Tránh Vỏ Dưa Gặp Vỏ Dừa - Chương 112

Cập nhật lúc: 2025-07-29 22:36:02
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mùng tám tết, Lục Cảnh Diệu liền Lục Hòa Thước đuổi về công ty, cho nên lúc ban ngày cô một đối mặt với Lục gia, dĩ nhiên vẫn còn Hi Duệ ở bên cô. Cho nên lịch trình của Tần Dư Kiều là buổi sáng cùng Hi Duệ bài tập nghỉ đông, cơm trưa đưa Hi Duệ và Cầu Cầu ngoài tản bộ, đó đúng giờ cơm trở về Lục gia. Bởi vì bấm thời gian quá chuẩn nên nào Lục Hòa Thước cũng ý kiến: “Bình thường thấy , chỉ lúc ăn cơm là gặp thôi, đúng là bận rộn.”

Lần nào Tần Dư Kiều Lục Hòa Thước chọc giận cũng lấy Lục Cảnh Diệu để trút, đó Lục Cảnh Diệu đề nghị : “Đừng đưa Hi Duệ ngoài nữa, ông già thấy cháu nên tức giận. Nếu như em ngoài thì tìm lý do là .”

Sau đó Tần Dư Kiều quyết định trở về Tần Ký.

Ngày đầu tiên trở về Tần Ký , Tần Ngạn Chi gọi điện thoại tới, ha hả hỏi cô tình hình gần đây: “Người Lục gia đối với con ?”

Tần Dư Kiều nâng cằm lên trả lời: “Rất .” Sau đó nhớ tới Tần Ngạn Chi cho Hi Duệ cổ phần công ty, còn tặng cho Bạch gia sách và đủ loại quà tặng, trong lòng cô cũng bối rối, chống cùi chỏ lên bàn việc với Tần Ngạn Chi: “Cha, ngày đó con cố ý nổi giận.”

Tần Ngạn Chi ở bên bỗng trầm lặng: “Kiều Kiều, thể cho cha một cơ hội bồi thường con ?”

Tần Dư Kiều rầu rĩ : “Bồi thường cái gì chứ, con trưởng thành , nên là con chăm sóc hiếu kính cha mới .”

Tần Ngạn Chi im lặng, lúc cấp lời giọng mang theo cảm khái khó thể che giấu: “Con gái nhà chúng thật sự trưởng thành .”

Tần Dư Kiều mím môi: “Được , chuyện với cha nữa, con gọi điện thoại cho bà nội đây.”

Tần Dư Kiều từ thành phố G trở về một ngày liền gọi điện thoại cho bà nội. Lần đầu trò chuyện hai bên đều chút lúng túng, bà Tần mấy câu liền để cho dì Chu của Tần gia . khi trò chuyện ngày càng nhiều, thời gian cô chuyện với bà nội cũng càng lúc càng dài. Họ tìm chủ đề để tán gẫu, chuyện thời tiết, chuyện các chị dâu của Lục gia, chuyện về Duệ Duệ, còn cả Lục Cảnh Diệu nữa.

Thật thì bà Tần sợ cháu gái sẽ Lục gia bắt nạt, mỗi đều dặn dò đôi câu: “Kiều Kiều , bà thấy Lục Cảnh Diệu mặc dù tính khí nhưng che chở cháu, về chuyện gì cháu cứ thương lượng với , các cháu con , cũng cần kết hôn thôi, cố gắng mà sống với cho .”

“Cháu ạ.” Tần Dư Kiều ngước mắt đồng hồ treo tường, thấy sắp tan tầm liền với bà nội: “Bà nội, cháu cúp nhé.”

“Duệ Duệ , hôm nay Duệ Duệ chuyện với bà?” Bà Tần còn cúp điện thoại, "Bà chuyện với Duệ Duệ…”

“Cháu đang ở công ty mà, Duệ Duệ chơi bóng với ông nội nó .” Tần Dư Kiều tài liệu với bà nội, “Như , buổi tối cháu bảo Duệ Duệ gọi điện thoại cho bà nhé?”

“Được.”

“… , Phỉ Phỉ thế nào, bà nội thích cô ?”

“Thích chứ, Phỉ Phỉ là một đứa bé ngoan.”

“…”

Trước khi cúp điện thoại, Tần Dư Kiều chuyện cùng Chu Nghi Xuân một lúc. Thật thì cũng chẳng chuyện gì, chỉ hỏi bà nội gần đây ăn uống thế nào, kiểm tra thể định kỳ . Ngoài Chu Nghi Xuân cũng sẽ lén với cô về chuyện của Hạ Vân và Hạ Nghiên Thanh.

