Tránh Vỏ Dưa Gặp Vỏ Dừa - Chương 129
Cập nhật lúc: 2025-07-29 22:36:47
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Lục sợ Quả Quả bỏ trốn. Trong ấn tượng của Quả Quả bao giờ hành động giống bình thường, cho nên trong đoạn tình cảm , giống như một bệnh nhân tuyệt vọng bất chấp tất cả, một bệnh nhân đánh mất trái tim trong tình cảm.
Lục Lục bệnh hoạn, Quả Quả bệnh hoạn, bình thường nhất ở đây là bé con, mỗi ngày b.ú sữa đúng giờ, uống no ngủ, ngủ xong mở mắt ngắm thế giời. Thằng bé thích thế giới , đôi mắt to đảo tới đảo lui, dường như luôn tràn ngập hứng thú với thứ xung quanh.
Mặc dù Lục Lục và Quả Quả vẫn cảm giác tin tưởng đối phương, nhưng quan hệ của bọn họ dần chuyển biến . Hai cùng cho bé con b.ú sữa, cùng sân phơi nắng. Có Lục Lục ôm con trai với Quả Quả: "Vẽ cho và con trai một bức ."
Quả Quả xong, thoải mái đồng ý, đó cầm bảng vẽ lên lập bắt đầu vẽ. Bức vẽ Quả Quả vẽ mấy ngày mà vẫn thành, con mắt bên trái của Lục Lục vẫn để trống vẽ.
Lục Lục hỏi Quả Quả: "Sao vẽ mắt cho ."
Quả Quả cũng , trả lời: "Em ghét ánh mắt của ."
Sau đó ai gì nữa, quan hệ của bọn họ yếu ớt mỏng như cánh tằm, một cuộc chiến tranh lạnh, cô và đều học cách kìm chế sự nóng giận, cẩn thận tránh né bất kỳ điều gì thể phá hỏng quan hệ hiện giờ của bọn họ. thứ cảm tình càng cẩn thận duy trì thì nó càng yếu ớt.
Bức trang cha con , Quả Quả vẽ một tuần mà vẫn thành. Tuy rằng khi Quả Quả vẽ xong đôi mắt cho Lục Lục, nhưng đó vẫn là một bức vẽ thành.
Sau khi Quả Quả rời , Lục Lục treo bức vẽ lên tường căn hộ ở Edinburgh. Anh khắp thế giới tìm Quả Quả, nhưng Quả Quả giống như nàng tiên cá trong truyện cổ tích, hóa thành bọt biển biến mất khỏi thế giới đáng ghét .
Lúc Tiểu Duệ Duệ ba tuổi, cầm một quyển truyện cổ tích bảo Lục Lục kể chuyện nàng tiên cá cho . Ngày đó Lục Lục rảnh rỗi, ôm Tiểu Duệ Duệ đặt lên đùi , đó lười nhác dựa ghế sa lon kể chuyện cổ tích cho con trai.
....
Ánh rạng đông chiếu rọi đám bọt biển, mà bóng dáng của nàng tiên cá hòa bong bóng dần dần bay lên.
"Cô gái đáng yêu , cô !" Hoàng tử tìm kiếm nàng tiên cá khắp nơi.
Nàng tiên cá biến thành bọt biển cứ về phía hoàng tử, thõa mãn bay về phía đám mây hồng!
....
Lúc Lục Lục kể xong chuyện cổ tích, Tiểu Duệ Duệ dường như vẫn hiểu. Cậu bèn cùng ba thảo luận về tình tiết câu chuyện cổ tích : "Ba ơi, nàng tiên cá thưc sự biến thành bọt biển ?"
Lục Lục trả lời: "Trên sách như ."
Tiểu Duệ Duệ khó mà chấp nhận rằng cổ tích cũng bi kịch, trong lòng chút tổn thương: "Tại cô biến thành bọt biển ạ?"
"Làm ba ." Lục Lục ném cuốn truyện cổ tích sang một bên.
Tiểu Duệ Duệ đột nhiên kéo tay Lục Lục: "Ba ơi, cũng biến thành bọt biển bay ."
Lục Lục ngước mắt khuôn mặt cực kỳ giống Quả Quả của Duệ Duệ: "Làm ba ."
Có một thời gian Lục Lục thường mơ, nhưng ít khi mơ thấy Quả Quả. Có lúc nửa đêm tỉnh giữa cơn mơ, nếu như đầu giường còn đặt một tấm hình của Tiểu Duệ Duệ thì cho rằng Quả Quả bao giờ xuất hiện trong cuộc đời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tranh-vo-dua-gap-vo-dua-lngi/chuong-129.html.]
Quả Quả , thật sự .
....
