2
Sau khi  ký túc xá,  kiểm tra từng ngóc ngách.
Không tìm thấy camera giấu kín.
 căn phòng  ánh sáng mờ ảo, gần như kín mít.
Vì   thể loại trừ khả năng camera vẫn tồn tại ở những nơi    rõ.
Nếu thật sự ,  nếu bây giờ   với Mạnh Triều về những chuyện của dòng bình luận, nhất định sẽ   lén.
Có .
 liếc  thiết  báo động, đợi nó vang lên  nữa,  giả vờ trật chân, nhào về phía Mạnh Triều.
"Nơi   vấn đề, chúng  súng, bảo vệ  bọn trẻ."
Vừa dứt lời cuối cùng, tiếng còi báo động cũng  lúc dừng .
Nhìn sắc mặt Mạnh Triều, hẳn là cô    thấy.
Lúc , tiếng HLV Vương vang lên từ loa phát thanh: "Tất cả   lập tức tập trung tại sân bóng rổ  lầu! Chỉ  năm phút. Ai đến muộn,  chịu hình phạt."
"Chị Mạnh, chạy mau!"  ôm con gái, lao về phía cầu thang.
Giọng Mạnh Triều đứt quãng vọng  từ phía  lưng : "Giang Ảnh, giày cao gót của cô rơi …"
Theo bản năng,  chạy chân trần  nền đất phẳng cực kỳ nhanh.
Thậm chí  còn hối hận vì hôm nay  mặc váy.
Khi  chạy xuyên qua khu rừng trở  sân bóng rổ   thấy mấy  áo đen ban ngày.
Bọn họ  trong cùng một tư thế.
Đội ngũ chỉnh tề đến mức ngay cả chiều cao cũng  sai một ly.
HLV Vương mặc đồ rằn ri,   mặt bọn họ, tay cầm một chiếc đồng hồ bấm giờ rỉ sét.
"Bốn phút mười hai giây."
 gần như kiệt sức, ngã quỵ xuống đất.
Không thể nào là bốn phút mười hai giây ,  nãy  chạy còn tự đếm  trong lòng.
Từ ký túc xá chạy đến sân bóng rổ, nhiều nhất cũng chỉ hơn một phút.
HLV Vương  như   : "Đạt."
Đồng hồ bấm giờ  dừng , những con  đỏ tươi vẫn tiếp tục đếm ngược.
 kinh hoàng  về phía lối  ký túc xá…
[Nữ chính đang  gì ? Sao giờ  vẫn  xuống lầu?] 
[Trước đây đúng là xem thường Giang Ảnh ,  ngờ cô   chạy nhanh hơn cả thỏ.] 
[Sao    cảm giác Giang Ảnh  thể  thấy những lời chúng   nhỉ?] 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trai-he-cua-ac-ma/chuong-2.html.]
[Giang Ảnh!!! Cô hãy nhớ lời . Lát nữa khi HLV Vương cho các cô chọn một chai nước, nhớ  chọn chai màu đỏ!!!] 
 l.i.ế.m liếm đôi môi khô khốc, nếm  một chút vị mặn của mồ hôi.
Con gái nóng đến đổ đầy mồ hôi: "Mẹ ơi, con  uống nước."
HLV Vương liếc  con bé: "Đừng vội,   chuẩn  nước trái cây ướp lạnh cho   , lát nữa  thể tự chọn hương vị."
"Tuyệt quá! Cảm ơn chú." Con gái vui vẻ vỗ tay, còn đầu ngón tay  thì suýt nữa cắm sâu  lòng bàn tay.
Dòng bình luận   ứng nghiệm , lát nữa thật sự  màn chọn nước.
Điều   nghĩa là, những sự kiện kinh hoàng  nhắc đến  đây cũng  thể sẽ xảy .
Tim  đập thình thịch liên hồi, đúng lúc  đồng hồ bấm giờ kêu 'tích'.
Khóe miệng HLV Vương đột nhiên nhếch lên, phấn khích : "Hết giờ,    chịu hình phạt !"
Mạnh Triều dắt theo bé gái chậm rãi bước  sân bóng rổ: "Xin  HLV, Khả Khả đột nhiên   vệ sinh. Chúng  đến muộn bao lâu ?"
"Bốn giây."
"Bốn giây? May quá,   mất nhiều thời gian của  ."
Mạnh Triều   xong, Khả Khả - con gái của cô    một  áo đen phía  HLV Vương kéo .
"Anh  gì ?" Mạnh Triều định kéo con gái   nhưng  HLV Vương chặn .
"Bọn trẻ đều khát , chọn nước trái cây ." HLV Vương chỉ  một cái giỏ nhựa đầy đá viên phía   .
Con gái Mạnh Triều đang vui vẻ ở đó lựa chọn đồ uống.
"Mẹ ơi, con  ! Chú  bảo con chọn nước trái cây kìa."
Con bé dùng hai tay mò mẫm bên trong, thấy nó định lấy chai màu xanh lá cây, tim  thắt .
 cố ý  với con gái : "Bắc Bắc, con xem bên trong chỉ còn hai chai nước dưa hấu thôi. Chắc chắn nước dưa hấu mùa  sẽ  ngọt..."
Khả Khả  đầu   một cái, đặt chai màu xanh lá cây xuống, chọn chai màu đỏ.
 thở phào nhẹ nhõm.
"Màu đỏ  màu vàng?" HLV Vương cầm hai chai đồ uống,  đến  mặt : "Chọn một chai ."
"Mẹ ơi, con  uống nước cam." Con gái vươn tay định lấy.
 vội vàng nắm lấy tay con bé: "Bắc Bắc, con  dị ứng nước cam mà. Chúng  chọn chai khác ."
"Không , con cứ  uống nước cam!"
Đây là  đầu tiên   chiều theo sở thích của con gái, lấy thẳng chai màu đỏ.
HLV Vương  thẳng tắp tại chỗ, mặt hướng về phía , nhưng tròng mắt  dán chặt   đang   đất.
Đồng tử đen sì gần như  ép xuống mí mắt , hốc mắt chỉ còn  một mảng lòng trắng lớn.
"He he he,  chọn xong  thì mau uống  chứ."
Con gái  dáng vẻ của  dọa cho  òa lên,  run rẩy vặn nắp chai, dốc mạnh  miệng.