Cậu  phục mở hộp gấm , thấy chiếc nhẫn kim cương sáng chói vẫn  ngay ngắn trong đó. Cậu thở phào nhẹ nhõm  đặt cái hộp trở về chỗ cũ.
Diệp Minh Hi vốn cho rằng   đủ thời gian để  đổi suy nghĩ của Chung Mạn.   khi phiên tòa thứ hai kết thúc,  tận mắt  thấy Diệp Sùng Đức bước  phòng thẩm phán. Diệp Minh Hi kiếm cớ để Chung Mạn rời , còn  thì cố ý ở  chờ. Kết quả, hơn một tiếng , hai  đàn ông bước  với khuôn mặt hết sức vui vẻ, lòng  nóng như lửa đốt nhưng trái tim  lạnh lẽo thấu xương.
Diệp Minh Hi lập tức gọi cho Trương Dũng, nhưng câu trả lời của    khiến   thất vọng: “Người  em,   là    giúp , mà là cảnh sát và tòa án  bao giờ đụng  . Người cảnh sát vất vả bắt  cũng  thể dễ dàng thả , nhưng  đừng tự cho  là thông minh bắt cảnh sát   việc cho . Lần  giúp   là quá lắm .” 
Cậu tìm đến Tần Tâm Lan, đáp án cũng  khá hơn: “Minh Hi, gia đình  là bên bộ phận tài chính, chỉ  thể dùng tiền để cứu .  theo lời  , Diệp Sùng Đức  những dùng tiền mà còn sử dụng cả quyền lực để bàn bạc. Ông    tiền   quyền,  nghĩ  chỉ dùng tiền là  thể thắng nổi ông  ?”
Việc khiến Diệp Minh Hi lo lắng hơn cả là  , cứ vài ngày là Diệp Sùng Đức  gọi cho  một .   sự cố , ông   còn gọi điện nữa,  nhà của Chung Mạn cũng  thấy xảy  chuyện gì,  thể  là sóng yên biển lặng.  điều  càng  cho Diệp Minh Hi thấp thỏm lo lắng hơn.
Khi ở nhà một ,  trở nên nóng nảy, cả ngày buồn bực   năng gì,  thấy thứ gì là  đạp thứ đó. Chỉ đến khi Chung Mạn về nhà,  mới cố gắng che giấu  cảm xúc thật của . Vì thế, cô  hề  , hiện giờ trong lòng  khó chịu đến nhường nào.
Cứ vài ngày, Chung Mạn  nhận  giấy triệu tập của tòa án. Chung Mạn  mãi cũng thành quen, đem việc  triệu tập thành một hoạt động thường ngày. Dù  kết quả cuối cùng vẫn là để ngày khác thẩm tra .  một hôm, trong lúc Chung Mạn đang tắm rửa thì Mặc Lâm và Minh Hi  đang  chuyện: 
“Luật sư Tạ   thể tiếp tục kéo dài thêm nữa.”
Diệp Minh Hi mở to mắt tựa như đây  đầu tiên  thấy, nhưng   nhẹ nhàng thở . Giờ đây,   còn   mà  xem tâm trạng của  đang như thế nào: “Tại ?” 
“Lúc , quan hệ của   và thẩm phán  . Vì thế thẩm phán mới liên tục đưa  những tình tiết mới.  hiện giờ thẩm phán và    giao tình  hơn,  nên….” Mạc Lâm nhún vai  nghiêm mặt  với Diệp Minh Hi: “Vấn đề     với  giờ vẫn còn hiệu lực. Cậu hãy mau chóng đưa  quyết định càng sớm càng . Bằng , khi phán quyết  tuyên bố,    sang nước ngoài cũng  khó khăn.’
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tranh-ra-de-toi-tim-tinh-yeu/chuong-181.html.]
Diệp Minh Hi im lặng  Mạc Lâm, đến lúc mở miệng,  vì     thì   hỏi: “Anh cầu hôn Mạn Mạn  ?”
Mạc Lâm sững sờ, gật đầu.
“Nếu như  , chỉ cần   kết hôn với cô  thì  sẽ  Mỹ. Anh sẽ trả lời như thế nào?”
Mặc dù  chiến đấu nhiều năm  thương trường nhưng khi  thấy yêu cầu  của Diệp Minh Hi, Mạc Lâm cũng    phản ứng như thế nào. Anh   Minh Hi bằng ánh mắt phức tạp: “Tại    đưa  yêu cầu như ?”
“Anh chỉ cần trả lời cho   là   đồng ý   thôi.” Cậu   gì để đàm phán, xuất ngoại là việc  thể tránh khỏi. Mà việc cô kết hôn cũng thế. Nếu cô  đợi  thì  sẽ  đủ  cách để cô  đợi . Và điều đầu tiên    chính là ép Mạc Lâm từ bỏ cô.
“Tại    đồng ý với ?” Mạc Lâm  giễu cợt: “Cho dù  khoanh tay   thì  cũng  rời xa cô .  đưa   nước ngoài chỉ vì   cô   lo lắng mà thôi. Vậy mà  còn   cho  cơ hội để thương lượng. Trên đời    chuyện  thế .”
“Dù   đồng ý   thì  cũng sẽ  để cô  kết hôn cùng .”
Mạc Lâm lạnh lùng liếc  Diệp Minh Hi: “ sợ   đánh giá quá cao tầm ảnh hưởng của bản  đối với cô  . Hơn nữa, một   ở bên cạnh thì  bao nhiêu ảnh hưởng chứ.”
Diệp Minh Hi đang định  tiếp thì tiếng nước trong phòng tắm  dừng . Bởi , họ đành  im lặng. Mạc Lâm  cánh cửa phòng tắm   lên  về phòng của . Trước khi    còn trịnh trọng mà chân thành  với Diệp Minh Hi: 
“ hi vọng  sẽ  dùng suy nghĩ ngây thơ đến ngu ngốc của  để hủy hoại cuộc sống của cô .”