Tránh Vỏ Dưa Gặp Vỏ Dừa - Chương 100

Cập nhật lúc: 2025-07-29 15:21:48
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói đến họp lớp, Tần Dư Kiều buồn bực, nguyên nhân bởi vì cô và Giang Hoa nhiều bạn chung, đương nhiên trong đó ít là bạn của Hạ Nghiên Thanh; vòng tròn quá nhỏ bé khiến chuyện giữa nam và nữ trở nên phức tạp. Ví dụ các mối quan hệ dây mơ dễ má như yêu cũ của bạn nào đó giờ thành yêu của bạn nào đó, bạn nào đó và bạn nào đó đều là yêu cũ của bạn nào đó, tất cả cứ luẩn quẩn trong cái vòng mãi. Tuy nhiên một cảm giác hài hoà đến kì diệu, dù khi còn ai buông lời trách móc, trong cuộc cũng cảm thấy kích thích mới mẻ. Những tiết mục đó dù đổi đến muôn thì bản chất vẫn : Máu chó.

Cho nên một việc thể tổng kết theo cách của Bạch Quyên: "Con dù gì cũng , nhưng chỉ còn sự dằn vặt và dối lòng."

Trước khi Tần Dư Kiều nước ngoài cô cũng trong vòng luẩn quẩn . Lúc đó cô vẫn tưởng đó chính là nơi chứa đựng tình yêu và tình bạn của , bây giờ thì tình yêu cũng mất mà tình bạn cũng chẳng còn, chỉ còn đọng kí ức thời thơ bé mà thôi. Điều duy nhất khiến cô bực đó là mấy bạn cũng thể coi như khá , khi cô nước ngoài vẫn cắt đứt liên lạc, nhưng duy trì tình bạn với cô chỉ một, đó chính là Hình Chính.

Trong vòng luẩn quẩn ở thành phố G, Tần Dư Kiều và Hình Chính chỉ coi như quen , họ chính thức chơi với từ hồi cô học đại học ở nước ngoài. Lúc Tần Dư Kiều mập, cho nên Tần Dư Kiều vẫn lấy lạ vì Hình Chính vẫn thể nhận cô.

Sau khi cô hỏi Hình Chính, Hình Chính : "Lúc tớ cũng chỉ đoán mò mà thôi, ngờ đúng thật là ."

Khi đó cô béo, Hình Chính thì thất tình, hai chơi với bất kỳ áp lực gì cả. Sau đó lúc Hình Chính trở về nước với cô: "Nếu như tớ theo đuổi thì , chúng trở thành một cặp sẽ gặp nhiều chuyện như ."

Về mặc dù Hình Chính ký hợp đồng với một công ty ở Luân Đôn, nhưng vẫn quyết định về nước, trở về để theo đuổi cô bạn gái của .

Lúc cô và Hình Chính đều hiểu, tình yêu là thức ăn nhanh, theo đuổi một khôn hề đơn giản và dễ dàng, con đường tu thành chánh quả sẽ gặp nhiều chông gai bụi rậm, gặp thất bại, cũng sẽ gặp nhầm , còn thể yêu nhầm . nếu chúng sợ thương, hoặc mệt mỏi tiếp tục tìm kiếm thì đó hoặc là tiếp tục trò chơi đời , hoặc là tìm đại một chung sống qua ngày.

....

Còn chuyện họp lớp, Giang Hoa với Tần Dư Kiều, Tần Dư Kiều , nhưng Hình Chính liên lạc với cô, Tần Dư Kiều đồng ý.

***

Thay quần áo xong, lúc Tần Dư Kiều chuẩn ngoài ngang qua phòng Lục Cảnh Diệu. Lục Cảnh Diệu bận rộn, bình thường vẻ nhàn tản thư thái, mà phần lớn thời gian nghỉ nghỉ ngơi vùi đầu công việc. Rõ ràng bây giờ mới là mùng hai, thế nhưng hòm thư của đầy ắp email .

Lúc Lục Cảnh Diệu chuyên chú máy tính việc, dáng vẻ vô cùng quyên rũ, câu “Đàn ông lúc nghiêm túc là quyến rũ nhất" quả sai.

