Tránh Vỏ Dưa Gặp Vỏ Dừa - Chương 140

Cập nhật lúc: 2025-07-30 11:56:48
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy năm Lục Cảnh Diệu cùng ăn cơm với mấy trong một xí nghiệp gia đình của một thị trấn nhỏ. Trong bữa tiệc một tay quản lý tiêu thụ ‘ cửa ’ kể một câu chuyện thô tục như : Nếu như uống rượu say bò lên giường em vợ, khi em vợ lên tiếng tiếp tục ?

Lúc vị quản lý tiêu thụ Lục Cảnh Diệu mặc dù con nhưng vợ, để nóng khí hỏi : "Lục tổng, loại diễm phúc hưởng ?"

Lục Cảnh Diệu bao giờ cảm thấy hứng thú với cái loại diễm phúc . Từ nhỏ đến lớn đều yêu cầu cao trong chuyện tình cảm, cho dù là giường nữa cũng tật giở trò lưu manh với phụ nữ bà xã như những đàn ông khác. Anh chỉ thích giở trò lưu manh với phụ nữ của mà thôi.

đêm nay vì một câu của phía : "Cảnh Diệu, em là Tiểu Lộc” mà giật nảy , ngay cả em phía vốn đang nửa cứng cũng giật giật theo nhịp trái tim đó mềm nhũn .

Đàn ông yếu ớt nhất là khi đang ở trong trạng thái nửa cứng. Lục Cảnh Diệu cũng từng Tần Dư Kiều đùa giỡn thành công một , nhưng vẫn giật thót vì kinh sợ bất ngờ .

Về phần Tần Dư Kiều, hẳn là ai nhiều mẫu thuẫn hơn cô. Cô yêu Lục Cảnh Diệu là chuyện cần nghi ngờ, nhưng chặng đường tình yêu của cô xuất hiện ký ức của Quả Quả. Những ký ức nhấp nhô lên xuống khiến cô cảm thấy như một khán giả của một cuộc tình bi kịch ở nơi đất khách quê , nhưng cuối cùng cô xem đến mức nhập diễn luôn. Đoạn trí nhớ giống như dòng màu tuần từng ngóc ngách của cơ thể cô, cho nên cô thể nào quên chuyện Lục Lục lừa dối Quả Quả, cũng thể quên ký ức mịt mù ấm áp .

Khi yêu một , Tần Dư Kiều bao giờ cho rằng chỉ yêu ưu điểm của . đôi khi tình cảm và lý trí đối lập , mỗi nghĩ đến việc Lục Cảnh Diệu lừa dối cô, trong lòng Tần Dư Kiều xuất hiện một ngọn lửa háy hừng hực. cứ hết đến khác, những lúc cô giận dữ, Lục Cảnh Diệu cợt nhả cô!

Buổi tối, khi câu "Cảnh Diệu, em là Tiểu Lộc" Tần Dư Kiều vốn còn đang suy nghĩ chuyện Lục Cảnh Diiệu bắt về đồn cảnh sát. Kết quả khi trở những bình an mà còn chui chăn l.i.ế.m mặt cô. Tần Dư Kiều giận điên, đó cô nghĩ tới Mục Lộc, đầu óc cuồng bỗng thốt câu .

Tần Dư Kiều chỉ dọa Lục Cảnh Diệu mà thôi, nhưng Tần Dư Kiều ngờ Lục Cảnh Diệu sẽ đánh cô.

Lục Cảnh Diệu bao giờ cảm thấy Tần Dư Kiều đáng đánh đòn như ngày hôm nay, nên cứ tiếp tục đánh. Khi bật đèn thấy khuôn mặt vô tội của Tần Dư Kiều thì ngọn lửa trong lòng càng bùng lên. Sau đó đưa tay xoay Tần Dư Kiều đặt lên đùi, đưa tay đánh "Bốp" một cái, hết giận, cứ đánh "Bốp bốp bốp bốp...." một lúc, cho đến khi đôi mắt Tần Dư Kiều đẫm lệ, òa lên.

Có lúc thể đau đớn cũng sẽ dẫn đến nội tâm tinh thần sinh cảm giác uất ức. Mông Tần Dư Kiều đau còn cảm giác gì nữa, mà cô cũng đến mức sắp tắt thở . Cô phản kháng mấy cũng vô dụng, liền tùy ý Lục Cảnh Diệu bạo lực với , nấc lên. Khóc một tẹo nhớ Hi Duệ còn đang ngủ ở sát vách, nên vội vàng đưa tay che miệng , nước mắt chảy thành dòng, thật vô cùng tội nghiệp.

Lục Cảnh Diệu đánh cho hả giận, đó cúi đầu Tần Dư Kiều đùi . Anh cũng thật sự đánh cô quá mạnh, sức lực cũng chỉ dùng ba phần, chỉ cô là đến trời long đất lở.

"Khóc cái gì, Tần Dư Kiều, em bao nhiêu tuổi !" Giọng điệu Lục Cảnh Diệu còn chút lạnh lùng, vỗ vỗ lưng Tần Dư Kiều, "Em lớn thì nên cái gì nên đùa cái gì nên đùa chứ? Em ...."

Tần Dư Kiều che miệng tiếp tục rơi nước mắt, một lát mới mở miệng chuyện, chỉ tiếng thút thít là vẫn ngừng: "Anh rõ ràng là.... Có tật giật ...."

