Tránh Vỏ Dưa Gặp Vỏ Dừa - Chương 142

Cập nhật lúc: 2025-07-30 11:56:54
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Dư Kiều cảm thấy cái tên Lục Cảnh Diệu thật đúng là tinh đến đáng hận. Cô giở trò mặt quả nhiên là chuyện bất khả thi. Đáng ghét nhất chính là rõ ràng tính toán hết trong lòng nhưng mặt vẫn biểu hiện vẻ quân tử thẳng thắn vô tư, giống như cả thế giới ngoài thì là phường ngu ngốc mù quáng mà thôi.

"Mắt nào của thấy em đang lo hả?" Tần Dư Kiều ngước mắt lên,"Ngày hôm qua đúng là Nguyên Đông đưa em bệnh viện, cũng may là đấy. Cho nên hôm nào rảnh thì cũng nên cảm ơn một tiếng."

Lục Cảnh Diệu híp mắt, đó vô cùng trịnh trọng gật đầu: "Được, sẽ chú ý...."

Lục Cảnh Diệu thật sự càng ngày càng ghét Lục Nguyên Đông. đây cũng là điều bình thường, đàn ông nào cảm thấy thiện với đàn ông luôn chằm chằm phụ nữ của như hổ đói cả. Cho nên ngày hôm , khi Lục Cảnh Diệu cố ý moi móc một nặng cũng nhẹ để lên lớp Lục Nguyên Đông một trận.

"Nguyên Đông, phụ trách quản lý bên Hằng Dịch là cho cháu đề bạt, bây giờ xảy vấn đề, cháu khó mà tránh khỏi liên lụy . Thế , cháu hãy điều tra chuyện , mặt khác cháu và vị quản lý cũng giải thích rõ ràng với hội đồng quản trị trong cuộc họp ngày mai. Chú sẽ vì cháu là cháu của chú mà thiên vị cháu."

Thái độ của Lục Nguyên Đông hơn so với tưởng tượng của Lục Cảnh Diệu. Trước khi còn đầu hỏi Lục Cảnh Diệu: "Chú sáu, vết thương chân Kiều Kiều thế nào ?"

Lục Cảnh Diệu thản nhiên liếc Lục Nguyên Đông một cái, thẳng: "Nguyên Đông, đừng xen chuyện của khác quá nhiều. Ngày hôm qua Kiều Kiều còn dặn chú cảm ơn cháu, nhưng cháu đang ôm ý đồ gì thì chắc cần chú nhắc nhở cháu nhỉ. Cháu đối xử với Kiều Kiều thế nào? Ha ha.... Thật chỉ lương thiện như Kiều Kiều mới giúp cháu che dấu."

Tay cầm tài liệu của Lục Nguyên Đông cứng , đó nhướn mày nở nụ : "Chú út, chú hiểu lầm cháu , từ cho tới nay cháu đều chúc cho chú và Kiều Kiều thể mãi mãi hạnh phúc."

Lục Cảnh Diệu bao giờ yêu cầu xa vời rằng tình địch của sẽ thật lòng chúc phúc cho . khi Lục Nguyên Đông rời , Lục Cảnh Diệu vẫn cảm thấy nhức đầu, xoa xoa thái dương.

Đã lâu Lục Nguyên Đông gọi là chú út nữa. Lục Cảnh Diệu nhiều cháu nhưng chỉ Lục Nguyên Đông gọi là chú út. Trong đám cháu của , Lục Nguyên Đông là đứa thông minh nhất, cũng là đứa lương thiện chính trực nhất. Mặc dù chính Lục Cảnh Diệu vẫn cách lương thiện và chính trực xa nhưng vẫn khá yêu quý Lục Nguyên Đông. hiện nay một việc chệch khỏi quỹ đạo vốn .

Biết Lục Nguyên Đông và Diêu Tiểu Ái quan hệ, ít nhiều gì cũng khiến Lục Cảnh Diệu kinh ngạc.

Lục Nguyên Đông và Diêu Tiểu Ái ở quán rượu, khi trải qua một đêm ‘ sâu tìm hiểu’ thì bắt đầu duy trì quan hệ nam nữ hoan ái đơn giản nhất. Sau khi cha Diêu Tiểu Ái Lục Cảnh Diệu lừa gạt tài sản định nhảy lầu, Diêu Tiểu Ái cũng nhịn nữa. Cô thể khiến Lục Cảnh Diệu , nhưng cô cam lòng, cô thấy Lục Cảnh Diệu lấy vợ sinh con gia đình đầm ấm hạnh phúc.

Có đôi khi tình cảm chỉ là thứ yếu, là cố chấp. Có một việc dù nghĩ thế nào cũng cam lòng. Diêu Tiểu Ái chỉ ngờ Lục Cảnh Diệu sẽ đưa cô tròng.

Mặc dù mấy năm nay Lục Cảnh Diệu khá thành công nhưng tuyệt đối là loại theo chủ nghĩa mạo hiểm. Mà ngược , giống như Tần Dư Kiều , khi chuyện gì, đều sẽ tìm hiểu cặn kẽ tất cả các mối nguy cơ và lợi ích. Hơn nữa kể từ khi gặp Tần Dư Kiều, Lục Cảnh Diệu càng trở nên cẩn thận hơn. Cho nên nếu như nắm chắc trăm phần trăm, chắc chắn sẽ tự nguyện đồn cảnh sát.

Anh trong đó vì để lộ tin tức ngoài, khiến cổ phần công ty Lam Điền sụt giảm, nhân cơ hội mua về ít cổ phần lẻ tẻ của Lam Điền. Quan trọng nhất là cho Lục Hoà Thước hiểu rằng Lam Điền sẽ trụ .

