Dạo gần đây đám nữ sinh của trường trung học Hoằng Văn đều  thần thần bí bí. Cứ hai, ba  một sẽ chụm đầu  thầm thì bên tai , sẽ liên tục  qua    ngừng  cổng trường, hoặc   do vô tình  cố ý mà cứ thi   qua lớp học nào đó  giờ nghỉ trưa…
“Đám con gái    ?” Một tên con trai to lớn, mắt to mày rậm cảm thấy  kỳ lạ. Cậu   dứt lời, tên đàn em  theo phía  lập tức chạy lên  :
“Anh Dũng,   trường  một thằng nhóc   trai mới chuyển đến.”
“Thằng nhóc   trai?” Trương Dũng nhướn mày, “Vừa    việc gì , chúng   xem thử, mày dẫn đường .”
Diệp Minh Hi đang   sân trường, đột nhiên  mấy  chắn mất tầm  của .
“Ê thằng nhóc, ngẩng đầu lên cho ông đây  xem nào.”
Giọng  như tiếng sấm vang rền ,   ở trường trung học Hoằng Văn  ai  nhận . Thế nhưng Diệp Minh Hi  giống như  nhận , thậm chí còn  cúi đầu  chân của , thầm thắc mắc  bọn họ   .
Bình thường ở trong trường Trương Dũng cũng coi như  tiếng tăm, lúc    một thằng nhóc coi thường,  mất mặt  nữ sinh  trường. Đã là đàn ông đều  thể nhịn , huống hồ là kẻ quen hô mưa gọi gió như  !
“Mày ngẩng đầu lên cho ông!” Trương Dũng xách cổ áo Diệp Minh Hi lên   thả xuống. Thấy  vẫn  chịu ngẩng đầu,   giơ tay lên định tát  một cái. Không ngờ lúc   xuất hiện một cánh tay thon dài giơ  chặn ở giữa hai . Thấy ngón tay trắng trẻo như ngọc  chút tì vết ,    cần  mặt  hét lên: “Tần Tâm Lan,    ngăn cản ông đây!?”
“Trương Dũng, đánh    tù đấy.” Một cô gái xinh xắn mặc bộ đồng phục thủy thủ  ngay bên cạnh họ.
“Những kẻ  ông đây đánh còn ít ? Vẫn    tù  nào . Cái đồ đàn bà như  mau cút  cho ông.” Mặc dù Trương Dũng mạnh miêng  thế, nhưng cánh tay đang giơ lên  lặng lẽ thu về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tranh-ra-de-toi-tim-tinh-yeu/chuong-6.html.]
“Vậy ? Thật   cũng  gọi điện thoại  ít , nhưng vẫn  gọi cho cảnh sát bao giờ,   xem…” Tần Tâm Lan vô tội  Trương Dũng, chờ đợi hành động của .
Trương Dũng lườm  cô ,     với hai thằng đàn em  cạnh: “Sắp hết giờ nghỉ trưa ,  chúng mày  nhắc tao?”
Sau khi cái  tên Trương Dũng trông  vẻ oai phong hùng dũng nhưng bên trong  kém cỏi nghênh ngang rời , vật cản  biến mất, Diệp Minh Hi  tiếp tục bước . Tần Tâm Lan  ngờ thằng bé   cứu ngay cả một lời cảm ơn cũng  ,  nhịn  nhíu mày  ,  cũng   thêm gì mà rời . Đương nhiên bên cạnh cô   thể thiếu hai cô nàng  xinh  bằng cô  theo .
Vào giờ nghỉ trưa của một ngày khác, Diệp Minh Hi là học sinh duy nhất trong lớp dùng cơm hộp của trường. Những học sinh khác sớm   cơm hộp ở trường đến cả chó cũng  nuốt nổi. Tất cả   đều ăn cơm ngoài,   yêu cầu cao hơn thì bảo  giúp việc mang cơm tới  buổi trưa.
 Diệp Minh Hi  chẳng  lo   cái ăn. Mấy cô nàng tiểu thư nhà giàu thấy  xinh xắn đáng yêu,  còn  câm như , tình mẫu tử sớm  dâng lên. Ban đầu mỗi  sẽ chia cho  một ít thức ăn để  ăn cùng, về   đặc biệt nấu thêm nhiều một chút để chia cho . Hộp cơm đạm bạc biến thành bữa tiệc buffet phong phú. Sự cưng chiều  thể hiện rõ ràng như   khiến đám con trai* sớm  thèm thuồng hộp cơm của hội con gái ghen ghét dữ dội.
(*Nguyên văn 雄性动物, động vật giống đực.)
Nếu chỉ là một ngày hai ngày, đám con trai đó còn khoan dung chịu đựng.  cả tuần đều như , họ  nhẫn nhịn nổi. Bọn họ lập mưu dạy dỗ Diệp Minh Hi một trận nên ,  đập tan hình tượng thiên sứ của .
“Chúng  ngáng chân cho nó ngã,  ?”
“Mày ngu thế!? Nó chỉ  thôi  khiến bọn con gái  mê mẩn . Nếu giờ mà  ngã, chỉ cần nó nhíu lông mày rơi nước mắt, mấy  chúng   ở đó sẽ  kêu là nhiễm bẩn thế giới, đầu độc thiên sứ!”
“Vậy… Úp sọt tẩn cho nó một trận?”
“Nếu  như thế, mấy đứa con gái mê trai  còn  nhào  bôi thuốc giúp nó ?”