Trạm Xe Buýt Dài Đằng Đẵng - Chương 7: FULL

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-10-29 16:03:21
Lượt xem: 73

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

lôi phó sở trưởng Vương khỏi xe: “Tiểu Nguyệt ở ? Nói mau!!”

Người đàn ông bình thường kiêu ngạo ai bằng , lúc hèn nhát như một đống bùn:  “Cậu hỏi cô , là cô g.i.ế.c, liên quan gì đến !”

“Anh cái gì?! Tiểu Nguyệt cô bé…”

dự cảm lành từ sớm, nhưng khi sự thật tàn khốc phơi bày.

Mọi thứ xung quanh, đều trở nên mờ nhạt.

chỉ thể thấy chính kéo Hà Lợi Lợi khỏi xe. Bàn tay đang bóp cổ cô .

Âm thanh xung quanh ngày càng xa dần.

chỉ thể lờ mờ thấy tiếng chuông điện thoại, tiếng đội trưởng Lý gọi lớn...

Cho đến khi, đội trưởng Lý dồn hết sức kéo tay .

6.

"Bỏ !… Cậu đừng phạm pháp! Bây giờ chỉ còn thôi, chỉ mới thể đòi công bằng cho Tiểu Nguyệt!"

"Ý gì?" ngây đầu đội trưởng Lý.

sững sờ khi thấy mắt đỏ hoe: "Cậu đây, nhận điện thoại. Bà nội Tiểu Nguyệt mất . Cậu sống cho . Đám súc vật đừng bỏ qua đứa nào cả!"

10:50 tối.

và đội trưởng Lý, đưa về sở.

Sau khi tổ chuyên án đến, cuộc thẩm vấn lập tức bắt đầu.

11:20 tối.

Dựa địa điểm Hà Lợi Lợi khai, chúng , tìm thấy t.h.i t.h.ể của Tiểu Nguyệt.

Cuộc đời cô bé, mãi mãi dừng ở đêm đông năm chín tuổi đó.

Sự thật: Ngày 17 tháng 12 năm 2019, 5:40 chiều.

Tiểu Nguyệt bà nội chen chúc lên xe, còn thì lên , đang sốt ruột.

Đột nhiên, cô bé cảm thấy vỗ vai từ phía , khi đầu , cô bé thấy một quen thuộc: "Mẹ? Sao ở đây?"

Mẹ mỉm , chỉ chiếc xe buýt đằng : "Đi thôi, xe đằng ít , chúng chuyến đó."

Nói xong, cô chạy về phía chiếc xe đằng , vẫy tay với Tiểu Nguyệt.

Tiểu Nguyệt ngập ngừng một lát, gọi to với bà nội: "Bà nội ơi, con xe đằng , lát nữa gặp bà ở bệnh viện nhé."

Cô bé chắc bà nội thấy .

Trên xe buýt, Tiểu Nguyệt , chút bất ngờ xen lẫn vui mừng: "Mẹ ơi, đến thăm con và bà nội ạ?"

" ." Mẹ nháy mắt với cô bé: "Tiểu Nguyệt gần đây, nhớ ?"

Tiểu Nguyệt vui vẻ , gật đầu với .

Kể từ khi bà nội đột quỵ, những ngày , cô bé vẫn luôn sống trong sự u ám.

Giờ đây, lâu ngày gặp bỗng xuất hiện, hỏi han ân cần, xua tan đám mây mù trong lòng cô bé.

Khi xuống xe ở trạm bệnh viện, Tiểu Nguyệt từ xa thấy bà nội.

Đang định chạy tới, nhưng kéo : "Tiểu Nguyệt, trong cặp sách của con, ba vạn tệ đúng ?"

Tiểu Nguyệt hỏi như , đột nhiên chút căng thẳng.

cô bé vẫn ngoan ngoãn "" một tiếng, đó ôm chặt cặp sách: "Đây là tiền bà nội phẫu thuật."

"Tiểu Nguyệt, nhỏ với con nhé. Mẹ đến bệnh viện hỏi, ca phẫu thuật của bà nội cần bốn vạn tệ, đủ tiền. Bà nội bây giờ, cũng thể phẫu thuật . Con với , lấy thêm một vạn tệ cho con."

"Thật ạ?" Tiểu Nguyệt ngẩng đầu lên, chút ngượng nghịu .

Dù mới chín tuổi, cô bé cũng , những lời dối vụng về, sẽ lộ sơ hở.

phụ nữ độc ác , cố tình thể hiện một mặt giả dối nhất mặt chính con gái ruột của .

"Đương nhiên là thật , cũng mong bà nội nhanh khỏe mà."

Tiểu Nguyệt cuối cùng vẫn tin cô .

Kế bên Bệnh viện Nhân dân, là một cửa hàng BMW 4S.

Chỉ cách một bức tường, phía bệnh viện tấp nập, còn phía cửa hàng 4S vô cùng vắng vẻ.

Hầu hết nhân viên trong cửa hàng tan .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tram-xe-buyt-dai-dang-dang/chuong-7-full.html.]

Khi cô đưa Tiểu Nguyệt đến khu đất trống phía cửa hàng 4S, xung quanh một bóng .

Một chiếc xe BMW màu xanh, đang đậu bên cạnh, cô đưa Tiểu Nguyệt lên xe, hết lời ca ngợi chiếc xe sang trọng đến mức nào.

