Nói thì chậm nhưng chuyện xảy    nhanh, bóng  Đậu Nha lóe lên  cửa, nhanh chóng chạy như bay về phía Trình Tú Vân. Khi bà  còn  kịp phản ứng  nó  há mồm cắn một phát thật mạnh.
“A a a...”
Mông Trình Tú Vân  Đậu Nha cắn một cái, đau đến nỗi mặt bà  nhăn  thành một cục, vô thức thả Tiêu Miên Miên  để xua đuổi con ch.ó  lưng.
Vân Chi
Cùng lúc đó, Bánh Trung Thu cũng nhào tới,   nữa cắn Sử Tu Năng đang định bò dậy.
“A a a...”
Tiếng kêu thảm thiết của nam và nữ hợp  vang lên trong sân nhà.
Tiêu Miên Miên nhân cơ hội  giãy  khỏi  Trình Tú Vân,  lóc chạy thoát.
Một tay Đồng Tuyết Lục cầm cái sạn xông lên: “Châu Châu, chăm sóc Miên Miên giúp chị.”
Ngụy Châu Châu  biến cố trong chớp nhoáng  cho kinh ngạc đến mức miệng  khép  . Cũng may cô bé  thông minh,  khi lấy  tinh thần  vội vàng chạy tới kéo Tiêu Miên Miên mặt  nước mắt: “Đi, chúng   gọi ông nội và bà nội.”
 Tiêu Miên Miên lo cho chị gái   .
Tiếp theo Đồng Tuyết Lục định trừng trị Trình Tú Vân,   để cho hai cô bé thấy  tình cảnh .
Cô  thể  gì khác hơn là  tới ôm lấy cô bé, lau sạch nước mắt  mặt đối phương, : “Miên Miên ngoan,  Bánh Trung Thu và Đậu Nha ở đây, bọn họ  thể tổn thương chị . Em với chị Châu Châu  gọi  lớn tới đây  ?”
Hàng mi dài rậm của Tiêu Miên Miên vẫn còn vương nước mắt: “Vâng,  em với chị Châu Châu sẽ  gọi  lớn tới đây.”
Sau khi hai cô bé   khuất, Đồng Tuyết Lục   phòng bếp cầm hai cái bát sứ , đập vỡ, rải mảnh vỡ  mặt đất. Sau đó     phía  lưng Trình Tú Vân vẫn đang  Đậu Nha cắn mông, đạp một phát  khoeo chân bà .
Hai chân Trình Tú Vân mềm nhũn, lập tức quỳ rạp xuống đống mảnh vỡ.
Một cơn đau nhói truyền tới từ đầu gối, đau đến nỗi bà  hít  một  khí lạnh: “Đồng Tuyết Lục, dẫu   cũng là  chồng tương lai của cháu, cháu đối xử với  như   sợ  Thiên Lôi đánh ?”
Đồng Tuyết Lục đè bả vai bà  ,  để cho bà   lên: “Năm  Như Quy chỉ mới bốn tuổi, bà  ngược đãi con trai ruột của  còn  sợ  Thiên Lôi đánh, bây giờ    sợ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-582-ly-tra-xanh-thu-nam-tram-tam-muoi-hai.html.]
Trình Tú Vân trừng mắt  cô, khóe mắt như sắp nứt : “...”
Tay Đồng Tuyết Lục dùng sức, đè chặt bà  xuống đống mảnh vỡ: “Đau lắm đúng ? Khi Như Quy năm tuổi còn đau hơn bà gấp trăm .”
Da của trẻ con mềm mại nhất, năm đó chẳng qua Như Quy chỉ mới bốn tuổi   chịu sự hành hạ   , mỗi  nhớ tới cô đều cực kỳ đau lòng.
Hơn nữa  ngược đãi   chính là  ruột, ngược  còn ngược cả tâm, tinh thần  tàn phá đến cực độ.
Bây giờ cô  , chẳng qua chỉ là lấy gậy ông đập lưng ông mà thôi.
Tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên trong sân nhà, Thẩm Uyển Dung dẫn theo cháu trai Ngụy Nhiên chạy tới, thấy cảnh tượng  lập tức kinh hãi.
Sau khi lấy  tinh thần, Thẩm Uyển Dung vội vàng hỏi: “Tuyết Lục,  xảy  chuyện gì thế?”
Đồng Tuyết Lục: “Bà Thẩm, hai   xông  nhà đánh Miên Miên, phiền bà  lấy cho cháu hai sợi dây tới đây, cháu  trói hai  bọn họ .”
Trình Tú Vân  đau  sợ, cuống cuồng : “Đồng Tuyết Lục, cháu định  gì chúng ? Chẳng lẽ cháu  dẫn chúng  tới đồn công an ?  khuyên cháu  nhất nên nghĩ kỹ  hẵng .”
Thẩm Uyển Dung bảo Ngụy Nhiên  tìm dây,  qua nhổ một ngụm nước bọt  mặt Trình Tú Vân: “Đã  nhà trộm cắp, còn mặt mũi khuyên Tuyết Lục đừng  báo cảnh sát?”
Vừa nãy thấy Tiêu Miên Miên  đỏ bừng mặt chạy tới, suýt chút nữa bà  sợ tới mức bệnh tim bộc phát.
Trình Tú Vân  hu hu hu: “Thím ơi thím hiểu lầm , cháu là  của Như Quy. Mười mấy năm qua cháu  buộc  tách  khỏi con ,  bây giờ thằng bé sắp kết hôn mới cố ý qua đây thăm xem thế nào, ai ngờ   đối xử như kẻ gian thế !”
Thẩm Uyển Dung giật ,  phụ nữ  là  ruột của Ôn Như Quy?
Bà   nhiều về chuyện nhà họ Ôn, chỉ  là cha  của Ôn Như Quy  ly hôn từ  sớm, cụ thể vì   ly hôn thì bà  .
Chữ hiếu luôn đặt lên đầu, nếu như đối phương chính là  ruột của Ôn Như Quy,  thì những gì Tuyết Lục   truyền  ngoài chắc chắn sẽ   cho danh tiếng của cô.
Thẩm Uyển Dung lập tức   nên  thế nào cho , nghiêng đầu  về phía Đồng Tuyết Lục.
Đồng Tuyết Lục  ngờ đến lúc   Trình Tú Vân vẫn  dùng thủ đoạn bạch liên hoa, đến cả liếc cô cũng lười liếc bà  lấy một cái: “Trói hai kẻ cặn bã    tính .”
Trình Tú Vân: “...”