Trấn Bắc Vương Phủ Có Một Quận Chúa Điên - Chương 203: Phá

Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:39:46
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sắc mặt của Thiên Tuế Hồng vẫn đổi, :

“Đi trong giang hồ, khó tránh chuẩn chu .”

 

Tần Kim Chi tung một cước, đá mạnh của nam tử.

 

“Thế của ngươi, ngay cả phủ huy của Trấn Bắc Vương phủ cũng nhận , kém cỏi đến thế, chi bằng để g/i/ế/t cho ngươi?”

 

Thiên Tuế Hồng khẽ :

“Sao dám để bẩn tay quận chúa.”

 

Nam nhân đá đến thoi thóp.

Sắc mặt Thiên Tuế Hồng vẫn lạnh lùng vô cảm.

 

Tần Kim Chi vẻ mệt mỏi, xuống ghế.

Thiên Tuế Hồng lập tức rót , đưa đến bên tay nàng.

 

Tần Kim Chi nhận , chỉ vắt chéo chân.

“Vừa thế của ngươi , phía cửa tiệm thế lực lớn. Nói cho bổn quận chúa xem, đáng để kiêng dè .”

 

Thiên Tuế Hồng vẫn giữ tư thế bưng , đáp:

“Quận chúa đùa . Trong Kinh thành , ai chẳng phận của vô cùng tôn quý. Hắn chỉ là đang mượn oai hùm mà thôi.”

 

Tần Kim Chi nhếch môi :

“Vậy, càng tò mò, con hổ mang họ gì.”

 

Thiên Tuế Hồng mỉm :

“Nếu quận chúa nguyện ý, con hổ thể mang họ Tần.”

 

Tần Kim Chi lắc nhẹ mũi chân:

“Đáng tiếc, bản quận chúa thích nuôi hổ, chỉ thích nuôi chó.”

 

Sắc mặt của Thiên Tuế Hồng vẫn đổi:

“Quận chúa thật nhã hứng.”

 

Một tay Tần Kim Chi chống cằm, tay gõ nhẹ lên tay vịn ghế.

“Nếu thế vô dụng như , bản quận chúa sẽ ngươi xử lý. Làm thế thì đủ tư cách, bao cát thì miễn cưỡng còn dùng .

Vân Tước, mang về, treo ở diễn võ trường Trấn Bắc Vương phủ, đang thiếu một cái bao cát.”

 

Vân Tước gật đầu, tiến lên tháo xuống.

 

Sắc mặt của Thiên Tuế Hồng cuối cùng cũng biến đổi.

“Quận chúa cần gì?”

 

Tần Kim Chi nhạt:

“Ta việc gì cần ngươi cả.”

 

Ánh mắt của Thiên Tuế Hồng dừng nơi nốt ruồi nhỏ mặt Tần Kim Chi.

“Quận chúa, xin hãy thẳng , việc Thiên Tuế Hồng , nhất định chối từ.”

 

Tần Kim Chi vẫn lắc chân, nghiêng đầu nàng, mặt treo nụ như trẻ con nghịch ngợm.

“Người của mất tích trong chợ đen. Đêm nay, gặp .”

 

Thiên Tuế Hồng sững sờ:

“Ta nhất định sẽ dò hỏi cho quận chúa, chỉ là thế lực chợ đen phức tạp, e rằng một ngày…”

 

Tần Kim Chi ngạo nghễ:

“Chuyển lời cho phụ của ngươi. Trước giờ Tý, nếu của trở về Trấn Bắc Vương phủ, ngày mai sẽ san bằng chợ đen.”

 

Sắc mặt Thiên Tuế Hồng trở nên nghiêm trọng.

Tiểu quận chúa của Trấn Bắc Vương phủ đúng như tin mật thám báo về.

Quả nhiên là thâm sâu lường .

 

Không ai phận của nàng.

Tần Kim Chi chỉ nơi ẩn của nàng, còn trực tiếp vạch trần phận của nàng.

 

Trong Kinh thành , bất cứ ai rằng san bằng chợ đen đều chỉ là tự lượng sức.

nếu là Tần Kim Chi…

 

Kẻ vô pháp vô thiên như Tần Kim Chi!

Không chỉ dám, mà nàng thật sự thực lực san bằng chợ đen!

 

Tần Kim Chi dậy:

“Ta sẽ tạm thời mang của ngươi . Khi của trở về phủ, ngươi tự nhiên sẽ vẹn về.”

 

Bàn tay giấu trong tay áo của Thiên Tuế Hồng siết chặt.

Quả nhiên, vẫn qua mắt quận chúa.

 

Vân Tước thả xuống.

Như kéo một con ch.ó c.h.ế.t, lôi nam t.ử hôn mê .

 

Ngay khoảnh khắc Tần Kim Chi bước khỏi cửa tiệm, kỵ binh lập tức kéo căng dây thừng.

Trong nháy mắt, cửa tiệm son phấn sụp đổ, hóa thành bình địa.

Thiên Tuế Hồng tung lùi , tránh né những mảnh vỡ đổ nát.

 

Tần Kim Chi xoay lên ngựa:

“Bổn quận chúa , chỉ đợi ngươi một khắc.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tran-bac-vuong-phu-co-mot-quan-chua-dien/chuong-203-pha.html.]

