Càng gần tới ngày diễn  ngày hội phụ , trường trung học Hoằng Văn  càng yên bình, yên bình tới mức tất cả giáo viên đều thầm mong mỗi tháng đều tổ chức một ngày hội phụ .
Hôm nay là ngày trời nắng . Trong  thời gian quan trọng như  mà Trương Dũng   sợ chết, vẫn dám cúp học. Cậu  đang  tổ  cây lớn ở một góc trường lười biếng ngủ gật. Làn gió man mát đưa theo tia nắng đùa nghịch lướt nhẹ   khiến   thấy vô cùng thoải mái.
Cậu  đang nhà nhã hưởng thụ  thời gian thoải mái  giờ nghỉ trưa trưa thì  gốc cây bỗng xuất hiện tiếng bước chân!
Ở loại thời điểm căng thẳng   gì  học sinh nào dám chạy tới đây. Chẳng lẽ  xuất hiện là… Mao sư thái?!
Cậu  lật    bò   cây ẩn nấp, đôi mắt chăm chú quan sát hành động của   tán cây, chuẩn  tinh thần chỉ cần  thấy Mao sư thái sẽ lập tức chuồn thẳng.
Người đến quấy nhiễu đang từng bước tới gần!
Soạt, soạt, soạt… Tiếng lá cây  dẫm nát vang lên. Cậu  híp mắt  xuyên qua kẽ lá, phát hiện Mao sư thái trong suy nghĩ tự dưng  lùn tịt, trẻ hẳn ,   còn chuyển giới nữa!
… Không   , Mao sư thái ở  , rõ ràng  đến là thằng nhóc Diệp Minh Hi c.h.ế.t tiệt .
Thằng nhóc đó  ngay  gốc cây mà   đang chiếm giữ, đặt mấy cuốn sách cầm  tay sang bên cạnh,  đó rút  một cuốn chậm rãi . Nhìn thấy dáng vẻ cứ cúi đầu hoài  chịu ngẩng lên của thằng nhóc đó,  vẻ như đang   say sưa.
Trương Dũng   cây cảm thấy vô cùng tò mò. Cậu  từng thấy   cúp học  đánh ,  tán gái,  đua xe,  chơi bời lêu lổng, chứ  từng thấy   cúp học   sách! Đã   sách như , còn cúp học  gì?
Chẳng lẽ   đang  loại sách  phù hợp với thiếu nhi?
Lòng hiếu kỳ giống như một con sâu, cứ ngọ nguậy  loạn trong lòng Trương Dũng. Cuối cùng    kiềm lòng nổi, rón  rón rén trèo tới  chính của cây, hai tay tóm lấy một cành trông  vẻ chắc chắn mà thò đầu ,  xuống sách của …
Rầm!
Diệp Minh Hi giật b.ắ.n ,  khi lùi ba bước mới nhíu mày  thấy Trương Dũng đột nhiên từ  trời rơi xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tranh-ra-de-toi-tim-tinh-yeu/chuong-62.html.]
“Tao còn tưởng mày đang xem gì, loại sách  đúng là  trốn một chỗ mà  . Nếu    còn    cho thối mũi ?” Trương Dũng nhặt cuốn sách rực rỡ sắc màu mà Diệp Minh Hi  rơi lên, tiện tay lật vài trang xem thử. Hình ảnh bên trong   đầy đặn nở nang như   tưởng tượng, mà là khiến   thấy thèm thuồng khó nhịn…
“Cái đầu mày bé tí mà ranh phết nhỉ, ở đây  trộm…” Cậu   thu hút bởi hình ảnh đầy sắc màu,  để ý tới Diệp Minh Hi nữa, tự  lật xem tất cả những trang hình cho , còn luôn miệng ê a. Một lúc lâu  mới xem xong,   lưu luyến gập sách , hài lòng cảm thán:
“Cuốn sách dạy nấu ăn  đúng là  tệ.”
Diệp Minh Hi  thấy lời  thì chẳng hề phản ứng . Trương Dũng cũng  thèm để ý đến ,  xổm xuống lật xem chồng sách bên cạnh. “Một trăm chiêu dưỡng sinh, Phương pháp ăn uống bảo vệ sức khỏe, Ăn như nào để khỏe mạnh hơn… Thằng ranh, mày còn nhỏ như  mà   kéo dài tuổi thọ  hả?”
Thấy Trương Dũng cầm từng quyển sách lên ngắm nghía, còn  xu hướng chiếm  của riêng, Diệp Minh Hi nhanh chóng  qua ngăn   ,  chằm chằm  mấy quyển sách   đang ôm lấy.
“Sao hả, sợ tao lấy mất ?” Trương Dũng buồn   hành động của , cầm một cuốn lên giơ   mặt . “Tao cứ thích lấy đấy, mày  gì  tao?”
Diệp Minh Hi ngẩng đầu  thẳng  mắt  . Hồi lâu, vẻ mặt từ căng thẳng chuyển thành bình tĩnh, lạnh nhạt mở miệng: “Hôm nay Lý tiền bối cũng tan học cùng .”
Trương Dũng lườm  một cái: “Thế thì  ?”
“Có một hôm chúng  đến cửa hàng tiện lợi mua đồ ăn vặt, nhân viên đưa  thiếu một viên cá viên, Lý tiền bối liền mắng   một trận.”
“Thế, thế thì  ?”
“Còn quyết định   sẽ  đến cửa hàng đó nữa.”
“Mày dọa tao ?”
“Chị  còn  với ,   nếu ai bắt nạt , chị  đều sẽ  mặt  .” Diệp Minh Hi lạnh nhạt  xong. Cậu bỗng dưng mỉm , hồn nhiên hỏi Trương Dũng. “Anh cũng , Lý tiền bối  trọng chính nghĩa, ghét nhất là kẻ bắt nạt  yếu thế đúng ?”
Trương Dũng lườm .