả nấm tuyết cũng giống như .”
Đừng   của thời đại   , ngay cả  nhiều  đời  cũng   chuyện .
Giám đốc Đặng  chút đăm chiêu: “Mặc dù lời   từng  qua,  điều nếu  liên đến an  vệ sinh và tính mạng con , đúng là vẫn nên cẩn thận thì  hơn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-456-ly-tra-xanh-thu-bon-tram-nam-muoi-sau.html.]
Hai   chuyện thêm một lát, lãnh đạo mới đến.
Hội nghị dài dòng nhàm chán, vất vả lắm mới chịu đựng đến khi hội nghị chấm dứt, Đồng Tuyết Lục đang định  về   trưởng phòng Lâm gọi .
“Giám đốc Đồng, cô đến văn phòng  một chuyến.”
Những vi giám đốc khác vẫn    thấy như , ánh mắt  thấy Đồng Tuyết Lục đều tràn đầy hâm mộ, bọn họ  giám đốc bao nhiêu năm qua,  nhiều  vẫn  từng  trưởng phòng Lâm gọi đến văn phòng.
Trong lòng Đồng Tuyết Lục cũng đoán  tại  trưởng phòng Lâm  gọi cô  văn phòng ông , bản kế hoạch xây dựng nhà máy     gác .
Chỉ còn nửa năm nữa là đến kỳ thi tuyển sinh đại học, thứ nhất lúc  khởi công nhà máy quá bận rộn, thứ hai  đó  chắc cô   thời gian xử lý, cho nên   thể cô sẽ bỏ kế hoạch .
Vào trong văn phòng, trưởng phòng Lâm  đợi cô lên tiếng   : “Giám đốc Đồng, cô  cân nhắc đến việc  học đại học Công Nông Binh ? Hiện tại, phòng thương nghiệp chúng  đang  một danh ngạch, giám đốc Đồng  là nhân tài hiếm ,   đề cử cô .”
Gọi cô đến đây chỉ vì việc  ?
Trong lòng Đồng Tuyết Lục âm thầm gạch bỏ, ngoài mặt thở dài : “Cảm ơn trưởng phòng Lâm  công nhân năng lực của ,  điều chắc hẳn trưởng phòng Lâm cũng  cha    qua đời, mấy đứa em trai em gái trong nhà đều còn nhỏ,  thể thiếu bàn tay chăm sóc của , cho nên  chỉ  thể nhịn đau nhường cơ hội   cho  khác.”
Trưởng phòng Lâm  chút giật : “Tình huống cô   ngược    từng nghĩ đến,  điều cô  cũng  đạo lý, lên đại học  ở  trường, còn  đến nhà máy và nông thôn học tập, nếu như , cô thật sự   cách nào chăm sóc  nhà , đáng tiếc quá.”
Đồng Tuyết Lục: “...”
Trưởng phòng Lâm , nếu khóe miệng của ông  nhếch lên, thì  còn  thể tin tưởng ông thật sự cảm thấy đáng tiếc cho  đấy.
Trong lòng trưởng phòng Lâm quả thực  vui mừng.
Ông  đưa cơ hội  cho Đồng Tuyết Lục, thứ nhất vì thành tích của cô quá nổi bật, thứ hai cũng chính vì cô là cháu gái của tư lệnh Tiêu, ông   mượn cơ hội  lấy lòng Tư lệnh Tiêu.
 mà ông   ngờ rằng Đồng Tuyết Lục  mà  từ chối cơ hội  như ,  thì ông   thể để  cơ hội  cho cháu của .
Trưởng phòng Lâm khống chế niềm vui sướng trong lòng, ho khan một tiếng  : “Nếu  như , việc   coi như xong, với tuổi của giám đốc Đồng, qua vài năm nữa  bắt đầu học đại học Công Nông Binh cũng  muộn.”
Đồng Tuyết Lục lộ  vẻ mặt cảm kích: “Mặc dù  thể , nhưng vẫn  cảm ơn trưởng phòng Lâm ưu tiên cân nhắc , trong lòng  thực sự  cảm động!”
Trưởng phòng Lâm thấy cô từ chối còn  ơn  như ,  một loại cảm giác một hòn đá trúng hai con chim, lập tức  đến nỗi nếp nhăn nơi khóe mắt cũng nổi lên.