Chiều chủ nhật, cô trở  trường học, ngay  khi  bước  phòng ở ký túc xá, cô lập tức cảm thấy  gì đó  .
Cô ngước đầu đảo qua  , hỏi: " hỏi một chút, khi   ở trong ký túc xá, ai từng chạm  giường ?"
Tạ Hiểu Yến   ngẩng đầu lên, lắc đầu : “Không ,   ?”
Những  khác cũng nhao nhao   .
Chỉ  Cao Mẫn căng thẳng đến nỗi lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, nhưng cũng phủ nhận chung với  .
Đồng Tuyết Lục: “Đã   đụng  giường của ,  sẽ báo cáo chuyện  cho dì quản lý.”
Mọi   thấy cô  thế,  khỏi sợ hết hồn.
Nhất là Cao Mẫn, sợ hãi đến mức nhảy dựng lên như thỏ: “Bạn học Đồng,    cũng quá chuyện bé xé  to ?”
Đồng Tuyết Lục  cô : “Chuyện bé xé  to? Lần  chuyện   đến lục soát ký túc xá của chúng  để điều tra,  quên mất  ? Bây giờ     sự đồng ý của   tự tiện chạm  đồ đạc, ai   đối phương sẽ nhét cái gì lên giường ?”
Nói xong cô xoay  định   ngoài.
Cao Mẫn vội vàng bước đến giữ chặt cô , Đồng Tuyết Lục dùng sức vùng , đầu Cao Mẫn  đập  tủ quần áo, trán lập tức sưng đỏ lên một mảng lớn.
Vân Chi
“Bạn học Đồng,    chắc chắn   chạm  giường của , ngày thứ bảy chỉ  mấy  chúng  ở ký túc xá,      đang ám chỉ chúng  là trộm ?”
Cao Mẫn  kéo  bộ  trong phòng ký túc xá xuống nước.
Quả nhiên lời  của cô    , sắc mặt những  khác trong phòng ký túc xá đều  chút  .
Tình ngay lý gian, đến lúc dì quản lý tới  ai  rõ ràng , cuối cùng chỉ  thể trừ điểm tập thể.
Đồng Tuyết Lục  : “Cậu  cần lo lắng, đầu giường   rắc chút bột thuốc Đông y, lúc  phía   lưu  vân tay của đối phương, vân tay của mỗi  đều  giống , đến lúc đó chỉ cần so sánh một chút là  thể  ai   chuyện .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-513-ly-tra-xanh-thu-nam-tram-muoi-ba.html.]
Mọi   khiếp sợ, thứ nhất đều  nghĩ tới Đồng Tuyết Lục  rắc thuốc bột  giường, thứ hai cũng  nghĩ tới thật sự   đụng  đồ đạc  giường cô.
Trong nháy mắt, m.á.u  mặt Cao Mẫn  rút sạch, vẫn ngăn cản đường  của Đồng Tuyết Lục: “Bạn học Đồng  đừng , là , là   đụng  giường .”
Lời    , cả phòng ký túc xá yên tĩnh vài giây.
Đồng Tuyết Lục liếc xéo cô : “Tại    chạm  đồ của ? Cậu  động tay động chân  gì?”
Ánh mắt   trong phòng ký túc xá đều dừng   Cao Mẫn, Cao Mẫn căn thẳng đến mức gần như sắp ngất xỉu.
“,    gì cả, chỉ giúp   gửi cho  một bức thư tình thôi,  một  bạn của bạn trai   ngưỡng mộ ,    ngừng cầu xin,  thấy đối phương cũng  ưu tú,  xứng đôi với ..."
Một tiếng "Bốp!"vang lên.
Đồng Tuyết Lục tát cô  một cái,  đó che mặt  hu hu: “Cậu đúng là quá đáng thật đấy,    bạn trai ,  mà    thông qua sự đồng ý của   nhét thư tình,    vẫn ghi hận chuyện    cắt chức bí thư đoàn trường, cho nên  hãm hại  ?”
Cao Mẫn bất ngờ  kịp đề phòng,  tát một cái, má trái lập tức sưng đỏ lên.
 lúc  cô   thể tức giận, cũng  thể tát , còn  tốn công tốn sức giải thích: “   ý hãm hại , căn bản là    chuyện    bạn trai,   từng  cho chúng  ..."
“  từng ,  cũng  từng hỏi , dựa     thể nhận định    bạn trai?” Đồng Tuyết Lục cắt ngang lời cô : "Cậu còn dám    hãm hại , nếu   khác  thấy bức thư tình , đến lúc đó   sẽ nghĩ như thế nào về , bọn họ nhất định sẽ cho rằng   loạn quan hệ nam nữ, bụng    xa thật đấy!”
Mấy  trong ký túc xá  thấy thế, đều dùng ánh mắt khiển trách  Cao Mẫn.
Tạ Hiểu Yến: “Cao Mẫn, dù  giải thích   cũng  đúng, cho dù đối phương  ngưỡng mộ Tuyết Lục,  khi  đưa thư giúp  , ít nhất cũng  hỏi Tuyết Lục một chút chứ, càng  nên lén lút giấu thư tình lên giường Tuyết Lục còn  thừa nhận!”
Rõ ràng là đang giở trò quỷ!
Tuy rằng những  khác trong ký túc xá  lên tiếng, nhưng trong lòng cũng nghĩ như .
Tưởng Bạch Hủy ở phòng ký túc xá bên cạnh  thấy động tĩnh cũng chạy tới,  khi hiểu rõ chuyện gì đang xảy , lập tức chạy xuống báo cáo cho dì quản lý .
Cao Mẫn  ngờ cô  thích xen  việc của  khác như , nhưng  ngăn cũng  ngăn .