Một khắc thấy Thiên Tuế Hồng xuất hiện, nàng liền phá nát cửa tiệm .

Từ đến nay, Tần Kim Chi nàng !

 

Thiên Tuế Hồng bóng lưng Tần Kim Chi rời , sắc mặt nặng nề.

Đống hoang tàn chân tựa như lọt mắt nàng.

Đợi đến khi bóng dáng Tần Kim Chi biến mất, Thiên Tuế Hồng mới xoay rời .

 

Hồi phủ.

Tần Kim Chi dặn dò tiểu tư trong phủ:

“Treo ở cổng Vương phủ cho .”

 

“Dạ.”

Tiểu tư lập tức trói chặt của Thiên Tuế Hồng, treo cổng phủ.

 

Vân Tước hỏi:

“Quận chúa, như quá phô trương, liệu đ.á.n.h rắn động cỏ ?”

 

Tần Kim Chi :

“Lý Tiến mất tích, kẻ phía sớm điều tra. Bây giờ chỉ xem, dám đắc tội với , với ma vương Kinh thành thôi.”

 

Trong chợ đen, các thế lực dơ bẩn chồng chất.

Cả Kinh thành , chỉ một dám lật tung chợ đen, đó là Tần Kim Chi.

Nếu chọc giận Tần Kim Chi, những kẻ sống trong bóng tối , ngay cả cơ hội chui rúc xuống cống ngầm cũng còn.

 

Phải thật phô trương mới .

Như , mới đảm bảo tính mạng của Lý Tiến.

 

Nàng tìm ồn ào như thế, chính là để kẻ phía chợ đen hiểu rõ tầm quan trọng của Lý Tiến.

Một khi Lý Tiến gặp nguy hiểm, chợ đen tất diệt.

 

Quả nhiên, giờ Tý còn đến, một cỗ xe ngựa dừng cổng Trấn Bắc Vương phủ.

 

Thiên Tuế Hồng từ trong xe bước xuống.

Nàng đưa lệnh bài của Tần Kim Chi cho tiểu tư Vương phủ.

 

“Thiên Tuế Hồng cầu kiến quận chúa.”

 

Tiểu tư thấy lệnh bài, lập tức phủ bẩm báo.

Thiên Tuế Hồng treo cổng, cố kìm nén lao đến.

 

Chẳng bao lâu , tiểu tư dẫn thêm .

“Lý Tiến ?”

 

Thiên Tuế Hồng chỉ xe ngựa:

“Người ở trong xe.”

 

Tiểu tư đỡ Lý Tiến đang hôn mê xuống xe, đó sang Thiên Tuế Hồng truyền lời:

“Quận chúa cho mời.”

 

Thiên Tuế Hồng theo tiểu tư đến viện của Tần Kim Chi.

Tần Kim Chi đang nhắm mắt, nhàn nhã xích đu.

 

Thiên Tuế Hồng tiến lên hành lễ:

“Bái kiến quận chúa.”

 

Tần Kim Chi mở mắt:

“Xem , trong đám con cái của phụ ngươi, hai tỷ các ngươi vẫn còn chút địa vị.”

 

Thiên Tuế Hồng mỉm :

“Phụ nhờ chuyển lời đến, rằng việc quận chúa đang điều tra liên lụy rộng, để tránh tai họa đổ xuống đầu vô tội, mong quận chúa đừng tiếp tục tra nữa.”

 

Xích đu khẽ lắc, Tần Kim Chi chậm rãi :

“Nếu nhất quyết điều tra thì ?”

 

“Nếu quận chúa nhất quyết điều tra, chuyện liên quan đến tồn vong của chợ đen, phụ ông tuyệt đối sẽ chờ c.h.ế.t.”

 

Tần Kim Chi mở mắt, nghiêng đầu Thiên Tuế Hồng.

“Một chút Lãnh Thiềm Hương, liên quan đến sống c.h.ế.t của chợ đen. Sau lưng phụ ngươi, là vị nào?”

 

Thiên Tuế Hồng sững sờ, đó nhạt:

“Phụ con cháu đông đúc, xem trọng. Sau lưng ông nhân vật lớn nào, .”

 

Chợ đen thể tồn tại đến nay, phía tất chống lưng.

Chỉ là giấu sâu, ai .

 

Tần Kim Chi dậy, thẳng mắt Thiên Tuế Hồng:

“Con cháu của phụ ngươi nhiều như , thể gánh vác đại sự chẳng mấy ai. Ngươi cam tâm mãi quân cờ trong tay ông ?”

 

Thiên Tuế Hồng mỉm :

“Ta là nữ tử, tại gia tòng phụ, tự nhiên lời phụ .”

 

Tần Kim Chi bật khẽ:

“Vậy, mười mấy tỷ ngươi g.i.ế.c c.h.ế.t , cũng là theo lời phụ ?”

 

Sắc mặt Thiên Tuế Hồng trở nên trầm trọng.

“Quận chúa quả nhiên thâm tàng bất lộ.”

 

Tần Kim Chi cầm một quả bàn lên, c.ắ.n một miếng, đó tùy ý hỏi:

“Người đầu chợ đen, ngươi từng nghĩ đến việc tự lên vị trí đó ?”

Loading...