Lục Cảnh Diệu Tần Dư Kiều đang lưng , còn tối nay Tần Dư Kiều chút khác lạ. Ngước mắt cô, cô mặc váy còn giầy cao gót, tóc cũng chải chuốt kĩ càng.

Đàn ông đều như thế cả, phụ nữ của ăn diện vì thì khó chịu, trong lòng Lục Cảnh Diệu chua lè , nhưng cố tình như gì, còn hùa theo khen cô hôm nay ăn mặc nữa chứ.

Tần Dư Kiều vén tóc lên vành tai: "Có thật ?"

Lục Cảnh Diệu gật đầu, cánh tay dài vươn tới kéo Tần Dư Kiều lên đùi , nhéo eo cô, hỏi: "Ăn mặc xinh như , quyến rũ ngưởi đàn ông khác ?"

Tần Dư Kiều thật thà gật đầu: "Làm ?"

Lục Cảnh Diệu lẩm bẩm, tỏ như đang suy luận: "Đi họp lớp ?"

Tần Dư Kiều đùi Lục Cảnh Diệu điều ngoan ngoãn, tựa như đang trưng cầu sự đồng ý của Lục Cảnh Diệu , vui vẻ ôm lấy cổ Lục Cảnh Diệu : "Anh đồng ý cho em ?"

Không đồng ý! ! !

Lục Cảnh Diệu thừa Tần Dư Kiều đang khoe mẽ mà thôi, bằng thuận nước đẩy thuyền, ngừng một : "Dẫn cùng ."

Lục Cảnh Diệu thấy phản ứng của Tần Dư Kiều, đoán khi cô do dự sẽ cho , chừng còn lôi Hi Duệ để viện cớ. Quả thật Tần Dư Kiều hành động y như , giọng mềm nhũn: " mà em sợ Hi Duệ ở đây một sẽ ‘Trì đáng ghét’ bắt nạt."

Hừ hừ! Lục Cảnh Diệu nhếch môi, mật chỉnh áo váy cho Tần Dư Kiều: "Vậy thì nữa, ở nhà chăm sóc Hi Duệ ."

Tần Dư Kiều hôn lên khoé miệng Lục Cảnh Diệu: "Ông xã quá."

Lục Cảnh Diệu híp mắt, dịu dàng với Tần Dư Kiều: "Ít chuyện với bạn nam, giờ giới nghiêm là mười giờ." Dừng một chút, chêm thêm một câu: "Nhớ là gái chồng con đấy, ?"

là cưới vợ xinh về nhà thì luôn cảm giác an . Không tự tin, mà là quá quan tâm, sự thật là vẫn chính thức lấy Tần Dư Kiều thì ?

Trước khi Tần Dư Kiều báo cáo với Hi Duệ vài câu, Hi Duệ hào phòng hơn Lục Cảnh Duệ nhiều: "Mẹ sớm về sớm."

Mặc dù Lục Cảnh Diệu chuyện Tần Dư Kiều ngoài liên quan gì tới Lục Hi Duệ, nhưng bây giờ vẫn thầm trách con trai, trách con trai giữ ở nhà. Cho nên mỗi khi Hi Duệ chạy tới liến thoắng với , Lục Cảnh Diệu chẳng hứng thú đáp lời nó. Anh để ý từ khi Hi Duệ , nó tựa như chỗ dựa , tính tình cũng trở nên cứng rắn nhiều. Nếu ba lạnh nhạt với nó, nó vẫn thể tự tìm trò tiêu khiển, xem phim cùng Tần Dư Trì.

Sau bữa cơm chiều Tần Dư Kiều mới đền chỗ họp lớp. Bà Tần ngủ sớm, cộng thêm tối nay Tần Ngạn Chi và Hạ Vân Chính đều việc ngoài, cho nên căn nhà trở nên yên tĩnh hơn nhiều.

