Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không khí tại nhà thi đấu đa năng của trường Trung học 1 nóng hừng hực, dường như thể thiêu đốt cả những khối bê tông kiên cố. Hôm nay là trận chung kết bóng rổ liên trường – sự kiện lớn nhất trong năm. Tiếng trống, tiếng kèn và tiếng hò reo của hàng nghìn học sinh tạo thành một làn sóng âm thanh khổng lồ, khiến mặt sàn gỗ cũng rung chuyển.
Giữa tâm điểm của chảo lửa , Trầm Dư Khánh đó, nổi bật trong bộ đồng phục thi đấu 10 màu xanh đậm. Mồ hôi ướt đẫm bết những sợi tóc trán, nhưng đôi mắt sắc lạnh và tập trung đến đáng sợ. Mỗi bước di chuyển, mỗi cú xoay của Khánh đều nhận những tiếng thét chói tai từ phía khán đài.
Thanh An ở hàng ghế đầu tiên của khu vực cổ động viên lớp 12A1. Cậu hò hét, cầm băng rôn, nhưng đôi mắt lớp kính cận từng rời khỏi bóng dáng 10 sân. Trong thâm tâm, An thấy bồn chồn lạ thường. Ký ức về đêm say rượu ở chương vẫn còn mờ ảo như một thước phim hỏng, nhưng cảm giác ấm áp từ bờ vai của Khánh thì vẫn còn hằn sâu trong tiềm thức.
Trận đấu trôi về những giây cuối cùng. Tỷ đang là 78-79. Trường đối thủ đang dẫn một điểm.
Ngọc Đinh Đang
Khánh nhận bóng từ đường chuyền dài của đồng đội. Cậu hai cầu thủ to lớn phía bên kèm chặt. Thời gian bảng điện t.ử nhảy ngược: 10... 9... 8...
Khánh hít một thật sâu. Trong khoảnh khắc ngạt thở đó, vô thức liếc về phía khán đài. Ở đó, giữa hàng nghìn gương mặt xa lạ, tìm thấy một đôi mắt trong veo đang đầy lo lắng. Ánh mắt của An như một liều doping mạnh nhất, thổi bùng lên ngọn lửa trong lòng Khánh.
Khánh đột phá. Cậu dùng một cú qua ngoạn mục, lách qua khe hở hẹp giữa hai hậu vệ, bật cao lên trung. Cơ bắp ở cánh tay gồng lên, mạnh mẽ và đẽ như một tác phẩm điêu khắc.
3... 2... 1!
Quả bóng rời khỏi tay Khánh, vẽ một đường vòng cung hảo trung khi lọt thỏm rổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trang-ngoai-cua-so-nguoi-o-trong-tim/chuong-7-cuoc-thi-dau.html.]
Phập!
Tiếng còi mãn cuộc vang lên cùng lúc với tiếng nổ tung của khán đài. Chiến thắng nghẹt thở thuộc về lớp 12A1.
Đồng đội lao đến định ôm chầm lấy Khánh, nhưng nhanh chóng lách . Khánh ăn mừng cùng đội, chiếc cúp vàng đang mang . Cậu chạy thẳng về phía khán đài, nơi Thanh An đang dậy định vỗ tay.
Sự cuồng nhiệt của đám đông bỗng chốc lặng xuống khi thấy Đội trưởng của dừng ngay mặt học bá trầm lặng. Khánh sân, An bậc khán đài đầu tiên. Khoảng cách chiều cao khiến họ bây giờ ở tư thế đối diện ngang hàng.
Khánh nở một nụ rạng rỡ như ánh mặt trời, nụ nhất mà An từng thấy. Giờ đây nụ đang dành cho .
Dưới ánh đèn pha cực mạnh của nhà thi đấu, bóng của hai trai in mặt sàn gỗ, chồng lấp lên . Khánh đó, kiêu hãnh như một vị vua chinh phục giang sơn, nhưng ánh mắt An chứa đựng sự phục tùng tuyệt đối.
An cúi đầu giấu gương mặt đỏ bừng. Cậu gì, nhưng bàn tay vô thức siết nhẹ lấy tay .
Lần đầu tiên, học bá trầm lặng hiểu rằng, ánh trăng mà Khánh luôn nhắc đến, thực bao giờ là vật thể bầu trời. Đó là một tình yêu rực rỡ và bền bỉ mà Trầm Dư Khánh dành cho , ngay từ những ngày đầu tiên nắng chiều rơi trang sách.