18.
Khi  đến từ đường Tạ gia, nơi đó đang sáng choang đèn đuốc.
Tạ gia chủ giận đến nghiến răng nghiến lợi, thề sẽ tìm   và Tạ Trường Ngâm. Ta cầm trái tim của Tạ Trường Ngâm, mỉm    mái nhà từ đường Tạ gia.
“Lão cẩu Tạ gia, ngươi tìm  thấy Tạ Trường Ngâm . Trái tim của     moi . Ngươi xem, bây giờ nó vẫn còn đập .”
Mắt Tạ gia chủ trợn trừng, lập tức tức đến thổ huyết đen.
Ta bật , nụ  sảng khoái. Ta  thấy  tầng mây đen  từ đường  vài gương mặt quỷ dữ tợn.
“Đừng vội,  nhanh thôi, các  sẽ  tự do.” Nói xong,  rạch cổ tay .
Máu tươi chảy , nhỏ giọt  trận pháp mà   bố trí sẵn. Ánh sáng vàng rực bùng lên, yêu phong nổi dậy. Mây đen  trời cuồn cuộn, từng tia sét màu tím giáng thẳng xuống từ đường Tạ gia.
Chỉ  thấy một tiếng vỡ tan giòn giã. Một thứ gì đó  vỡ.
Sau đó, tất cả những chiếc trâm cài bằng xương  thờ trong từ đường Tạ gia đều vỡ vụn.
Vào khoảnh khắc những chiếc trâm cài bằng xương vỡ tan, vô  oán niệm từ từ đường tuôn , nhanh chóng lao về phía Tạ gia chủ.
“Cha, con dâu  lo toan việc trong phủ,  sinh ba đứa con trai, tại  cha   g.i.ế.c con dâu?”
“Đồ súc sinh, ngươi dám bóp cổ con của  đến chết, còn biến  thành trâm cài bằng xương,   g.i.ế.c ngươi!”
“Giết! Giết! Giết c.h.ế.t ! Báo thù cho chúng !”
Trong phủ đại loạn,   hoảng hốt bỏ chạy, nhưng đều  các oán linh siết cổ đến chết.
Ta từ  mái nhà nhảy xuống. Dùng móng tay dài nhọn, bóp c.h.ế.t từng con Linh Xà đang nhảy nhót.
Tạ gia chủ giận đến trừng mắt, nhưng  các oan hồn ghì chặt,  thể động đậy.
“Đồ tiện nhân! Dám phá hoại vận mệnh của con cháu Tạ phủ! Lão phu đáng lẽ  đánh các ngươi cho hồn xiêu phách tán!” Lời  dứt,    vô  oan hồn xé thành từng mảnh.
Những oán khí tích tụ do dùng những nữ tử vô tội  trâm cài bằng xương, vốn là trợ lực phù hộ cho Tạ gia. Bây giờ, trâm cài bằng xương vỡ vụn, oán khí phản phệ, Tạ gia cuối cùng   nếm trải quả đắng.
Ta mỉm , ánh mắt tìm kiếm bóng dáng tỷ tỷ trong vô  oan hồn.    tìm thấy.
Trái , kiếm của Dung Trần  kề  lưng . Giọng  của   cay đắng  đau khổ: “Đào Cơ, nàng của ngày xưa, rõ ràng  như thế . Tại  nàng  g.i.ế.c nhiều  vô tội như ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tram-xuong-cot/chap-9.html.]
Ta  khẩy: “Vô tội?”
Ta từ từ   , để Dung Trần  rõ lỗ thủng  đầu , và vết thương khủng khiếp ở bụng .
Ánh mắt Dung Trần đột ngột dừng . Hắn hít một  thật sâu, trong mắt tràn đầy sự xót xa. Hắn  đến đỡ , nhưng   né tránh.
“Dung Trần, nếu   g.i.ế.c bọn họ, bọn họ sẽ g.i.ế.c . Hãy mở mắt  mà xem, ngươi hãy  những oan hồn của những nữ tử vô tội  . Nếu Tạ phủ vô tội,  bọn họ thì  vô tội ?”
Bọn họ chẳng qua chỉ  gả cho một phu quân , an tâm lo toan gia đình, nuôi dạy con cái, bọn họ   gì ?
Trạm Én Đêm
Còn tỷ tỷ của , một nữ tử   và hiền lành như , tại   c.h.ế.t thảm trong Tạ phủ của bọn họ?
Vừa , nước mắt   rơi. Đào Cơ ,   cũng chỉ là một con Hồ ly tinh an phận tu luyện. Gặp Thái tử, dù  phụ bạc,  cũng chỉ g.i.ế.c Thái tử và ả tình nhân mới của .
Ta  hề g.i.ế.c  bừa bãi. Hơn nữa,  tự nhận    là một kẻ ác. Gặp nữ tử  bọn buôn  bắt cóc,  sẽ cứu. Gặp ăn mày đói khát,  sẽ mua bánh thịt cho họ. Gặp bà lão ốm đau   tiền mua thuốc,  cũng sẽ chữa bệnh cho họ.
 tại ,   việc thiện tích đức,  vẫn    kết quả ?
Tỷ tỷ là  đối xử  với  nhất  đời , tại  ông trời  tàn nhẫn cướp  tỷ  khỏi bên ?
Tại ?
Nước mắt  rơi từng giọt, từng giọt.
Khóe mắt Dung Trần ửng đỏ, Thanh kiếm trong tay  rơi xuống đất. Hắn nhẹ nhàng lau nước mắt cho , ôm   lòng: “Xin  nàng, xin  nàng. Đào Cơ,  xin !”
Dung Trần xưa nay vốn yếu lòng. Ta bật  trong vòng tay của . Sau đó, khi   hề phòng ,   moi lấy trái tim .
Thân hình Dung Trần cứng đờ, m.á.u tươi trào  từ miệng. Hắn dường như  lường   kết cục , mỉm  với : “Đào Cơ,  bẩm sinh thể chất khác thường, hãy nghiền nát trái tim  thành bột, pha với Hồi Hồn Thảo mà uống. Chỉ cần bốn mươi chín ngày, tỷ tỷ của nàng sẽ  thể sống .”
“Đào Cơ, sư phụ  ,  sẽ  một Tử kiếp. Vừa  phủ  thấy nàng,   ,  sẽ c.h.ế.t trong tay nàng.”
“ mà,   hối hận. Đào Cơ, c.h.ế.t trong tay nàng,   vui. Ta sống ngần  năm,  từng động lòng với bất kỳ ai. Vì trái tim   vì nàng mà rung động, vì nàng mà ngừng đập, cũng coi như một điều may mắn.”
“Còn nữa, Đào Cơ, khi nàng còn là một con Hồ ly nhỏ, chúng   từng gặp .”
Hơi thở của Dung Trần ngày càng yếu ớt. Hắn từ từ ngã  lòng ,  tắt thở.
Trước khi chết,  vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y . Như thể  , chúng   thể mãi mãi đan mười ngón tay  .
Nước mắt     rơi từ lúc nào.
Dung Trần, hình như  nhớ   là ai .