Hạ Nghiên Thanh Giang Hoa và Tần Dư Kiều cùng họp lớp, là cô , nhưng tổ chức là Trần Manh. Cô và Trần Manh coi như là đối thủ một mất một còn, cho nên cô cần thiết đến đó để chịu nhục. Có một việc mặc dù hiểu, nhưng tâm trạng vẫn thể . Cũng như cô phận địa của ở nhà họ Tần, cô vốn nên so sánh với Tần Dư Kiều, nhưng cô vẫn bất giác so sánh sự chênh lệch giữa và Tần Dư Kiều. So sánh , chắc chắn cô sẽ kém hơn Tần Dư Kiều, cảm giác đó thật sự khó chịu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tranh-vo-dua-gap-vo-dua-lngi/chuong-100.html.]

Nhà họ Tần một phòng khách lớn, phòng khách là một cái ban công. Ban công lớn, đủ cho một nhàn nhã uống . Tối nay tâm trạng Lục Cảnh Diệu "Tốt", ngoài ban công ngắm chờ nào đó trở .

Kết quả đợi , mà đợi một tách cà phê nóng hổi.

Lục Cảnh Diệu hạ chân xuống, vẻ mặt dịu , nhất thời bớt vẻ bất kham đó, tăng thêm vẻ quyến rũ của kẻ học thức. Đầu tiên Lục Cảnh Diệu liếc tách cà phê chiếc bàn tròn nhỏ, đó đôi mắt thâm sâu đưa lên Hạ Nghiên Thanh, khóe miệng nhếch lên: "Cảm ơn cô Hạ."

Hạ Nghiên Thanh xuống đối diện Lục Cảnh Diệu, vẻ mặt thản nhiên: "Không gì."

Lục Cảnh Diệu , nếu đối diện thêm một , cũng tìm hứng thú chuyện, thể mở miệng: "Sao hôm qua thấy cô Hạ?"

Không ngờ Lục Cảnh Diệu chú ý đến cô , mặc dù chỉ là chuyện nhỏ, những Hạ Nghiên Thanh vẫn cảm thấy bất ngờ, trong lòng như một con mèo đang cáo cấu , giải thích: "Sang năm mới , thăm ông bà ngoại."

Lục Cảnh Diệu khẽ mỉm : "Cô Hạ thất sự hiếu thuận."

Trước Hạ Nghiên Thanh thích Lục Cảnh Diệu cứ mở miệng là "Cô Hạ" “Cô Hạ” nọ, nhưng gọi nhiều cũng thành quen thói quen . Bởi vì giọng điệu trầm thấp lôi cuốn của Lục Cảnh Diệu, hai từ cô Hạ thốt từ miệng cũng đáng ghét lắm, thậm chí còn mang cảm giác triền miên mê luyến.

Phụ nữ gặp gỡ đàn ông ưu tú, hoóc-môn sẽ tăng lên. Hạ Nghiên Thanh vốn tỏ vẻ lạnh nhạt, đó cũng nở một nụ vì lời của Lục Cảnh Diệu: "Cảm ơn ngài Lục. .... nên gọi một tiếng rể mới đúng chứ?"

Hạ Nghiên Thanh nghiêng đầu đùa, mang vẻ duyên dáng đáng yêu.

Anh rể? Lục Cảnh Diệu lười biếng dựa lưng ghế, : "Anh rể , ông rể bây giờ thật sự nhức đầu, nhức đầu vì chị cô ?"

Hạ Nghiên Thanh thật sự bất ngờ vì Lục Cảnh Diệu Tần Dư Kiều , ngước mắt Lục Cảnh Diệu, giọng khó thể che giấu sự kinh ngạc: "Kiều Kiều cho ?"

"Chẳng lẽ cô cho cô ?" Lục Cảnh Diệu hỏi ngược , giọng điệu còn kinh ngạc hơn gấp bội, gương mặt tuấn nhã thoáng nét nghi ngờ. Ánh sáng ở ban công yếu, Lục Cảnh Diệu với hàng mày nhếch vẫn liếc xéo như , khiến khác cảm thấy áp lực.

Hạ Nghiên Thanh bất ngờ bởi câu hỏi của Lục Cảnh Diệu, đó tự giác mở miệng: "Kiều Kiều cho , chỉ đoán mò mà thôi."

Lục Cảnh Diệu thẳng Hạ Nghiên Thanh: "Không cô Hạ thể suy đoán của cho ?"