Lục Cảnh Diệu nghĩ: Anh Tần Dư Kiều trả đũa, nhưng lạnh mặt bù lu bù loa cho cảm giác tội. Sau đó liền ôm cả cô lên: "Được , đừng đừng .... Kiều Kiều, em tình huống ...." Lục Cảnh Diệu thật sự thể sự thực thật cô dọa sợ đến mềm nhũn.

"Thế nào.... Em còn dám uất ức ." Lục Cảnh Diệu rút hai tờ giấy ăn ở đầu giường đưa cho Tần Dư Kiều, "Em dám đem ‘hạnh phúc’ nửa đời của em đùa giỡn hả, nể tình em tính chất nghiêm trong của sự việc, sẽ tha thứ cho em, em cũng đừng tự trách quá nhiều...."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tranh-vo-dua-gap-vo-dua-lngi/chuong-140.html.]

Tần Dư Kiều cắn lên vai Lục Cảnh Diệu một cái, thật cắn đứt thịt của luôn. Lục Cảnh Diệu sợ đau, tiếp tục vỗ vỗ lưng cô. Đột nhiên thấy đầu gối băng bó của cô, khuôn mặt liền giận giữ đến mức tái xám luôn.

Lục Cảnh Diệu chợt kéo Tần Dư Kiều , mắt đầu gối Tần Dư Kiều: "Sao thế ...."

Vết thương đầu gối Tần Dư Kiều là do lúc giằng co với Lục Nguyên Đông ngã. Mặc dù chỉ ngã nhẹ nhưng vết thương nhỏ, ít nhất cũng thành công dọa Lục Nguyên Đông. Vết thương ngừng chảy m.á.u kéo một con sắp mất dần sự tỉnh táo.

Đầu tiên Lục Nguyên Đông ôm cô trở về vườn hoa trung tâm của biệt thự, giúp việc của nhà họ Lục cũng ở đó, nhưng ba đều cầm máu, Lục Nguyên Đông đành vội vã đưa cô đến bệnh viện, chạy qua chạy đến nửa đêm mới về.

Trên đường đưa cô trở về, Lục Nguyên Đông xin cô: "Kiều Kiều, dù em tin , từng ý tổn thương em...."

"Lục Nguyên Đông, thật sự khiến em buồn . Đầu tiên là tổn thương em, đó nhẹ nhàng tổn thương em? Vậy rốt cuộc là như thế nào, chẳng lẽ cần em cảm tạ ân đức của ? Hoặc là đàn ông các chuyện mà còn lập đền thờ?"

Lục Nguyên Đông đưa xe bãi đậu ở vườn hoa trung tâm, lặng lẽ mặc cho Tần Dư Kiều mắng . Tần Dư Kiều mắng một lúc cũng thấy chán, lúc cô ngừng Lục Nguyên Đông đầu cô bỗng bật tiếng.

Tần Dư Kiều mất tự nhiên hỏi: "Cười cái gì mà ! ?"

Lục Nguyên Đông Tần Dư Kiều: "Anh nhớ ngày đầu tiên xem mắt, lúc còn tưởng em là một cô gái nhà giàu trầm tĩnh thuỳ mị cơ."

Tần Dư Kiều nhướn mày: "Bây giờ ?"

Lục Nguyên Đông lắc đầu, vẻ mặt chút lười nhác tùy ý: "Không , lúc quả thật thể hiểu nổi em là loại phụ nữ thế nào, cho nên luôn tìm hiểu thêm về em, nhưng.... Là quý trọng. Kiều Kiều, em xem nếu như lúc em mười sáu tuổi theo đuổi em, em để ý đến ?"

Tần Dư Kiều ngẩn , một lát, Lục Nguyên Đông đầu : "Chắc em vẫn thích kiểu đàn ông như chú sáu nhỉ, còn Giang Hoa nữa. Thật bọn họ giống .... ?"

Tần Dư Kiều cảm thấy Lục Nguyên Đông là một đàn ông yêu theo kiểu độc lập, chỉ so sánh điểm giống của Diêu Tiểu Ái và Mục Lộc, mà còn cả Lục Cảnh Diệu và Giang Hoa nữa.

Thật chỉ Lục Nguyên Đông cảm thấy Lục Cảnh Diệu và Giang Hoa giống cũng như thế. Sau khi khôi phục trí nhớ Tần Dư Kiều cũng từng nghiêm túc suy nghĩ, ban đầu Quả Quả điên cuồng yêu Lục Lục như , chăng là vì Lục Lục hình bóng của Giang Hoa. hiện giờ cô cần suy nghĩ vấn đề nữa , bởi vì Tần Dư Kiều yêu bây giờ là Lục Cảnh Diệu .

Lục Nguyên Đông : "Cho nên dù về quá khứ, em cũng sẽ thích ."

Tần Dư Kiều cúi đầu: "Có đôi khi hai đến với vì thích. Em thừa nhận điều kiện tiên quyết để hai ở bên là tình yêu, nhưng thể ở bên mãi mãi ngoại trừ dựa duyên phận còn dựa thái độ.... Nguyên Đông, em , nhưng quả thật thái độ của bằng Cảnh Diệu."

"Em thẳng, thật thái độ của Cảnh Diệu cũng , việc gì cũng giấu giấu giếm giếm đáng ghét. em vẫn cảm thấy, quan tâm đến em. Anh khiến em ghét, nhưng đồng thời khiến cho em cảm động, còn cả thích và yêu nữa."

Loading...