Lúc , tiếng chuông lớp vang lên. Mặc dù rõ về lớp học nhưng Diệp Minh Hi vẫn kiên trì gọi hết tới khác. Người khác sự cố chấp của dọa sợ, nếu trời còn đang nắng chói chang, còn tưởng là ma nhập.
Thấy mê gọi điện thoại ngừng, cũng chịu nữa, cùng đợi xem rốt cuộc xảy chuyện gì. Mấy đang định học cũng thu hút chờ xem. Chỉ trong nháy mắt, phòng giáo vụ chật như nêm, chỉ còn xung quanh Diệp Minh Hi là trống.
Tần Tâm Lan và Trương Dũng lẽ học cũng tin mà tới. Thấy bộ dạng của Diệp Minh Hi, Trương Dũng tới nhấn phím dừng cuộc gọi, hỏi: “Mày đang gọi cho ai?”
Diệp Minh Hi để ý , tay hất cánh tay cản trở của . Chỉ điều nhỏ sức yếu, thể chống tên lực lưỡng như Trương Dũng? Hai đang giằng co xong, Tần Tâm Lan bỗng nhiên chen miệng : “Trương Dũng, là bắt nạt nữa.”
“Dùng m.ô.n.g nghĩ thử xem, đồng ý lúc nào?” Trương Dũng đắc ý, sớm Tần Tâm Lan chẳng ý , thể dễ dàng tự chặn đường lui của chứ? “ chỉ đồng ý trồng chuối lượn một vòng quanh trường thôi, lượn xong , trận cá cược tất nhiên cũng kết thúc.”
“Cậu!” Cô nổi cáu tức thì, ngờ tên Trương Dũng vẫn luôn coi trọng thể diện chơi . “Cậu giữ chữ tín!”
“ ? Cậu so vô đạo đức, ông đây thua ?” Cậu hừ một tiếng, với Diệp Minh Hi: “Thằng ranh, nhà mày , đừng gọi nữa.”
dường như Diệp Minh Hi thấy lời đó. Cánh tay cầm điện thoại của liên tục đánh cánh tay cản trở của Trương Dũng, đuổi . Trương Dũng nhịn chút đau đớn đó nhưng vẫn chịu nhường mà bỏ tay . Diệp Minh Hi cuống lên, răng cũng cắn chặt hơn, hai tay liều mạng kéo Trương Dũng . Xung quanh vài thấy nỡ lòng, định khuyên nhủ, nhưng Trương Dũng liếc một cái liền sợ tới mức co , miệng câm như hến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tranh-ra-de-toi-tim-tinh-yeu/chuong-22.html.]
Trương Dũng tức giận vì tin lời , tính ương ngạnh cũng nổi lên, nhường nửa bước. “Đã bảo là , mày còn gọi gì nữa?! Mày Tần Tâm Lan lừa !” Diệp Minh Hi ngừng gọi điện thoại, chẳng đồng nghĩa với việc mưu kế của Tần Tâm Lan vô cùng hiệu quả ? Chẳng khiến Trương Dũng đây trông nực ?
Diệp Minh Hi thấy đánh , dứt khoát dùng luôn cả chân. Trương Dũng da thô thịt dày, là kẻ mà cái chân nhỏ của thể đá bay ?
Đang lúc tranh chấp, chiếc điện thoại vốn im bặt đột nhiên réo lên ầm ĩ!
Trương Dũng sợ tới mức run tay, điện thoại gạt rơi xuống sàn. Có lẽ là do trong lúc rơi xuống vô tình va nút , một chuỗi âm thanh truyền đến tai …
“A lô, là Chung Mạn, xin hỏi ai gọi ?”
Nghe thấy cái tên , ánh mắt của đám ở phòng giáo vụ đều sáng bừng lên, cánh tay định nhặt điện thoại của Trương Dũng cũng dừng .
“A lô, ?” Chung Mạn mới chuồn khỏi cuộc họp liền gọi , phát hiện kết nối nhưng tiếng, khỏi chau mày. “Thế là ?” Đang định cúp máy, bỗng nhớ tới gì đó, cô để di động bên tai, vội vàng hỏi: “Là Minh Hi ? Sao giờ em gọi điện tìm chị, xảy chuyện gì ?”
“Chung Mạn, cuộc họp kết thúc, cô mau !” Cấp Lâm Thành phát hiện cô pha cà phê mất cả buổi, mở cửa thấy cô đang gọi điện thoại, nổi giận quát cô .
“Được, tới ngay.” Chung Mạn đáp một tiếng. Thấy Lâm Thanh phòng họp, cô suy nghĩ đắn đo một hồi đánh liều chạy về chỗ , lật mở thông tin của trường trung học Hoằng Văn trong túi xách của , thấy điện thoại giống hệt gọi đến lập tức đoán đúng là Diệp Minh Hi gọi cho cô. “Minh Hi, chị là em, em bắt nạt ? Có cần chị đến đón em ngay bây giờ ? Em đưa điện thoại cho bạn học khác chuyện với chị, tìm thầy cô cho chị xảy chuyện gì, ?”