Cơn đau dữ dội ập đến, một lỗ nhỏ lập tức xuất hiện  đầu . Máu tươi chảy dọc xuống thái dương. Cơn đau ở bụng và cơn đau  đầu, nhất thời   thể phân biệt  cái nào đau hơn.
"Miệng lưỡi sắc bén, đợi khi ngươi c.h.ế.t , tiếp tục  trâu  ngựa cho Tạ gia chúng  !" Nói ,  giơ cao chiếc búa bạc, chuẩn  nện thêm một nhát nữa  .
"Cha, đừng!!!" Một tiếng hét vang lên, Tạ Trường Ngâm bụi bặm phong trần từ  đó chạy đến, một tay chặn  Tạ gia chủ.
Tạ gia chủ  đẩy ngã, chiếc búa bạc trong tay rơi xuống đất. Hắn giơ tay tát mạnh một cái  mặt Tạ Trường Ngâm: “Nghiệt tử, dám phá chuyện  của cha!”
Tạ Trường Ngâm ăn một cái tát, nhưng vẫn ghì chặt Tạ gia chủ, sai  cởi trói cho .
Đám gia nhân trong phủ vốn  động, nhưng Tạ Trường Ngâm   từ  mang về một đội thổ phỉ.
Bọn thổ phỉ ai nấy đều dữ tợn,  theo lệnh của Tạ Trường Ngâm.
Trạm Én Đêm
Sau khi  cởi trói, Tạ Trường Ngâm  ép Y phủ khâu vết thương  bụng cho .
Y phủ nhát gan sợ chết, run rẩy khâu xong vết thương cho .
Lúc đó, Tạ Trường Ngâm mới đỡ  dậy,  đưa  . Tạ gia chủ  sai  vây chặt chúng .
Tạ gia chủ : "Nghiệt tử, ngươi dám phá hoại phúc vận của Tạ gia, cha  thể giữ ngươi   nữa!" Nói , Tạ gia chủ gọi  đội quân tư nhân, hóa  là  g.i.ế.c c.h.ế.t cả hai chúng .
Bọn thổ phỉ Tạ Trường Ngâm mang đến và quân tư nhân của Tạ phủ giao chiến, còn  thì dẫn  chạy trốn bằng mật đạo.
Tạ phủ   Tạ gia chủ canh giữ kín như bưng. Muốn  khỏi phủ, chỉ  một con đường duy nhất là mật đạo.
Tạ Trường Ngâm ôm , dẫn   từng bước khó khăn trong đường hầm tối đen: "Đào Cơ, chúng  sắp  ngoài ."
"Cha   ma ám , ông  cứ  hiến tế tân nương,  thành trâm cài bằng xương để phù hộ cho con cháu Tạ gia. Thế nhưng, Đào Cơ,  thật sự yêu nàng,  ai  thể  tổn thương nàng."
Ngọn đuốc soi sáng khuôn mặt Tạ Trường Ngâm. Trên khuôn mặt tuấn tú của   một vết thương, đôi mắt đào hoa tràn đầy tình cảm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tram-xuong-cot/chap-8.html.]
Ta khẽ hỏi : "Trường Ngâm,    ,  còn  một vị thê tử. Vậy,   yêu nàng  ?"
Tạ Trường Ngâm  khẩy: "Người đó ngu ngốc đần độn,  dĩ nhiên  yêu. Cưới nàng , cũng chỉ là để biến nàng  thành trâm cài bằng xương thôi."
"Đào Cơ, cả đời ,  chỉ yêu một  nàng."
Móng tay  ghim chặt  lòng bàn tay. Tỷ tỷ của , một nữ tử đơn thuần,   như . Nàng  dốc lòng ngưỡng mộ ,  mà trong mắt , chỉ là một vật liệu để  trâm cài bằng xương.
Tạ Trường Ngâm, ngươi đáng chết!
Tạ Trường Ngâm  nhận  vẻ mặt   gì khác lạ, vẫn tiếp tục  một . Hắn đặt  xuống,  mở cánh cửa mật đạo: "Đào Cơ,  khỏi cánh cửa , chúng  sẽ  tự do."
"Nửa  gia sản của Tạ phủ    chuyển , nàng cứ yên tâm,  nhất định sẽ  để nàng  chịu khổ. Chúng  sẽ là cặp vợ chồng ân ái nhất thế gian, sống với  đến đầu bạc răng long..."
Lời  còn  dứt, tay   đ.â.m xuyên qua lồng n.g.ự.c . Năm ngón tay thành vuốt, trái tim của    moi  một cách tàn nhẫn.
Hắn từ từ   , phun  một búng máu, đôi mắt đầy vẻ  cam lòng  : "Tại... tại ..."
Ta   gì. Chỉ bình thản   thể  mềm nhũn như bông, từ từ ngã xuống.
Hắn đôi mắt ứa máu, nghiến răng hỏi  một  nữa: "Đào Cơ... ...  yêu nàng như ... rốt cuộc là tại ..."
Ta từng bước  đến gần ,  xổm xuống. Trong ánh mắt đầy sự khó hiểu của ,  từ từ mở lời: "Người mà   ngu ngốc đần độn đó, là tỷ tỷ mà  yêu quý nhất."
"Tạ Trường Ngâm, tất cả   trong Tạ gia các ngươi, đều  chết, để tạ tội với nàng ."
Tạ Trường Ngâm bừng tỉnh, ánh mắt trở nên đau đớn. Máu tươi của  nhanh chóng chảy , ánh mắt  cũng bắt đầu tan rã.
Ở khoảnh khắc cuối cùng,  khẽ hỏi : "Đào Cơ... nàng...  từng yêu  ...?"
Ta  trả lời. Chỉ  dậy, để lộ chín cái đuôi Hồ ly trắng muốt mềm mại. Ta khe khẽ ngân nga một khúc nhạc, trong tay cầm trái tim của Tạ Trường Ngâm, từ từ  về phía từ đường Tạ gia.
Cánh cửa mật đạo   đóng   nữa. Người của Tạ gia, đừng ai hòng chạy thoát.