Cho nên thông qua dì Chu cô Hạ Nghiên Thanh chủ động rời khỏi Hạ gia dọn ngoài. Tối hôm Giang gia chủ động giải trừ hôn ước với Hạ Nghiên Thanh, Hạ Vân cãi cọ với Tần Ngạn Chi, cuối cùng một câu của Tần Ngạn Chi dọa sợ: “Nếu như bà theo con gái bà cùng dọn ngoài, sẽ ngăn cản.”

Thật khi trở về thành phố S, Tần Dư Kiều còn quan tâm đến chuyện Hạ Nghiên Thanh chuyển ngoài . Không cam lòng cũng chỉ là cảm xúc nhất thời, thậm chí lúc tin Hạ Nghiên Thanh dọn ngoài ở cô còn lo lắng bà nội sẽ cô đơn vì ai bạn. Vậy nên cô lập tức liên lạc với Hình Chính, bảo tìm dùm một y tá đáng tin ở thành phố G đến chăm sóc bà. Sau đó Hình Chính liền đưa Phỉ Phỉ tới.

——

Lúc Tần Dư Kiều chuẩn tan tầm, thư ký đẩy cửa , vẻ mặt chút phức tạp: "Quản lí Tần, Lục tổng tới."

Tần Dư Kiều tại vẻ mặt thư ký phức tạp như , tin cô và Lục Cảnh Diệu đính hôn công bố: mười tám tháng ba, là Lục Hòa Thước và Bạch Diệu chọn. Mặc dù vội như ngày mùng chín của Lục Cảnh Diệu lúc , nhưng cũng chỉ cách hôn lễ một tháng. Lục gia cũng bắt tay chuẩn hôn lễ cho cô và Lục Cảnh Diệu.

Các cán bộ lãnh đạo của công ty Cao ốc Thời đại đều quen mặt Lục Cảnh Diệu bởi vì Lục Cảnh Diệu từng là bạn trai tin đồn của Diêu Tiểu Ái, bởi vì sở sự vụ nơi Diêu Tiểu Ái kế toán ở ngay lầu của Tần Ký, cho nên cán bộ lãnh đạo của Tần Ký càng quen mặt Lục Cảnh Diệu.

Tần Dư Kiều vẫn thích Lục Cảnh Diệu tới công ty tìm cô. Bạn gái của vẫn còn ở lầu kìa, công khai công ty cô như , nếu như gặp Diêu Tiểu Ái thì chẳng khó xử ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tranh-vo-dua-gap-vo-dua-lngi/chuong-112.html.]

một chuyện cho dù cô với Lục Cảnh Diệu mấy , Lục Cảnh Diệu vẫn sẽ theo ý , thậm chí còn lý do lý trấu: “Nếu như em thật sự khó xử thì em cần tiếp tục quan tâm đến cái công ty rách nát nữa. Nếu như chỗ , đang thiếu một honey đấy.”

“Anh nghĩ nhỉ, còn honey cơ đấy… Nếu như em mà đến công ty , chẳng honey của công ty sẽ hận c.h.ế.t em ?”

Sau khi Lục Cảnh Diệu tới, Tần Dư Kiều cũng chuẩn tan tầm. Cô lấy áo khoác da màu trắng từ mắc xuống, đó cầm túi bàn, với Lục Cảnh Diệu.

là ‘ gán tội cho khác thì chẳng sợ tìm lý do’.” Lục Cảnh Diệu nở nụ , “Anh hiểu , dù cái gì cũng thể khiến em khen một câu.”

“Chỉ uất ức nhất ý.” Tần Dư Kiều ném điện thoại trong túi, xoay khoác tay Lục Cảnh Diệu. Cô cao 1m68, cộng thêm giày năm sáu cm, ở bên cạnh Lục Cảnh Diệu vẫn vẻ nhỏ bé. Hôm nay cô mặc một chiếc áo khoác da, bỏ vẻ đoan trang ưu nhã ngày thường, bỗng tăng thêm một phần quyến rũ động lòng . Kết hợp với nụ nhẹ, thật đúng là quyến rũ khiến Lục Cảnh Diệu thể kìm chế .

Mùi vị đúng là mềm mại tê dại ngọt ngào, hận thể giấu Tần Dư Kiều để cho đàn ông khác thấy. đàn ông cũng lòng háo thắng và ganh đua so bì, cho dù yêu Tần Dư Kiều nhưng chỉ cần Tần Dư Kiều cạnh , cũng khiến cảm giác thỏa mãn.

Phía là yêu, phía là mặt mũi đàn ông, Lục Cảnh Diệu cảm thấy thật may mắn vì phụ nữ của là Tần Dư Kiều. Bởi vì là Tần Dư Kiều, cho nên hạnh phúc hơn nhiều đàn ông thế giới.

