Tay của Chung Mạn ngừng , câu  thật giống với lời mở đầu của mấy ông sếp lắm tiền  kiếm bồ nhí. Cô thấy buồn  vì suy nghĩ của , cũng   là đang đóng phim truyền hình rẻ tiền , huống chi nếu    mua, cô cũng sẽ  bán.
“Rất thiếu tiền.” Cô gật đầu đáp.
Mạc Lâm do dự một lúc, dường như nghĩ điều gì đó, lúc lâu  cuối cùng mới hạ quyết tâm, : “Nói thật thì đào tạo  một nhân viên là  phiền phức, huống hồ Benton  coi trọng cô…”
Chung Mạn thấy tối nay    đổi quá chóng mặt, kiểu  là  hi vọng  chăng?
Cô nín thở chờ đợi.
“Thế ,  thiệt thòi một chút, hàng ngày  khi tăng ca sẽ tiện thể chở cô về nhà luôn nhé?”
Chung Mạn lập tức hoang mang,   cô  nhầm chứ?
Cô buột miệng hỏi thật luôn. Mạc Lâm thấy cô trừng đôi mắt to tròn, vẻ mặt  thể tin nổi, bèn phì  giải thích: “Không tin con    như  ?  cũng nghĩ cho bản  thôi, bây giờ  tuyển  đều chẳng  . So với việc hàng ngày tốn công gầm thét cô ở phòng việc, chi bằng hy sinh chút thời gian  tài xế còn  hơn.”
Cách  của Mạc Lâm   vẻ hợp lý, nhưng trong lòng Chung Mạn vẫn cảm thấy  gì đó  . Mạc Lâm thấy cô do dự, giả vờ bất mãn hỏi: “Này,  nhún nhường hạ  chạy tới tự tiến cử  tài xế cho cô, cô sẽ  nhẫn tâm   mất mặt đấy chứ?”
“Không   , bây giờ  chỉ  một suy nghĩ…” Chung Mạn mê  lắc đầu, “Thì  chuyện bánh ngon từ  trời rơi xuống là  thật.”
Lúc  Mạc Lâm thật sự  nhịn  mà  nghiêng ngả, Chung Mạn cũng  theo vài tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tranh-ra-de-toi-tim-tinh-yeu/chuong-79.html.]
Cho tới tận khi xuống xe, tắm rửa xong, xem bài tập giúp Minh Hy xong, cuối cùng   giường, Chung Mạn vẫn nghĩ  , tại  chuyện   đột nhiên  quyết định một cách thần kỳ như .
 mà bây giờ nghĩ , suy nghĩ màu hồng lóe lên trong đầu lúc nãy đúng thật là thừa thãi. Người tinh  trong giới kinh doanh,  thể leo lên địa vị cao như Mạc Lâm chỉ luôn tìm cách để tăng tối đa lợi ích. Đối xử  với  như , chắc là để giữ  nhân tài đúng như   , tránh  tìm thêm một  mới  đúng thời điểm quan trọng. Huống chi Benton  chỉ đích danh là   theo sát bộ sưu tập  . Chắc   lo nếu  chạy mất sẽ mang theo khách hàng lớn  tiếng  thế giới là Benton  luôn nhỉ? Một khách hàng lớn chạy mất, sẽ  ảnh hưởng vô cùng tiêu cực đến danh tiếng của công ty.
Còn loại chuyện ăn cỏ gần hang* tổn hại danh dự cá nhân như , kẻ thông minh thì đều sẽ  .
*Lấy từ câu gốc là “thỏ  ăn cỏ gần hang”, hiện nay dùng để chỉ việc nam/nữ  theo đuổi  khác giới ở gần  (như đồng nghiệp, bạn bè, hàng xóm, thanh mai trúc mã)
Huống chi cây cỏ gần hang là cô đây cũng chẳng hấp dẫn chút nào.
Haizzz,  nghĩ nữa, vẫn nên ngủ thôi, 9 giờ sáng mai còn  họp nữa đấy…
***
Đi nhờ xe  vài bữa, ngoại trừ chuyện Lâm Tịnh cứ nháy mắt ẩn ý với cô, Chung Mạn thực sự cảm thấy chuyện   hơn tự  chen chúc  xe buýt nhiều. Hơn nữa Mạc Lâm  hề   hành động mập mờ nào, đúng như   , chở cô  chỉ là vì việc công.
Việc  khiến cô suýt thì  hổ  tự tử vì cái suy nghĩ lãng mạn ngu ngốc của . May mà cô    chuyện nào mất mặt hơn như từ chối    tuyên bố là    ý gì với  …
Mạc Lâm sẵn sàng hi sinh thời gian cá nhân để  tài xế cho cô, nhưng cô  thể cứ như  mà thực sự coi cấp  thành tài xế . Phần lớn thời gian  xe, cô đều sẽ  chuyện với Mạc Lâm. Ngày  cô  cảm thấy nhân phẩm của Mạc Lâm  tệ, bây giờ càng khiến cô cảm thấy Mạc Lâm dễ hòa hợp,  hề tỏ vẻ kiêu căng của cấp  để chèn ép  khác, hơn nữa còn  cách  mới mẻ độc đáo,  giỏi trong việc dẫn dắt cách nghĩ của cô.
“Đừng để chương trình  lừa nữa, kết thúc   như  . Người đàn ông  chắc chắn là  trai nhà nghèo.” Người MC trong radio đang dùng chất giọng trầm đầy từ tính kể  câu chuyện đầy cảm động từ một bộ phim điện ảnh cũ của phương Tây. Chung Mạn  ăn đồ ăn vặt Mạc Lâm để  xe  phê bình MC.
“Thật ? Phim   về cái gì?”