TRANH HOÀNG BI CA - CHƯƠNG 2

Cập nhật lúc: 2025-10-28 04:10:21
Lượt xem: 1,218

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 2:

 

Ta dám thêm chỉ rùng , vì thật sự đáng sợ.

 

Ba tháng , sứ giả báo tin rằng Đại Lương và Nữ Chân định xong điều khoản nghị hòa, vàng bạc lễ vật cũng chuẩn đủ. Đồng thời, thiếu nữ nhà họ Thẩm chọn để hòa mặt trong tổng doanh của Nữ Chân.

 

Đại hoàng tử tỏ hứng thú, hỏi :

 

“Người đến là ai?”

 

Nhà họ Thẩm ba tiểu thư, cô út gả cho Thái tử Đại Lương, còn hai : Tứ tiểu thư và Ngũ tiểu thư.

 

Ta cúi đầu đáp:

 

“Nghe là vị Tứ tiểu thư yếu bệnh.”

 

Hắn khẽ nhướng mày, đôi mắt tuấn thoáng qua một tia lạnh lẽo:

 

“Là Thẩm gia vứt bỏ ?”

 

Ngày , khi yêu cầu đưa một nữ nhân nhà họ Thẩm đến hòa , hề chỉ rõ là ai. Hắn vốn thích khác đấu đến c.h.ế.t, xem kẻ nào chịu hi sinh.

 

Hắn tưởng rằng, phận bi t.h.ả.m , hai tỷ nhà họ Thẩm sẽ vì tránh kiếp nạn mà hãm hại lẫn .

 

Thế nhưng, kết quả khiến thất vọng. 

 

Ta :

 

“Không . Nàng tự nguyện. Nghe ban đầu là Thẩm Ngũ , nhưng ngay ngày xuất phát, Thẩm Tứ hạ mê d.ư.ợ.c với , Thẩm Ngũ lên kiệu hòa .”

 

Hắn khựng một chút.

 

Người Nữ Chân hiểu điều trong lòng họ, kẻ mạnh sinh tồn, kẻ yếu diệt, ngay cả ruột còn chẳng nể tình. Hắn tưởng tượng nổi một thể vì yêu thương mà khác chịu c.h.ế.t.

 

thấy ánh sáng hứng khởi lóe lên trong mắt .

 

“Vậy ?” - Hắn khẽ hỏi, khóe môi nhếch lên đầy thích thú.

 

Từ giây phút , Hoàn Nhan Hoàng bắt đầu để mắt đến Thẩm Tranh.

 

Ta còn nhớ rõ đầu gặp nàng.

 

Gió bấc như dao, cắt rát mặt . Ta đẩy cửa bước , bên khung cửa sổ là một nữ tử đang sách. Nghe tiếng động, nàng ngẩng đầu sang, ánh mắt đen láy.

 

Khoảnh khắc , như nghẹt thở.

 

Nàng đến nao lòng, một vẻ khác với tất cả nữ nhân Nữ Chân.

 

Nữ nhân của chúng như rượu mạnh, còn nàng... như đóa hoa nở sớm đầu xuân, run rẩy trong gió lạnh, khiến chỉ che chở, sợ gió khẽ qua cũng khiến cánh hoa tan biến.

 

Nàng hề sợ hãi, cũng hề lóc kêu than.

 

Nàng chỉ ngẩng đầu, thẳng , ánh mắt bình tĩnh, đôi môi khẽ cong nhẹ:

 

“Ngài hẳn là Đại hoàng tử Hoàn Nhan Hoàng? Ta là Thẩm Tranh.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tranh-hoang-bi-ca/chuong-2.html.]

 

Ba năm, cuối cùng vẫn thể ngơ. Ta rời giường, cầm lấy cây dù ở góc tường , định đem bộ xương đến chỗ khác để tránh mưa.

 

Bước tới đống đổ nát, suýt nữa thét lên bởi một bóng đen sì đang bệt giữa đó.

