Trái tim Trình Tú Vân như    hung hăng bóp nghẹt, đau đến nỗi gần như  thể nào hít thở .
Lý Quyên Quyên mặc quần áo xong,  nhón chân lên hôn chụt một cái  gương mặt sưng vù của Sử Tu Năng ngay  mặt Trình Tú Vân,,  nũng nịu: “Anh Năng, em về  nha.”
Sử Tu Năng sờ soạng vùng núi đồi nhấp nhô của cô : “Về  tiểu yêu tinh,    sẽ tới tìm em, em đừng tới đây nữa.”
Một nụ  giễu cợt thoáng qua nơi đáy mắt Lý Quyên Quyên, bề ngoài vẫn nũng nịu đáp ,  đó uốn éo  hình như rắn nước xoay  rời .
Trình Tú Vân giống như  sét đánh trúng ,  bệt  đất  bọn họ, dường như tâm tư  còn ở nơi .
Sử Tu Năng liếc bà  một cái: “ khuyên bà  nhất đừng gây sự. Nể tình Tiểu Nhụy vẫn còn nhỏ,  sẽ  ly dị với bà, nhưng mà nếu như ngày nào bà  cũng ồn ào tưng bừng thế , chúng  sẽ ly dị ngay lập tức!”
Trình Tú Vân ngẩng đầu lên,  ông   lên tiếng cứ như thể  từng quen  ông  .
Sử Tu Năng lười để ý đến tâm trạng của bà  lúc  thế nào: “Hôm nay Tuấn Quân tới tìm . Khoảng thời gian  nó  đến Kinh Thị với bạn, hiện giờ bọn nó đang  ăn, nó mời  cùng gia nhập đoàn đội của bọn họ.”
“Chuyện  ăn của bọn nó một vốn bốn lời, còn kiếm  nhiều hơn cả bán quần áo, hơn nữa còn  cần hùn vốn gì hết.   đồng ý với nó . Nếu như bà ngoan ngoãn  quậy phá, cũng  quản chuyện của ,  sẽ kiếm tiền mang về cho bà. Nếu như bà  quậy,  thì bây giờ cút ngay  ngoài cho !”
Trong lòng Trình Tú Vân cảm thấy cực kỳ vô lực, cơn tức giận  đè xuống. Bà  kinh ngạc  Sử Tu Năng: “Các ông buôn bán gì thế? Thời địa   chuyện  ăn nào   cần hùn vốn, còn kiếm  một vốn bốn lời?”
Khóe miệng Sử Tu Năng nhếch lên: “Chuyện  bà  cần lo.  đói , còn  mau  dậy nấu thứ gì cho  ăn?”
Trình Tú Vân  ,  nhào tới cào rách mặt ông ,  mạng đổi mạng với ông .
 cuối cùng    gì cả, vịn tủ quần áo  lên, tùy tiện băng bó vết thương  gáy một chút,  đó  ngoài nấu cơm.
Người trong khu tập thể còn tưởng rằng   chắc chắn bọn họ sẽ ly hôn,  ngờ chẳng qua chỉ là sấm sét to mưa nhỏ, còn  đánh .
Có vài   khỏi cảm thấy Trình Tú Vân quá vô dụng.
Bình thường gây gổ ngay cả d.a.o phay cũng lấy ,   Sử Tu Năng dẫn  phụ nữ khác về nhà, bà   chẳng dám  ầm ỹ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-639-ly-tra-xanh-thu-sau-tram-ba-muoi-chin.html.]
 là  thể tưởng tượng nổi.
***
Sau khi bước  khỏi nhà họ Sử, Lý Quyên Quyên  thẳng tới bưu điện gọi điện thoại cho Đồng Tuyết Lục.
Đợi đến khi trời tối, Đồng Tuyết Lục mới  ngoài gặp mặt cô .
Lúc  Lý Quyên Quyên  thu dọn hành lý xong xuôi, đôi mắt quyến rũ của cô   Đồng Tuyết Lục: “ tới Thâm Thị, cô  thể bảo đảm an  tính mạng cho  ?”
Đồng Tuyết Lục gật đầu: “Tất nhiên .”
“Cô còn giới thiệu công việc cho  nữa  ?”
Đồng Tuyết Lục gật đầu thêm  nữa: “   bạn bên đó, chỉ cần cô ngoan ngoãn  theo sự sắp xếp của  , mấy năm nữa, chờ khi  chuyện qua , đến lúc đó cô    cũng .”
Vân Chi
 trong  thời gian một hai năm , cô vẫn  cho  canh chừng cô , tránh cô  cắn ngược bọn họ một phát.
Có vẻ như Lý Quyên Quyên  nghĩ thông suốt , thái độ  hơn   nhiều: “Vậy thì . Trước khi ,  sẽ cung cấp thêm cho cô một tin tức miễn phí, cháu trai của Sử Tu Năng tới tìm ông , mời ông  cùng tham gia  ăn với bọn họ.”
Đôi mày thanh tú của Đồng Tuyết Lục nhíu : “Làm ăn? Làm ăn gì?”
Lý Quyên Quyên: “Bắt cóc và lừa bán trẻ em.”
Chỉ   ăn kiểu đó mới  cần hùn vốn, còn  thể một vốn bốn lời.
Tay Đồng Tuyết Lục nắm chặt thành nắm đấm, thấp giọng mắng một câu: “Súc sinh!”
Dựa theo kế hoạch của cô, cô sẽ khiến hai  Trình Tú Vân và Sử Tu Năng táng gia bại sản,  đó buộc bọn họ bước lên con đường trốn thuế lậu thuế, buôn lậu hàng hóa.
Không ngờ   còn độc ác hơn những gì cô nghĩ, dám   loại chuyện như thế.
 mà nếu như bọn họ  tìm đường chết,  thì cô sẽ đưa bọn họ  ngục tù!