——

Tần Dư Kiều kéo Lục Cảnh Diệu thang máy. Thật mỗi thang máy của Cao ốc Thời Đại đều cảm giác , kết quả đúng là ghét trời nào trời trao của đó. Lúc thang máy xuống một tần, cửa thang máy mở , ở bên ngoài chính là Diêu Tiểu Ái.

Diêu Tiểu Ái thấy cô và Lục Cảnh Diệu thì chút do dự, nhưng chỉ do dự tới một giây, Diêu Tiểu Ái liền xách theo túi công văn bước .

Tần Dư Liều lùi nhưng Lục Cảnh Diệu kéo cô về, cúi đầu vui cô một cái.

“Anh Lục, quản lí Tần.” Diêu Tiểu Ái chủ động chào hỏi, giọng lễ độ xa cách.

Tần Dư Kiều ngẩng đầu gượng với Diêu Tiểu Ái, còn lén véo lên kéo tay cánh tay Lục Cảnh Diệu. Sau đó Lục Cảnh Diệu dùng tay đặt lên mu bàn tay cô, nghiêm túc gật đầu với Diêu Tiểu Ái một cái: “Kế toán Diêu.”

là một đàn ông phân biệt rõ ràng!

Tần Dư Kiều nhớ tới đầu tiên cô và Lục Cảnh Diệu gặp mặt ở thành phố S, vị trí cô giống Diêu Tiểu Ái lúc , còn Diêu Tiểu Ái cũng ôm tay Lục Cảnh Diệu giống cô lúc , đó Lục Cảnh Diệu đột nhiên đầu hỏi cô tầng mấy.

Tần Dư Kiều cũng ghen với Lục Cảnh Diệu và Diêu Tiểu Ái, chỉ vì đang xuống nên chuyện, ngược Lục Cảnh Diệu hiểu lầm cô ghen, cúi đầu cô một cái : “Tần Dư Kiều, nếu như em dám vì mỗi chuyện của và Diêu Tiểu Ái mà giận dỗi, tha cho em .”

Tần Dư kiều lườm Lục Cảnh Diệu một cái: “Yên tâm, em giận dỗi với .”

"Vậy em chuyện với ?" Lục Cảnh Diệu giật giật khóe miệng, giọng điệu chút bất mãn.

Tần Dư Kiều thật sự chịu nổi Lục Cảnh Diệu, ngước mắt : “Là nhạy cảm đấy chứ, em chỉ đang cúi đầu đang suy nghĩ chuyện của thôi. Chẳng là ai đuối lý, nhất quyết trả đũa buông tha .”

“Ái chà, mồm miệng lợi hại thật.” Lục Cảnh Diệu mỉm .

Tần Dư Kiều cũng , đó dựa đầu Lục Cảnh Diệu: “Đồ đàn ông keo kiệt!”

Thật thì Lục Cảnh Diệu sợ chuyện của cùng Diêu Tiểu Ái thể ảnh hưởng đến quan hệ của và Kiều Kiều, bởi vì trong chuyện quang minh chính đại mà. Lúc hẹn hò Diêu Tiểu Ái nhắc đến chuyện đến nhà cô hai nhưng chịu. Khi đó tuy rằng cảm thấy Quả Quả sẽ bao giờ xuất hiện nữa nhưng trong lòng vẫn chút nỡ. Nghĩ thầm, Quả Quả thật hẹp hòi, nếu như ông trời cho một cơ hội khiến Quả Quả xuất hiện trong cuộc đời , thể phá hỏng cơ hội .

Cho nên nhiều ít vì ý nghĩ thể “thủ như ngọc” nhiều năm như . Trong thời gian đó những khổ sở khi gối đầu ngủ một chỉ đàn ông nào từng chịu đựng qua mới thể hiểu , huống chi tạp niệm trong đầu thể ít hơn những đàn ông khác. Lúc ngủ , đổi giường hoặc đổi phòng cũng , còn về phần đổi phụ nữ chuyện đó, Lục Cảnh Diệu nghĩ tới. Chỉ là cũng ngờ trong phương diện chút soi mói và sạch sẽ, cho nên mấy năm khổ cũng đành chịu.

Lại ở Edinburgh Lục Cảnh Diệu thật sự cảm thấy Quả Quả , nhưng là chỉ là “ ” mà thôi, nhất, cũng là cả đời đều .

Khi đó chút kiêu ngạo, bởi vì là đàn ông Lục gia. Anh và Quả Quả tương lai, cho nên lúc ban đầu quen với Quả Quả, cũng chỉ ôm tâm tình phóng túng vui đùa. Nói thẳng thể cưng chiều cô, thương cô, thậm chí yêu cô, nhưng sẽ cưới cô càng sẽ ở bên cô cả đời.

Cho dù nghĩ như , lúc Lục Cảnh Diệu cũng cảm thấy là Quả Quả lời.

Loading...