 

Ta ở hành lang, nghiêng , nhưng thể rõ, đúng lúc đó một tia chớp xé sáng bầu trời, ôm chặt miệng… vì bóng là Đại hoàng tử.

 

Hắn giữa đống tro tàn, ôm chặt bộ xương đen , nhắm mắt như cảm xúc gì. Mưa như trút xuống, cả ướt sũng, nước mưa chảy khuôn mặt lạnh lùng, tự hỏi nước mắt lẫn trong đó .

 

Hắn vẫn là vị Đại hoàng tử vốn lạnh lùng, quyết đoán ?

 

Ta bước, giả vờ thấy gì.

 

Sáng hôm , thấy trở phong thái lãnh đạm như thường ngày, quần áo khô ráo, vẻ mặt vô cảm, lệnh đốt hết xương cốt Thẩm Tranh thành tro.

 

, vốn giỏi che giấu.

 

Thật Thẩm Tranh vốn ốm yếu, bệnh tật bám , từng lo nàng giữ tính mệnh. Ngay đêm nàng tới Nữ Chân, Đại hoàng tử hành hạ nàng dã man suốt một đêm.

 

Sáng hôm vẫn trầm ngâm, đầu óc lơ đễnh, cuối cùng lệnh với :

 

“Ngươi xem thử.”

 

Lời ngắn gọn, nhưng hiểu.

 

Vào phòng, thấy nàng vẫn tỉnh.

 

Màn trắng treo từng tầng, từng lớp, khẽ vén lên đến tận lớp trong cùng mới thấy chăn chiếu hỗn độn, nàng đắp tạm một tấm mền mỏng, bờ vai trắng mịn như ngọc lấm tấm vết bầm.

 

Thấy , nàng khẽ kéo mền lên che, gắng nở một nụ yếu ớt:

 

“Phiền ngươi chuẩn cho ít nước nóng, tắm.”

 

Ta vốn định lạnh lùng giúp, nhưng thấy nàng còn vững cuối cùng vẫn nỡ, nên đành tự tay giúp nàng tắm rửa.

 

Từ đó về , Đại hoàng tử liền bảo bên cạnh chăm sóc nàng.

 

Nói là chăm sóc, nhưng lúc đầu thật là giám sát dù nàng cũng là Hán, còn là nhà họ Thẩm, ai nàng sẽ chuyện gì?

 

Thành thật mà , lúc ưa nàng chút nào.

 

Đại hoàng tử Hoàn Nhan Hoàng tỏ vô cùng hứng thú. Có lẽ bởi quanh nay từng kiểu nữ nhân như nàng, hoặc cũng chỉ vì tìm chút thứ tiêu khiển.

 

Thời gian đó, trong quân tạm yên, rảnh rỗi, nên liền coi việc trêu đùa nữ nhân họ Thẩm như trò tiêu khiển để g.i.ế.c thời gian.

 

Đại hoàng tử ít sỉ nhục nàng.

 

, trong yến tiệc, lệnh cho Thẩm Tranh gảy đàn giúp vui, như một vũ cơ mặt quần thần.

 

Những tướng lĩnh Nữ Chân mặt hôm , gần như ai cũng từng chịu tổn thất tay Thẩm gia, nên ánh mắt họ nàng tràn đầy căm hận và dã tính tựa lũ sói đói đang rình mồi, chỉ chờ xem nàng trò .

 

Thế nhưng, nàng chỉ yên giữa đám , bình thản gảy hết một khúc nhạc, mặt đổi sắc, ánh mắt chút sợ hãi.

 

Cả trướng tiệc im lặng một chốc, tướng quân Ô Đạt bật ha hả, sang với Đại hoàng tử:

 

“Thẩm Am nhà họ Thẩm đều cứng cỏi ? xem nữ nhân họ Thẩm , e rằng xương cốt mềm mại lắm.”

 

Đại hoàng tử cũng mỉm , giọng nhàn nhạt, ánh mắt nửa trêu nửa lạnh, khẽ nhướng mày hỏi :

Loading...