Lục Hữu Lương diễn trò một hồi mới  thẳng lưng , :
“Tiểu Mạn,  thời gian thì dẫn em họ tới cho  xem mặt ?”
“Anh nghĩ em là tú bà ?” Chung Mạn  xong, lườm   một cái. “Huống chi đại mỹ nhân như em ngày nào cũng lượn qua lượn   mặt , cũng  thấy  ngắm thêm một cái, bây giờ tới góp vui gì chứ?”
“Tổng giám đốc Mạc   xem, đây rõ ràng là đang ghen tị.” Anh   xong, giơ tay tỏ vẻ bất lực, ba    nghiêng ngả một trận.
Lúc  đồ ăn của Mạc Lâm cũng  tới,     cửa phòng  việc nhận đồ. Hai  đang đóng vai hề trong phòng liền thu  vẻ vui . Lục Hữu Lương đè thấp giọng hỏi Chung Mạn: “Đã  em  khó khăn thì cứ bảo với ,  hỏi em mấy  mà chẳng chịu  lời nào?”
“Em   khó khăn gì.” Cô tự nhiên đáp .
“Còn  , hồi  hơn nửa chỗ tiền lương đều mang  cống nạp cho căn hộ hiện giờ, em  nghèo sắp c.h.ế.t . Giờ còn nuôi thêm một , tí tiền đấy  mà đủ sống?”
“Họ hàng của em họ em  trả tiền chăm sóc mà, em  nuôi  con trai cho    nhé.” Tuy hai ngàn tệ  thỏa thuận cứ  cắt xén hoài, thậm chí dạo  còn mất tăm  thấy.  ngoài học phí  thì Diệp Minh Hi gần như   khoản chi nào khác, cô tiết kiệm một chút thì vẫn ứng phó .
“Thật ?” Lục Hữu Lương cũng   mới quen Chung Mạn ngày đầu, “Em đừng  chịu thiệt mà   đấy. Thói đời  tự  chịu thiệt chính là  kẻ khác lợi dụng!”
“Biết .” Cô thấy Mạc Lâm cầm theo hộp cơm bước trở về, liền liếc Lục Hữu Lương một cái. Lục công tử cũng  điều ngậm miệng . Thay đổi nho nhỏ  đều rơi  trong mắt Mạc Lâm, nhưng   chỉ  hỏi: “Nhà hàng   thật đấy, bảo là trong thời gian khai trương  tặng đồ uống, ở đây còn thừa hai ly, hai    ?”
Trên thế giới    chuyện mua một hộp cơm còn tặng thừa đồ uống,  còn  khéo là hai ly chứ? Hai    nhưng  vạch trần, đều hưởng ứng : “Có chứ, đồ uống gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tranh-ra-de-toi-tim-tinh-yeu/chuong-64.html.]
“Cà phê socola và cà phê Lam Sơn, hai  thích ly nào?”
“Cứ đưa  là .” Lục Hữu Lương nhận lấy hai ly đồ uống, cũng chẳng hỏi Chung Mạn, đưa thẳng một ly trong  đó cho cô, còn  thì uống ly còn . Mạc Lâm thấy thế thì tò mò hỏi: “Không cần phân chia theo sở thích riêng ?”
“Không cần chia, tóm   socola thì cứ quăng cho cô  là , đúng ?” Lục Hữu Lương tự tin hỏi, ai ngờ Chung Mạn  phản bác: “Nhỡ hôm nay tự dưng em  uống Lam Sơn thì ,    .” Lục công tử  xong định đổi  cho cô, cô  nhanh tay ôm ly cà phê tránh , khiến hai  đàn ông  ha hả.“
“Chỉ  bắt nạt em thôi.” Cô đá Lục công tử một cái, hai  đánh qua đá ,  ngoài  thấy  vẻ vô cùng  thiết. Thế nhưng Mạc Lâm để ý thấy tuy hai  tiếp xúc tay chân nhiều, nhưng  chỉ giới hạn ở những vị trí bình thường như đỉnh đầu, tay, vai,  giống kiểu sờ eo chạm má giữa  yêu với   ba phần vui đùa bảy phần mờ ám.
Họ   là  yêu ? Tại   ở đây nên thấy ngại, tại    hiểu lầm điều gì đó,  tại vì… Ánh mắt của Mạc Lâm rơi   Lục Hữu Lương.
“Cô nàng bạo lực. Tổng giám đốc Mạc   xem, vẫn  chịu dừng tay !” Lục Hữu Lương  cố gắng chống đỡ sự tấn công của Chung Mạn,  kêu to.
“Hừ, tạm thời bỏ qua cho .” Chung Mạn hậm hực thu tay , cầm đũa lên tiếp tục ăn cơm. Cô  thấy Mạc Lâm :
“Tình cảm của hai   thật đấy.”
Chung Mạn ngẩng đầu   coi như trả lời. Lục Hữu Lương cũng chỉ . Rõ ràng hai  đều    nhiều, thái độ  càng khiến Mạc Lâm nghi ngờ. Chung Mạn  thực lực  khác  , Lục Hữu Lương thăng tiến nhanh chóng   chịu  khai tình cảm, nhưng ai cũng  hai   mập mờ… Lẽ nào Lục Hữu Lương đang cố tình tạo  ảo giác tình yêu cho Chung Mạn, khiến cô tình nguyện bán mạng   ?
Đàn ông lợi dụng khát khao tình yêu của phụ nữ để thăng tiến… Chuyện      khả năng.
Nếu Mạc Lâm là  ngay thẳng,  lẽ   sẽ tìm một cơ hội để nhắc nhở Chung Mạn.  thật    cũng , loại tình huống như   ngoài   quyền xen . Dù  cũng là một   đánh một  nguyện ý chịu, chỉ là  hợp đạo đức cho lắm thôi. Huống chi bây giờ vẫn  xảy  rắc rối, Chung Mạn  tách  từ nhóm của Lục Hữu Lương,   càng  tìm  lý do để nhúng tay .
Mạc Lâm gần như chẳng cần cân nhắc  đưa  quyết định: Để Chung Mạn tự tỉnh dậy khỏi giấc mộng  đẽ màu hồng của  .