Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Sau khi  nhận cả bộ sưu tập mùa đông của Benton, bầu  khí trong phòng  việc lập tức chia rõ thành hai trận tuyến: Lâm Thành, Trương Minh Nghi và mấy  khác ngày nào cũng tăng ca, đến cả bước tới máy photo lấy tài liệu cũng vội vội vàng vàng, chỉ sợ lãng phí từng phút từng giây. Còn bên Lục Hữu Lương tuy  tới mức ăn  chờ chết, nhưng cũng  thể  là bận rộn.
Chung Mạn thấy tình hình   , từng lo lắng kéo Lục Hữu Lương qua hỏi: “Tình thế của nhóm chúng    khả quan, … sẽ   chứ?”
“Em lo cái danh giám đốc  tới tay của  chạy mất ?” Lục Hữu Lương  hỏi,   chẳng hề căng thẳng, thậm chí còn nhún vai  . “Giờ   . Bận thì cứ để họ bận , chúng   đợi phát lương là .”
“Anh  , chẳng nghiêm túc gì cả.” Chung Mạn thấy hai năm nay Lục Hữu Lương đều  cố gắng, bình thường   quan tâm cô. Cô      chỉ trích vì mức kinh doanh  bằng nhóm của Lâm Thành. “Sẽ   thật chứ?”
“Em  thấy dạo  bọn họ  những  vênh váo nghênh ngang  khắp nơi khoe mẽ nữa, mà lông mày còn ngày càng nhíu chặt ?” Anh   một tiếng, thấp giọng  tiếp. “Nghe  hàng mẫu họ    Benton trả  4 . Vải vóc với phụ kiện  đủ cả , nhưng mẫu   phê chuẩn thì  thể  . Em  xem bọn họ đang  cả một tai họa to đùng chuẩn  đổ ụp lên đầu, bên chúng  thì  thể xảy  vấn đề gì chứ?”
“Vậy hả…” Chẳng trách đám   ai cũng xị mặt hết cả . Hai  đang mải  chuyện thì thấy Mạc Lâm gọi hết  của nhóm Lâm Thành tới phòng họp. “Chuẩn  cho lên thớt ?”
“Đương nhiên , chuyện  mà   , mặt mũi Mạc Lâm cũng chẳng  . Nói  chừng còn  điều về Mỹ luôn.”
“Tới lúc   khi thông báo thăng chức của  cũng  gửi xuống đấy,  khi còn là tổng giám đốc nữa cơ.” Lâm Thành    ngã ngựa, Mạc Lâm  điều ,  còn  chẳng  chỉ còn mỗi   ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tranh-ra-de-toi-tim-tinh-yeu/chuong-56.html.]
“Cái cô ,  năng đúng là thẳng đuột.” Anh  gõ  đầu cô một cái. “Mau  việc , đừng chỉ  tám chuyện.”
“Gì  chứ, rõ ràng là   .” Cô đáng thương xoa xoa đầu,  về tiếp tục  việc.
So với  khí thoải mái bên ngoài, trong phòng hội nghị  chuẩn  đón một cơn bão táp.
“Bộ sưu tập   20 màu, mỗi màu là 50 000 chiếc. Giờ thời hạn giao hàng chỉ còn một tháng, hàng mẫu mới còn   , mấy   xem một triệu bộ trang phục  thế nào mới giao kịp hả?” Mạc Lâm  chất vấn nhưng  hề nổi giận mất lí trí mà nghiêm túc và bình tĩnh chỉ  vấn đề. Ngược , đối tượng  hỏi là Lâm Thành thì sợ hãi run rẩy, mồ hôi lạnh mồ hôi nóng đều túa hết , ngẩng đầu thấy Mạc Lâm    hề  ý thiên vị. Anh  hắng giọng,  gượng :
“Là tại Benton quá kén chọn,    là xúc cảm quá cứng, tới khi xả mềm  thì   đồ  xù lông. Mấy chuyện nhỏ  nếu là  khác đều sẽ đồng ý cho sản xuất luôn, mà cái lão Benton bụng  hẹp hòi    chịu…”
“Benton kén chọn   chuyện ngày một ngày hai. Khách hàng  cho  ẩu, chúng    trách   ?” Thấy Lâm Thành định phủi sạch trách nhiệm, Mạc Lâm thấy  phản cảm. “Hơn nữa  trả  tận bốn . Hai  đầu   ưng thuận thì nên  với , để tất cả   cùng xem xét, chứ  nên bưng bít giấu giếm trong nhóm . Với cả,  một mẫu hàng tốn tận một tuần,  xem như   hợp lý  hả?”
Lâm Thành  tìm  cớ lấp l.i.ế.m liền vội vàng chĩa mũi nhọn về phía Trương Minh Nghi: “Minh Nghi, cô  xem kiểu dáng đơn giản như  tại    mất một tuần?”
“Đơn hàng đều giao tới bên xưởng . Họ   thành sớm thì em cũng  còn cách nào…”