“Chị   chị em. Em   chị, chúng    quan hệ huyết thống!” Diệp Minh Hi xúc động phản bác, “Chung Minh mới là em trai chị, em  !”
Bộ dạng Diệp Minh Hi trở nên quá điên cuồng, Chung Mạn  dám  nửa lời, chỉ mong   thể tỉnh táo . Cậu thấy  dọa Chung Mạn sợ hãi, lập tức cúi mặt ghé sát  Chung Mạn, nỉ non dỗ dành cô:
“Mạn Mạn, em chỉ  chị thôi, chị đừng lấy  khác   ? Đồng ý với em   ?”
Chung Mạn vẫn  đáp lời, Diệp Minh Hi  càng dựa gần   cô, chóp mũi gần như chạm  cô.
“Đợi em, chị đợi em,  ?”
Thấy Minh Hi càng ngày càng tiến gần, Chung Mạn dứt khoát  mặt sang chỗ khác.
Ý cự tuyệt rõ ràng  của cô chọc giận Diệp Minh Hi, “Tại  Mạc Lâm thì  mà em   ? Không lẽ    từng chạm  chị ,  từng hôn chị  ? Tại  em đến gần một chút thôi cũng  ?”
Dứt lời, môi Diệp Minh Hi áp xuống định dán lên môi Chung Mạn. Chung Mạn  chút nể nang lấy tay đẩy mặt  , hơn nữa còn hung hăng cho  một bạt tai.
 Bốp~!
Diệp Minh Hi ngẩn , mất nửa ngày mới tìm  giọng  của :
“Chị vì   mà đánh em…..”
Chung Mạn nhân lúc  còn đang sửng sốt, nhanh chóng nhấc hai chân và bật dậy, ngã từ sofa xuống sàn nhà, thoát khỏi sự khống chế của . Diệp Minh Hi giương tay  bắt cô , cô  sớm lùi về  mấy bước, chỉ thẳng tay  mặt  mà mắng:
“Chị đánh em là vì em điên . Em nghĩ thử xem chuyện em    đúng  hả!”
Nói xong, cô xông về phòng  dùng sức đóng cửa . Tiếng khóa cửa truyền  ngay  đó.
Trong phòng khách chỉ còn  một  Diệp Minh Hi. Cậu dùng một tay sờ  vết đánh cay xè  mặt, tay  còn đang bóp chặt hộp gấm c.h.ế.t tiệt đó.
Chung Mạn  từng đánh  bao giờ,  bao giờ. Cho dù   cứng đầu   lời nào, cho dù thành tích của  sa sút, cô cũng  từng đánh .
  , cô  mà  tay, thật nghiêm khắc,  hề lưu tình cho  một cái tát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tranh-ra-de-toi-tim-tinh-yeu/chuong-164.html.]
Cậu sai  ư? Cậu chỉ   cô rời bỏ ,   cô lập gia đình,  thực sự sai  ư?!
Bây giờ  chỉ còn cô mà thôi, đến cả cô cũng ghét bỏ   ?!
Cô bảo   nghĩ ,  nghĩ một hồi, cuối cùng cũng thông suốt. Điều sai lầm nhất      là bảo cô   gả cho Mạc Lâm, mà là  rõ cô thích ăn mềm  ăn cứng  còn dùng sức ép buộc cô
Nghĩ xong,   lên  bếp cầm cái khay cùng mấy chiếc đĩa nhỏ, đặt đồ ăn   lên đó, bưng đến  phòng cô gõ cửa :
“Mạn Mạn, chị giận em cũng , nhưng đừng để  đói bụng. Em để cơm ở ngoài cửa, chị ăn xong để   ngoài là .”
Cậu đặt khay xuống đất,  tỏ vẻ đáng thương : “Em  chị    thấy em, em về phòng đây.”
Chung Mạn ở trong phòng  hề lên tiếng, nhưng Diệp Minh Hi  thế nào cô cũng sẽ mềm lòng.
Quả nhiên,   về phòng  ba phút   thấy tiếng Chung Mạn mở cửa mang thức  ăn .
Qua nửa giờ , từ phòng bếp truyền đến tiếng rửa bát.
Nhờ , Diệp Minh Hi  cô vẫn còn thương .
Cậu, vẫn còn hy vọng.
Đêm hôm , Chung Mạn trằn trọc  giường  ngủ , trong đầu đều  lấp đầy bởi những hành động kịch liệt khi nãy của Diệp Minh Hi.
Nhớ  ban nãy  áp lên  cô, nhớ  hình ảnh  đưa môi tới sát mặt cô, thiếu chút nữa là hôn lên môi cô, khuôn mặt cô liền nóng bừng, tim cũng đập nhanh hết sức.
Thì  đó   là ảo giác của cô, thì  Diệp Minh Hi thực sự  ý đồ khác với cô…..
Người cô vẫn cho là trẻ con, trong nháy mắt liền hóa thành một  đàn ông trưởng thành. Nhớ ngày   chỉ cao bằng đứa trẻ mười tuổi, chẳng để tâm đến bất kỳ thứ gì, vô cùng quật cường.  chỉ hơn một năm,   lớn gần bằng một  trưởng thành,  hình thon dài mà rắn chắc, nhiệt độ cơ thể nóng đến dọa , cả ánh mắt cũng đầy tính xâm chiếm.
Giây phút cô nhắm mắt ,  mặt vẫn hiện lên cặp mắt nóng như lửa cháy của . Cứ như , nhiệt độ  mặt  khỏi tăng lên vài phần.
Lật  qua  hồi lâu, nhiệt độ  mặt mới hạ thấp một chút, cảm xúc của Chung Mạn thoáng bình . Cô bắt đầu suy đoán tại  Diệp Minh Hi   ý nghĩ như .
Trước  khi lên mạng cô từng  qua một ghi chú,  căn cứ  lý thuyết tâm lý học của Freud, con trai đều  mother complex*, thậm chí còn  tư tưởng g.i.ế.c ba . Người  bên cạnh Minh Hi chỉ  cô là nữ, hành vi  chỉ  thể hướng về cô,  thêm tuổi thơ bất hạnh của , việc   dục vọng độc chiếm đến khó hiểu đối với cô, cảm thấy căm hận Mạc Lâm, thực  cũng  thể giải thích .