Tần Dư Kiều chịu nổi bộ dạng của Hi Duệ, chuyện Lục Hòa Thước cô lừa Duệ Duệ, chuyện của Lục Cảnh Diệu cũng lừa thằng bé. Tần Dư Kiều vuốt tóc con trai: "Lúc ở nhà một sợ ?"
"Cũng sợ lắm ạ...." Lục Hi Duệ suy nghĩ một chút , "Lúc con ở một cũng bận, quả thật còn bận hơn Tổng Thống chứ, ba bắt con học thêm nhiều."
Tần Dư Kiều híp mắt Hi Duệ kể chuyện Lục Cảnh Diệu bóc lột. Hi Duệ dễ ngủ, lúc đang dở chầm chậm ngủ . Đợi Hi Duệ ngủ, Tần Dư Kiều mới rón rén rời giường.
Bên ngoài trời trăng , cũng một áng mây, còn nhỏ lất phất. Trên hành lang vườn hoa trung ương của nhà họ Lục cứ cách vài mét thì một cột đèn theo phong cách châu Âu. Mưa phùn dày như kéo sợi, nhẹ như lụa mỏng, gió đêm khẽ thổi qua liền tan mất. Mưa bụi xung quanh ngọn đèn còn phủ thêm ánh sáng nhàn nhạt, giống như mưa vàng từ trung nhẹ nhàng bay xuống.
Dưới ánh đèn đường Tần Dư Kiều thấy Lục Nguyên Đông, Lục Nguyên Đông cầm một cái ô, nếu như ở đèn đường thì tây trang màu đen của chắc cũng hoà lẫn với với bóng đêm .
Mưa nhỏ, Tần Dư Kiều cần ô thẳng đến mặt Lục Nguyên Đông, sắc mặt chút lạnh lùng: "Tìm chuyện gì?"
Lục Cảnh Diệu dùng ô của che cho Tần Dư Kiều, vẻ mặt thản thiên: "Chú sáu mang ?"
"Không rõ ?"
"Em nghi ngờ ? Kiều Kiều."
Khuôn mặt Tần Dư Kiều lạnh xuống giọng cũng lạnh theo: "Cậu gọi là cô sáu."
Lục Nguyên Đông cúi đầu gằn một tiếng. Trong làn mưa bụi mù mịt, nụ của Lục Nguyên Đông mơ hồ, tựa như hình tượng của Lục Nguyên Đông trong lòng Tần Dư Kiều , cứ dần trở nên mơ hồ rõ.
"Cô sáu, em khi em là của Hi Duệ cảm thấy buồn ?" Lục Nguyên Đông Tần Dư Kiều, "Em xem ông trời đang trêu đùa ?"
Tần Dư Kiều im lặng, đó mở miệng: "Nguyên Đông, em xin vì chuyện của em và Lục Cảnh Diệu liên lụy đến , dù tin nhưng ban đầu lúc em quen với là thật lòng ...."
"Anh, tin em lừa ." Lục Nguyên Đông cúi đầu, lặp , "Anh tin em lừa .... Kiều Kiều, thấy em chú sáu lừa."
"Anh cho em chuyện của Lục Lục và Mục Lộc ?" Tần Dư Kiều đột nhiên chút buồn , "Nguyên Đông, em nhớ tất cả . Chẳng lẽ chuyện Lục Lục kết hôn với Mục Lộc ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tranh-vo-dua-gap-vo-dua-lngi/chuong-139.html.]
Lục Nguyên Đông chằm chằm Tần Dư Kiều, trong mắt thất vọng: "Kiều Kiều, em cứ yêu chú sáu đến ?"
" , em yêu , thể ?"
"Ha ha." Lục Nguyên Đông ngước mắt Tần Dư Kiều, trong mắt lóe lên ánh sáng như tro tàn đang cháy, "Vậy em từng gặp Mục Lộc ? .... Mục Lộc, Diêu Tiểu Ái.... Em cảm thấy họ giống ?"
"Em họ giống , nhưng Nguyên Đông , ?" Giọng điệu của Tần Dư Kiều chậm, từng chữ từng chữ lạnh lẽo từ khoé miệng Tần Dư Kiều phát , "Anh em hạnh phúc bên Cảnh Diệu đến ? Em kết hôn cùng , em và còn Duệ Duệ nữa, bây giờ với em những thứ là ý gì.... Anh vẫn còn là Lục Nguyên Đông em từng ?"
"Vậy em là Tần Dư Kiều từng , là Tần Dư Kiều bao giờ chấp nhận thỏa hiệp ?" Lục Nguyên Đông hỏi ngược Tần Dư Kiều, "Vẫn còn là em ?"
Tần Dư Kiều đầu lời nào, bộ dạng của cô chọc giận Lục Nguyên Đông. Anh kéo tay Tần Dư Kiều, xoay cô , đó kéo cô về phía xe của .
"Buông em ." Tần Dư Kiều khẽ kêu, Lục Nguyên Đông dùng sức, Tần Dư Kiều cũng dùng sức vùng khỏi Lục Nguyên Đông, đó liền mất thăng bằng, ngã xuống nền đất ướt át, cực kỳ nhếch nhác.
***
Người ở nhà họ Lục đều chuyện Lục Cảnh Diệu đưa đến đồn cảnh sát điều tra. Lúc Lục Cảnh Diệu mang , ở nhà họ Lục buồn, cũng vui. Lục Hoà Thước cho phép vài đến thăm, đó là Lục Gia Anh và Lục Gia Mẫn. Lúc Lục Gia Anh cửa, Trương Kỳ với cô: "Chị hai, chuyện của lão Lục nên cho ba ?"
Lục Gia Anh đáp: "Lúc lão Lục ngoài sẽ tự với ba."
Lục Cảnh Diệu còn thì chuyện cho Lục Hoà Thước mất . Sau đó Lục Hoà Thước lập tức cho thư ký đến bảo lãnh đưa Lục Cảnh Diệu ngoài.
Hoặc là thể , Lục Cảnh Diệu đang chờ Lục Hoà Thước bảo lãnh ngoài.
Lục Cảnh Diệu ở đồn cảnh sát 38 giờ, lúc về nhà là đêm khuya. Lục Cảnh Diệu đến gặp thư ký của Lục Hoà Thước , đó mới trở về vườn hoa trung ương.
Lục Cảnh Diệu nóng lòng trở về, khi về đến nhà vội vàng tắm rửa sạch sẽ, đó rón rén phòng. Trong phòng một đang yên tĩnh giường, Lục Cảnh Diệu nhanh nhảu cởi áo choàng tắm của xuống, vụt cái liền chui trong chăn mền ôm lấy Tần Dư Kiều, đó xoay đè Tần Dư Kiều, cứ gọi "Kiều Kiều" "Bà xã" ngừng.
lúc , một giọng trong trẻo vang lên phía Lục Cảnh Diệu: "Cảnh Diệu, em là Tiểu Lộc."