Trong ký túc xá là một mảnh lộn xộn,
Sách vở rơi mặt đất, gối và chăn lung tung hỗn loạn, chăn của Cao Mẫn rơi xuống đất khi kiểm tra, mấy qua dẫm chân lên, qua vô cùng bẩn thỉu.
Quần áo trong tủ quần áo cũng vứt ngoài, nội y rơi mặt đất cũng nhặt .
Nhìn tất cả cảnh tượng , mấy trong ký túc xá tức giận đến mức ánh mắt đỏ bừng, nước mắt chảy xuống ào ào.
Những ở ký túc xá khác bên ngoài vây xem, chỉ trỏ ký túc xá của bọn họ.
“Mọi xem, cô giáo đang tìm kiếm thứ gì trái pháp luật nhỉ?”
“Sao , điều tóm là thứ , nếu chỉ kiểm tra mỗi phòng ký túc xá của bọn họ chứ?”
“Cậu đúng, thấy chúng vẫn nên nhanh chóng về phòng thì hơn, cẩn thận tai bay vạ gió.”
Mọi thấy , đều về.
Chỉ Tưởng Bạch Hủy , chạy quan tâm hỏi: “Tuyết Lục, chứ? Sao cô giáo kiểm tra ký túc của các thế?”
Đồng Tuyết Lục lắc đầu: “ , về phần tại cô giáo kiểm tra ký túc xá của chúng , cũng rõ lắm.”
Tưởng Bạch Hủy sửa sang sách vở và chăn đệm giúp cô: “ là hiểu cả, điều tra thứ gì cả, trái là chuyện .”
Đồng Tuyết Lục với cô , nhặt túi bánh đậu xanh và bánh táo ném rơi mặt đất lên: “Xin , vốn dĩ hai phần mang đến cho , bây giờ xem ăn nữa .”
Tưởng Bạch Hủy thấy là mang cho , lập tức đau lòng chịu nổi: “Giấy gói còn nguyên, bên trong bẩn, vẫn ăn .”
Nói xong, cô mở giấy gói , dùng tay bốc một nắm bột đậu xanh bỏ trong miệng, hai mắt lập tức híp thành hình trăng lưỡi liềm.
“Ăn ngon thật, mặc dù rơi bẹp , điều hương vị vẫn ngon.”
Nhìn dáng vẻ ngây ngô của cô , khóe miệng Đồng Tuyết Lục khẽ nhếch lên: “Lần mang cho .”
Ánh mắt Tưởng Bạch Hủy lập tức sáng như bầu trời đêm: “Thật ? nhớ kỹ đó. ”
Đồng Tuyết Lục gật đầu, đó tiếp tục dọn dẹp đồ đạc.
Sau khi thu dọn đồ đạc xong, Tưởng Bạch Hủy trở về ký túc xá của .
Bầu khí trong phòng vô cùng nặng nề, ai chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-500-ly-tra-xanh-thu-nam-tram.html.]
Đồng Tuyết Lục : “Mặc dù hôm nay là ai tố cáo chúng , cũng cô giáo điều tra thứ gì, nhưng đề nghị phép dẫn khác ký túc xá nữa, thấy thế nào?”
Cao Mẫn ngước mắt cô: “Lời của là ý gì? Ý là chuyện chúng tố cáo, liên quan đến họ và bạn cùng lớp ?”
Khuôn mặt Đồng Tuyết Lục chút đổi : “ gì cả, chỉ hy vọng ngoài phòng ký túc xá của chúng mà thôi.”
Tạ Hiểu Yến : “ đồng ý với lời của Đồng Tuyết Lục.”
Thôi Nhu Nhu: “ cũng tán thành.”
Sau đó, Điền Phượng Chi và Lâm Lan Quyên cũng tỏ vẻ chấp nhận.
Không ai là do họ của Cao Mẫn tố cáo bọn họ, dù họ của cô cũng sẽ hại em họ , nhưng chuyện quá trùng hợp.
Sau nên dẫn về phòng vẫn hơn.
Vân Chi
Cao Mẫn tức giận đến mức mặt đỏ bừng, dậm chân lên tiếng.
“Đã như , thiểu phục tùng đa , ai dẫn ngoài phòng ký túc xá của chúng nữa.”
Nói xong Đồng Tuyết Lục cầm bàn chải đánh răng và cốc sứ ngoài rửa mặt, về phòng ngủ.
Bình thường những khác trong ký túc xá đều sách muộn mới ngủ, nhưng trải qua chuyện ngày hôm nay, tất cả đều tâm trạng học tập nữa.
Sau khi rửa mặt, tất cả đều lên giường ngủ.
Đợi đến khi tiếng hít thở đều đều vang lên trong phòng của ký túc xá, Đồng Tuyết Lục mới mở mắt .
Cô lấy một tờ giấy từ trong áo, đáy mắt tràn lửa giận.
Tờ giấy cô cầm một trong tay, bên tràn ngập những lời phản động, chỉ liên quan đến lãnh đạo của phe đối lập, còn đủ loại lời nguyền rủa lãnh đạo tối cao.
Thứ như nếu khác điều tra , chỉ sợ mạng nhỏ của cô sẽ bàn giao ngay ở chỗ !
Đến lúc đó cho dù ông nội cô là Tư lệnh cũng chắc thể cứu cô, chừng thể còn cô liên lụy.
Được lắm, Sử Tuấn Dân.
Anh chọc giận thành công .
Khóe miệng Đồng Tuyết Lục nhếch lên nở nụ lạnh lùng.
Không g.i.ế.c c.h.ế.t , Đồng Tuyết Lục cô sẽ sửa thành họ Phân!