nuốt nước bọt,  dám tiết lộ thêm nửa lời.
"Tóm ,  thề  tuyệt đối sẽ   hại cô và con cô. Ngược ,  hy vọng chúng   thể đoàn kết , lát nữa cùng hành động."
"Đoàn kết  ? Mấy hoạt động đó cô  tham gia thì tự  một  ." Mạnh Triều  với vẻ mặt vô cảm: "    cả."
Nói xong, cô  chộp lấy chai nước ném về phía  áo đen.
"Cút xa , đừng  bày trò bí ẩn nữa!  chịu đủ !"
Chai nước đập trúng mặt một trong  những  áo đen, cả cái đầu của   lập tức bay .
Lộ  ở chỗ đứt lìa   là m.á.u thịt, mà là giấy và rơm rạ.
Người áo đen  đầu như thể đột ngột mất trọng tâm, lưng gập  , dán  chân.
Hắn  dùng cả hai tay và hai chân đồng thời bám sát mặt đất, bò nhanh về phía cái đầu đó.
Mạnh Triều đột nhiên ôm Khả Khả chạy về phía cổng lớn.
"Đừng chạy loạn, mau  !"
 vội vàng la lớn, nhưng dường như lúc  Mạnh Triều  sợ đến phát điên.
Adrenaline tăng vọt, cô  chạy càng lúc càng nhanh.
Ngay khi cô   xuyên qua cánh cổng lớn, giọng  âm u của HLV Vương vang lên từ loa phát thanh: "Hết giờ, cửa lớn mở. Hoạt động tìm kho báu ngoài trời bắt đầu, địa điểm là hai ngọn núi Đông và Tây. Không tính thời gian, ai tìm thấy kẹo mút sẽ thắng..."
   con Mạnh Triều thuận lợi xuyên qua cánh cổng sắt đó, thở phào một  thật dài.
Trước khi khởi hành, để trấn an cảm xúc của con gái,    dối.
 lừa con bé rằng Halloween sắp đến, nên tối nay tổ chức một hoạt động tìm kẹo.
Quy tắc trò chơi là theo sát , giữa đường    chuyện.
Nếu  sẽ  "quái vật nhỏ" trong bóng tối bắt ,  loại.
Con gái   thấy "Halloween", nét mặt lập tức thả lỏng hơn  nhiều.
Theo gợi ý từ dòng bình luận,   buộc tay  và con gái  bằng một chiếc khăn lụa từ .
Vừa  khỏi cổng,  mắt liền xuất hiện hai con đường núi tối đen như mực.
  tìm thấy  con Mạnh Triều, đành  một  đưa con gái  về phía sườn núi phía Đông .
Chưa leo  mấy bước, trong núi  nổi sương mù dày đặc.
 lấy điện thoại  chiếu sáng, ánh đèn yếu ớt tỏa  một vầng sáng nhỏ xung quanh  và con gái, tầm   thấp.
Trong khu rừng u ám, đột nhiên  một con chim đen vỗ cánh lao .
Tay  run lên, điện thoại rơi xuống đất.
Khi cúi  xuống nhặt, ánh đèn đột nhiên quét qua hai khuôn mặt  trắng bệch.
 sợ đến toát mồ hôi lạnh, khi lấy hết can đảm chiếu đèn về phía họ, phát hiện đó  là  con Mạnh Triều.
Cô    sườn đất, vẫy tay với .
Còn con gái cô , Khả Khả đang ôm lấy cổ cô , cả   úp  vai cô .
Hai cái đầu ghé sát  , đều mỉm  với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trai-he-cua-ac-ma/chuong-4.html.]
“Giang Ảnh,  nãy leo núi giày của   rơi .  đang cõng con bé  thuận tiện, cô  thể giúp  nhặt lên  ?”
Con gái  lắc lắc tay , định bước về phía bụi cỏ mà Mạnh Triều chỉ.
Sau khi  kịp phản ứng,   kéo con bé .
  về phía chân Mạnh Triều,  nhớ ban ngày cô   một đôi dép thể thao quai hậu.
Các ngón chân  hề sơn móng.
Thế nhưng “Mạnh Triều”   nhón chân, hơn nữa mỗi ngón chân đều sơn móng màu đen.
Cô      là Mạnh Triều!
Thấy  mãi   phản ứng gì, cô bé đang  úp  lưng cô  bỗng nhảy xuống.
Cô bé cứ tưng tưng nhảy nhót  về phía con gái :
“Bắc Bắc, ở đây tối quá. Chị sợ lắm, chúng  nắm tay   nhé…”
“Bắc Bắc, em gái  của chị, mau nắm lấy tay chị …”
Không đợi con gái  đáp lời,  bế con bé lên  chạy thẳng lên núi.
Đằng , cô bé  vẫn tưng tưng nhảy nhót đuổi theo, lời  trong miệng dần biến thành tiếng .
“Nắm tay... em gái...  em  nắm tay chị...”
    dám  đầu, trong tai chỉ còn  tiếng tim đập của chính .
Mỗi  hít thở đều như hít  dao.
Không    chạy  bao xa, chân  nặng như chì, cổ họng  mùi tanh của máu.
Không thể trụ  nữa,  loạng choạng ngã xuống đất.
Giây cuối cùng,  dùng hai tay che đầu con gái.
Sức lực của   đến giới hạn .
Muốn  dậy  nữa, nhưng  thế nào cũng  thể.
May mắn , lúc  phía  xuất hiện một vệt sáng.
Ẩn  làn sương mỏng là những nấm mồ cao thấp lởm chởm.
Dòng bình luận , chỉ cần  qua khu mộ hoang , đào rễ cây cổ thụ là  thể lấy  chiếc hộp.
 nghiến chặt răng, một tay ôm ngang eo con gái, chậm rãi bò về phía .
Con gái  nắm chặt quần áo , đôi mắt đong đầy nước mắt càng ngày càng đỏ hoe.
  lúc  con bé  sợ  đau, nhưng may mắn là con bé vẫn luôn nhịn   lời nào.
Ngay khi  sắp bò  khu mộ, con gái  đột nhiên run rẩy : “Mẹ ơi,  chị  vẫn đuổi theo chúng  ...?”
Một luồng khí lạnh lập tức bò từ lòng bàn chân  lên.
 rùng  một cái, vặn cái cổ cứng đờ thì bất ngờ   thấy một khuôn mặt méo mó.