Sau đó Hạ Nghiên Thanh thật sự Lục Cảnh Diệu lừa, những suy nghĩ của cho Lục Cảnh Diệu : "Giang Hoa tối nay sẽ họp lớp, Kiều Kiều cũng sẽ .... Cho nên đoán Kiều Kiều cũng họp lớp.... tưởng ngài Lục cũng chứ...."

" ." Đôi mắt tuyệt của Lục Cảnh Diệu trầm xuống, vẻ mặt và giọng điệu cũng lạnh tanh, khẽ mím môi, gợi lên vẻ lạnh lùng nghiêm nghị.

Hạ Nghiên Thanh áy náy Lục Cảnh Diệu: "Xin , tưởng ."

Lục Cảnh Diệu gì cả, cầm tách cà phê Hạ Nghiên Thanh đưa cho , tiếng cảm ơn.

Hạ Nghiên Thanh , đó lên, vẻ mặt dè dặt: "Ngài Lục, đây."

Lục Cảnh Diệu lên, bưng tách cà phê tay mà đặt xuống. Sau đó dường như nhớ chuyện gì, đặt tách cà phê xuống với Hạ Nghiên Thanh: "Cô Hạ, cho mượn điện thoại di động."

Hạ Nghiên Thanh ngớ , nhưng vẫn đưa điện thoại cho Lục Cảnh Diệu. Bởi vì định gì nên lúc đưa điện thoại cho Lục Cảnh Diệu khó tránh khỏi cứ chằm chằm . Mà Lục Cảnh Diệu thì ? Anh thản nhiên mở máy, bấm bấm vài cái, màn hình nền là bức ảnh của Hạ Nghiên Thanh hiện lên. Lục Cảnh Diệu nhếch môi nhập điện thoại của , đó lưu danh bạ là "Cảnh Diệu".

"Đây là điện thoại của ." Lục Cảnh Diệu trả điện thoại cho Hạ Nghiên Thanh, .

Hiện giờ tâm trạng Hạ Nghiên Thanh bối rối như đánh đổ cốc nước, cúi đầu nhận điện thoại của , đó khẽ "A" một tiếng ngẩng đầu lên, gương mặt xinh đối diện với đôi mắt của Lục Cảnh Diệu, tươi : "Vậy quấy rầy ngài Lục nữa, về phòng nghỉ ngơi đây. Ngài Lục cũng nghỉ ngơi sớm ."

Lục Cảnh Diệu phong độ "Ừ" một tiếng, ngừng một lát còn thêm một câu: "Ngủ ngon."

Lúc Hạ Nghiên Thanh trở về phòng mở điện thoại xem, tìm thấy hai chữ "Cảnh Diệu" trong danh bạ, nhất thời cảm giác cả trái tim như bùng cháy. Cô cảm thấy buồn , đàn ông Tần Dư Kiều chọn đúng là gì, mà thể loại đàn ông thu hút cô. Đầu Hạ Nghiên Thanh giống như sắp nổ tung , trong sự bùng nổ đó còn ẩn chứa chút hưng phấn.

***

Buổi họp lớp Tần Dư Kiều tham gia nên là gặp mặt bạn bè thì đúng hơn, tham gia đều thuộc vòng tròn xưa cũ đó. Địa điểm hẹn gặp là club tư nhân của chồng Trần Manh. Trần Manh thấy cô tới lập tức dậy, chạy tới khoác tay cô.

Trước Tần Dư Kiều còn tưởng Trần Manh quên Giang Hoa nên mới Hạ Nghiên Thanh, nhưng thấy đàn ông bên cạnh cô thì Tần Dư Kiều cảm giác nghĩ nhiều .

Tần Dư Kiều và Giang Hoa cùng với , lúc cô đến Giang Hoa đang nhận một điếu thuốc từ tay một đàn ông. Lúc châm thuốc, ngước mắt thấy cô liền dập ngay điếu thuốc tay.

Người đàn ông đưa thuốc thấy hành động của Giang Hoa, vỗ vai : "Hoa Tử, đừng giả bộ, tớ vẫn còn thương nhớ Kiều Kiều." Nói xong, ngoắc tay gọi Tần Dư Kiều, "Em Kiều, em còn nhớ ?"

Loading...