"Mẹ ơi, tiền ạ? Bà nội vẫn đang đợi con mà."

Tiểu Nguyệt chẳng hề hứng thú với những điều , trong lòng cô bé chỉ bà nội.

"Tiểu Nguyệt, con , tìm một bố mới quyền thế. Anh còn một đứa con trai đang học mẫu giáo, dễ thương vô cùng. Con trai chỉ cần thể lái xe BMW đưa nó chơi, nó sẽ nhận ! Hôm nay đặt chiếc xe , nhưng còn thiếu một chút tiền đặt cọc trả. Con cho mượn tiền đó , hạnh phúc của trông cậy con đấy!"

Tiểu Nguyệt lúc mới hiểu , lừa. Cô bé hoảng sợ lắc đầu với , đẩy cửa xuống xe.

Người phụ nữ thấy , lộ bộ mặt thật: "Không điều đúng ! Mau đưa tiền đây! Cái bà già đó thì gì mà chữa! Mày hủy hoại hạnh phúc của tao !"

nhân cơ hội định giật túi, Tiểu Nguyệt c.ắ.n cô một miếng, mở cửa xe, chạy ngoài.

Phía , phụ nữ giận dữ, đạp ga.

rằng ban đầu cô chỉ đuổi kịp Tiểu Nguyệt, nhưng vì lái xe còn non tay gây họa lớn. Chiếc xe cán qua Tiểu Nguyệt.

Nhân viên bán hàng trong cửa hàng thấy tiếng động, từ bên trong vọng : "Có cần giúp đỡ gì ?"

"Không cần! sẽ trong thanh toán ngay đây!" Cô trốn trong xe, hoảng loạn bấm điện thoại: "Anh Vương... phó sở trưởng Vương, xảy chuyện !"

Phó sở trưởng Vương lái xe đến, đầu tiên là chuyển t.h.i t.h.ể lên xe của , đợi đến trời tối liền chôn cất tại chỗ.

Sau đó, đàn ông hỏi cô và Tiểu Nguyệt đến bằng cách nào, nhanh chóng dàn xếp chuyện, bao gồm cả tài xế xe buýt Lão Giang.

Bàn tay của Tiểu Nguyệt, cứ thế vươn thẳng về phía . Bị hai kẻ tội đồ rắc đất vàng, hóa thành xương trắng.

Bàn tay , đáng lẽ ấm áp, vươn về phía bà nội, nắm chặt hai trái tim gắn bó khăng khít, nắm giữ một tương lai tươi sáng. Một tương lai mà bà nội hồi phục, cùng cô bé lớn lên. 

Bà nội ơi, cháu thất hứa .

Cho đến cuối cùng, cháu cũng thể tìm Tiểu Nguyệt.

Trước khi chuyện kết thúc, một điều.

7.

Năm 2025, đêm giao thừa nhỏ.

"Cậu tin những chuyện vô hình, thể giải thích bằng khoa học ?"

Sau khi đội trưởng Lý tăng ca sắp xếp xong tài liệu, gọi , và cả viên cảnh sát đây phụ trách giám hộ bà nội ở bệnh viện, cùng ăn một bữa.

"Trước đây tin, nhưng bây giờ tin ." Lời mở đầu của đội trưởng Lý khiến chút khó hiểu.

đó, viên cảnh sát bên cạnh, kể những giây phút cuối đời của bà nội.

Bà nội qua đời giường bệnh.

Ban đầu bà vẫn thể cảm nhận Tiểu Nguyệt đang ở phía .

Bị đột quỵ hai, tỉnh là kỳ tích, mà bà vẫn thể cử động.

Bà rút hết các ống truyền , ôm theo cuốn sổ của Tiểu Nguyệt, vịn tường ngoài.

Các y tá vội vàng vây hỏi bà . Bà một lời nào, cứ thế thẳng ngoài.

Không thể giữ , cũng thể thuyết phục bà về.

mấy bác sĩ và y tá vây quanh, cứ thế mãi đến bên bức tường ngoài cạnh tòa nhà nội trú, mới gục xuống.

"Sau khi các tìm thấy Tiểu Nguyệt, mới phát hiện. Nơi bà gục xuống, chỉ cách nơi Tiểu Nguyệt chôn cất một bức tường."

Bữa ăn tối ba kết thúc.

Một đường phố trong đêm giao thừa nhỏ.

Dọc đường phố đèn đóm thưa thớt, nhà nhà sum họp.

Trong đầu , lời viên cảnh sát với lúc cuối cứ lặp lặp .

Anh , khi đến nơi, bà nội bãi cỏ, nhắm mắt, còn thở.

Bác sĩ đang cấp cứu gần đó, lắc đầu với . Lúc , một chùm pháo hoa gần đó, bay lên trung nổ tung trong màn đêm tĩnh mịch.

Những sắc màu rực rỡ, phản chiếu cuốn sổ nhật ký bà nội nắm chặt trong tay.

Bà nội khẽ mở mắt, lẩm bẩm câu cuối cùng như một sự giải thoát kéo dài, như lời chào hỏi của một cuộc hội ngộ bao năm xa cách.

"Tiểu Nguyệt ơi! Cuối cùng bà cũng tìm thấy cháu ."

(Hết)

 

Loading...