“Chẳng  vì buổi tụ tập hôm chủ nhật . Lần  bọn họ    biển, du thuyền thì dùng cái của nhà chị, em sẽ tới chứ?” Mấy buổi tụ tập bạn bè cùng trang lứa   giờ Lý Linh đều  từ chối. Cô  vốn dĩ  cần  lo lắng, đây chỉ là kiếm cớ để tới quan sát thôi. Ai ngờ câu trả lời của Lý Linh  khiến cô  ngạc nhiên vô cùng.
 
“Chủ nhật tuần    , hội bọn em  bàn   nướng thịt xong.” Lý Linh áy náy .
 
“Nướng thịt? Tới nhà em ?”
 
“Không  . Bọn họ   chơi ở ngoại ô, chỗ đấy em còn  từng tới.” Lý Linh hào hứng . Lúc  mấy  ở  lưng cô  cũng đang  tới chuyện thú vị gì đó,  ha ha cả lên. Cô  thấy  liền     xem là chuyện gì. Tần Tâm Lan thấy thế cũng   nên  , lòng   rối bời hơn cả  lúc tới.
 
Lúc nãy trong đám  ,  một nửa là phe phái của Trương Dũng, một nửa thì ngày thường cũng  thiết với  giống như Lý Linh. Vậy mà bây giờ Lý Linh sẵn sàng bỏ buổi tụ tập với cô  chỉ vì cái vụ nướng thịt gì đó. Có  như  đồng nghĩa với việc  của hai phe phái đang  xu hướng hòa thuận, thậm chí hòa hợp thành một nhóm mới ? Điều    là vì Diệp Minh Hi  hề giúp đỡ cô  như suy đoán, ngược  còn cố ý  suy yếu sức ảnh hưởng của cô  ở trường Hoằng Văn ?
 
Thật sự  thể chấp nhận .
 
Nhất định  nghĩ cách khiến hai bên tiếp tục đối đầu nhaumới 
 
Cô  quan sát mất vài ngày, phát hiện tên đàn em Trần Tam của Trương Dũng  quan hệ khá  với Trương Lộ. Cô  tìm cách khiến tên  và đứa con gái khác lôi lôi kéo kéo,  “ khéo”  Trương Lộ phát hiện, kết quả?
 
Nhìn thấy vành mắt Trương Lộ ửng đỏ, nước mắt rưng rưng tức tối bỏ , đám con gái  cạnh tức giận lườm nguýt Trần Tam, cô  hài lòng nở nụ .
 
Cô  an tâm chờ đợi trường học  trở  như cũ. Ai ngờ chỉ  một hôm, Trần Tam và Trương Lộ  công khai mối quan hệ  yêu, còn thắm thiết lượn qua lượn  trong trường.
 
Cô   hề tỏ vẻ tức giận, chỉ tới chỗ Lý Linh dò hỏi.
 
“Chẳng  vì họ trong cái rủi  cái may . Hôm đấy Trương Lộ vô cùng tức giận, về tới lớp còn  to cơ. Bọn em hận  thể  thịt tên Trần Tam, đến cả Lý Tứ cũng bảo  gia nhập hàng ngũ xử tội  .”
 
“Thế     nữa ?”
 
“Mọi  vốn định chặn tên đó , nhưng Minh Hi  đó  thể là vì hiểu lầm  chạy   chuyện với Trần Tam mất cả buổi. Chị     phản ứng như nào ?” Lý Linh nhớ tới cảnh tượng hôm đó,  khỏi  ha hả. “Tên đó vô cùng hoảng hốt, mặt mày nhăn nhó liên hồi. Lúc giải thích với Trương Lộ giọng  còn run rẩy   nên lời. Em đoán nếu Trương Lộ  tha thứ cho  , chắc   sẽ quỳ xuống  lóc luôn đấy.”
 
“Buồn   ?” Tần Tâm Lan hưởng ứng  vài tiếng.
 
“Không  thế ? Tên đó còn tranh thủ tỏ tình luôn, chị   thấy phản ứng của Trương Lộ . Cậu  vốn đang cực kì tức giận,   thấy Trần Tam tỏ tình liền nín  mỉm , còn càng  càng to, mở cờ trong bụng luôn.” Lý Linh  xong  thở dài một , “Kết quả là hại bọn em hôm nào cũng   đôi  thắm thiết tới đui mắt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tranh-ra-de-toi-tim-tinh-yeu/chuong-55.html.]
 
Lúc  thì Tần Tâm Lan  còn  nổi. Cô  gần như  thể khẳng định  là Diệp Minh Hi đang cố tình gây khó dễ cho cô. Cậu   chỉ giải trừ  mối nguy của , còn khiến   đoàn kết gắn bó hơn.
 
Cậu   trở thành   đầu mới của trường trung học Hoằng Văn ư?
 
Đừng  mơ!
 
Một hôm nọ  khi tan học, Tần Tâm Lan chặn  Diệp Minh Hi đang định  về nhà, quyết định  toạc hết , còn hơn là cứ đau đầu đoán  đoán nọ.
 
“Diệp Minh Hi,  đang  ý đồ gì?”
 
Cậu ngẩng đầu  cô , mặt mày ngơ ngác.
 
“Đừng vờ vịt nữa, giỏi giở thủ đoạn như  mà  hiểu   gì ?”
 
“Tần tiền bối, em thật sự  hiểu.” Diệp Minh Hi lắc đầu, phản ứng bình thường tới mức  thể bình thường hơn.  điều   xảy    một kẻ  giờ luôn lầm lì ít  như Diệp Minh Hi, càng bình thường thì càng bất bình thường!
 
“ cảnh cáo , đừng tưởng dùng chút mánh khóe là  thể thành công. Phải  hiện thực vốn tàn khốc, loại nhân vật nhỏ bé như  căn bản   khả năng  nổi chuyện lớn.” Cô  buông lời độc ác xong, ngữ khí dịu xuống, mỉm  . “ nếu  bằng lòng,   thể giúp  đối phó những kẻ như Trương Dũng.”
 
Diệp Minh Hi nghiêng đầu,  cô khó hiểu.
 
“Tuy  thế lực trong trường chia  hai, nhưng bàn đến trí tuệ và thủ đoạn, chỉ cậy  tên Trương Dũng hữu dũng vô mưu thì căn bản  thể đấu  . Cậu là một đứa trẻ thông minh, hiển nhiên nên   chọn phe nào.”
 
Diệp Minh Hi chớp chớp mắt,  Tần Tâm Lan một hồi lâu, ngây thơ  một cái: “Tiền bối, em thật sự  hiểu ý chị.”
 
Cô  đang định tiếp tục khuyên nhủ, vài nữ sinh ở gần đó  tới, nghi ngờ  hai  bọn họ đang trong bầu  khí vô cùng kỳ quặc:
 
“Minh Hi,     là  cùng bọn  ? Cậu còn  việc ?”
 
“Không.” Cậu lắc đầu, lễ phép  với Tần Tâm Lan. “Tiền bối, nếu  còn chuyện gì thì em   đây.”
 
Tần Tâm Lan  thể  gì đây? Chỉ  thể uất hận tới nghiến răng ken két, đưa mắt  theo bóng lưng của Diệp Minh Hi.