Quả Quả rời khỏi nhà một buổi tối mưa to tầm tã. Buổi tối hôm đó Lục Lục kí kết một hợp đồng, cho nên phụ nữ SriLanka ở căn hộ chăm sóc Quả Quả và bé con. Sau đó đường về Lục Lục nhận điện thoại của phụ nữ SriLanka, rằng Quả Quả nổi điên đó mất tích.
Lúc Lục Lục tâm trạng Quả Quả đôi khi đôi khi , nhưng ngờ rằng cô sẽ nổi điên.
Lục Lục về đến nhà, thư phòng của bừa bộn, máy vi tính đập nát mặt đất, giá sách xô đổ, hồ sơ của tán loạn mặt đất, còn màu vẽ và tranh của Quả Quả, tất cả đều xé nát, bể tan tành.
Sau đó Lục Lục bắt đầu ban ngày tìm vợ, buổi tối chăm sóc con trai. Lúc Lục Lục cho con trai uống sữa, con dùng sức mút thỏa thích bình sữa, hốc mắt luôn bất giác ẩm ướt.
Sau khi Quả Quả rời , Tiểu Duệ Duệ thể dứt sữa là cảm ứng mà tối nào cũng mấy . Khi chỉ Lục Lục ôm thằng bé trong lòng thằng bé mới chịu ngủ.
Có lúc Lục Lục cứ ôm con thâu đêm như , tờ mờ sáng hôm tựa đầu giường tỉnh . Mở mắt con trai trong ngực, trong lòng cũng chất chứa nhiều oán giận, trong đó nhiều nhất là: "Không con giỏi lắm , lúc con con to lên, cho con ở ...."
Sau đó Tiểu Duệ Duệ thật, đến mức Lục Lục cũng kích động theo. Anh mặt sang phía ngoài cửa sổ, cái cô nàng nhẫn tâm .
Lúc Lục Lục thể nào hiểu nổi Quả Quả, cho rằng dù Quả Quả hận đến mức nào thì cũng nên con trai chứ. đến khi gặp Tần Dư Kiều, đó tận mắt thấy cô phát bệnh, mới rằng một việc còn thành.
1 phút 60 giây, 1 giờ 60 phút, 1 ngày 24 giờ, 1 năm 365 ngày, thời gian luôn trôi qua vội vã những phút giây tươi nhất, nhưng thời gian chờ đợi luôn trôi qua chậm chạp.
Cho nên Lục Cảnh Diệu cảm thấy vẫn còn khá may mắn, bởi vì đợi .
....
Sau khi Tần Dư Kiều và Lục Cảnh Diệu tổ chức hôn lễ ở thành phố S, bọn họ còn tổ chức một buổi hôn lễ ở thành phố G nữa.
Khi Tần Dư Kiều lấy phận con dâu chính thức xuống ăn cơm với ở nhà họ Lục, Trương Kỳ liền : "Năm đó cứ nghĩ rằng quà cưới ba cho là nhiều lắm , kết quả so với Kiều Kiều thì...."
Tối hôm qua Lục Cảnh Diệu một khó ngủ, sắc mặt chút , khéo lúc giẫm mìn. Anh lạnh lùng lườm Trương Kỳ một cái, khóe miệng Trương Kỳ giật giật.
Chào mới mới nấu xong còn nóng, Tần Dư Kiều nhắc nhở Lục Hi Duệ bên ăn chậm một chút, nhưng Lục Hi Duệ đang vội vàng học liền sức thổi phù phù bát, buồn rầu : "Con cũng xin thầy nghỉ vài ngày."
"Con xin nghỉ gì?"
Lục Cảnh Diệu lập tức , mượn cơ hội mấy câu với Kiều Kiều. Anh đầu Tần Dư Kiều, cô đối xử với ai cũng hào phóng ấm áp, chỉ riêng đối với lạnh nhạt giống như khối băng .
"Nghỉ kết hôn ạ." Lục Hi Duệ ngẩng đầu với Tần Dư Kiều, "Mẹ và ba kết hôn, con thể xin thầy nghỉ vài hôm ."
Tần Dư Kiều xoa đầu con trai một cái, mỉm .
Lục Cảnh Diệu cũng : "Vậy thì nghỉ , ba xin cho con." Khi về phía Tần Dư Kiều, nụ mặt Kiều Kiều biến mất.
Lúc Tần Dư Kiều về thành phố G tổ chức hôn lễ là hai tuần lễ khi kết thúc hôn lễ ở thành phố S . Thật Bạch Thiên Du bận, nhưng bà nghĩ tới nghĩ lui vẫn để Hạ Vân tổ chức hôn lễ cho con gái , cho nên bà bay về thành phố G từ hai ngày .