Ngoài , Lục Cảnh Diệu cũng ngứa mắt với Lục Nguyên Đông. Anh Lục Nguyên Đông hợp tác cùng Diêu Tiểu Ái bẫy , nhưng chỉ cần chuyện đến tai Lục Hoà Thước nó sẽ biến thành do Lục Nguyên Đông hiểu chuyện, là Lục Nguyên Đông tính kế dồn đồn cảnh sát.

Lục Cảnh Diệu cũng tính toán chu đáo tất cả chuyện . dường như ở bên Tần Dư Kiều quá lâu nên cảm thấy cũng trở nên lương thiện mất . Có lúc vợ và con trai ở nhà, cũng từng nghĩ những chuyện gặp báo ứng . Xã hội bây giờ an , Duệ Duệ vẫn còn nhỏ, cần bố quan tâm. Còn Kiều Kiều nữa, so với Duệ Duệ cô còn khiến lo lắng hơn chứ.

Người đàn ông vợ con, việc ngoại trừ suy tính lợi ích thì cũng thường nghĩ đến chuyện tích đức tích phúc . Nếu như thể, cũng nhiều việc thiện vợ , để cô và con trai thể sống an khang cả đời.

chuyện tích đức tích phúc đối với Lục Cảnh Diệu mà , tuyệt đối xuất phát từ tấm lòng chân thành mà chỉ vì mua cho hạnh phúc của một phần bảo hiểm an tâm mà thôi.

Hằng năm Lam Điền tiêu tốn vài triệu để chi cho việc quảng cáo. Buổi chiều Lục Cảnh Diệu mở một hội nghị cấp cao, điều chỉnh lợi ích và hiệu quả của việc Lục thị từ thiện xã hội. Anh đem 50% chi phí quảng cáo hằng năm dùng từ thiện.

Thật thì đối với nhiều nhà đầu tư mà , từ thiện cũng chỉ là một hình thức quảng cáo mà thôi. Cho nên khi Lục Cảnh Diệu đưa ý kiến của thì các nhà quản lý phía cũng bất ngờ. Trong lúc Lục Cảnh Diệu vẫn hết, đầu óc họ bắt đầu hoạt động, suy tính xem thế nào để thể phát huy hiệu quả của việc từ thiện quảng cáo một cách nhất.

Kết quả là hội nghị, bọn họ đều bài phát biểu của Lục Cảnh Diệu cho kinh hãi. Cái gì là quản lý công ty theo nguyên tắc "Đức dầy thì mới thịnh vượng"? Cái gì là công ty lấy "Đức" gốc, góp một phần công sức cho xã hội? Cái gì là theo đuổi hình tượng một công ty "ấm áp và mạnh mẽ như ánh mặt trời"? Cuối cùng lúc kết thúc còn thêm một câu "Có một loại yêu thương là bố thí, mà là cảm xúc đến từ nội tâm" .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tranh-vo-dua-gap-vo-dua-lngi/chuong-142.html.]

Điều đáng ngạc nhiên là những lời là Lục Cảnh Diệu. Những ở hội nghị đều trợn tròn mắt.

Nội dung cuộc họp của Lục Cảnh Diệu nhanh chóng truyền đến tai Lục Hoà Thước. Ông cũng bất ngờ, cho rằng đây là ảnh hưởng của việc cưới vợ.

Buổi chiều Tần Dư Kiều phép thăm Lục Hoà Thước. Kết quả là tới nơi Lục Hoà Thước mắng xối xả đuổi về.

"Hi Duệ , cô vẫn lừa nó, cho nó đúng ?" Câu hỏi của Lục Hoà Thước chính xác đến từng mm. Tần Dư Kiều ông cụ đang giận dỗi giường, cảm thấy Lục Hoà Thước cũng hồi phục khá đấy chứ.

" là con cho Duệ Duệ , con sợ...." Tần Dư Kiều y tá cho ông cụ uống thuốc, cô vội vã lên rót một ly nước ấm đưa cho Lục Hoà Thước .

"Ba, nếu như ba nhớ Duệ Duệ, ngày mai con sẽ dẫn nó đến thăm ba ." Tần Dư Kiều .

Lục Hoà Thước lạnh: "Các đúng là bận rộn quá nhỉ."

Tần Dư Kiều cân nhắc, đó âm thầm lấy điện thoại di động từ trong túi bấm điện thoại. Lục Hoà Thước cô một cái: "Cô cái gì đấy, mách với lão Lục ?"

"Con gọi điện thoại cho giáo viên chủ nhiệm của Duệ Duệ, xin phép buổi trưa cho thằng bé nghỉ ngoài." Tần Dư Kiều bấm điện thoại trả lời.

"Vậy thì ngày mai ." Lục Hoà Thước ho nhẹ, đầu về phía Tần Dư Kiều, "Đừng mà giả vờ, chỉ vì cô sợ ảnh hưởng đến việc học của Duệ Duệ thôi."

Hai cha con nhà đúng là giống như đúc mà! Tần Dư Kiều hì hì mở miệng: "Dĩ nhiên là con ba thương Hi Duệ. Mấy năm con ở bên cạnh Hi Duệ, phiền ba chăm sóc thằng bé . Không con cố ý lừa Hi Duệ, là lão Lục cho con . Lúc ba cho phép ai tới chăm sóc ? Nếu như Duệ Duệ chắc chắn sẽ đòi đến thăm ba, khi đó khó cho con và lão Lục ?"

Từng câu từng chữ của Tần Dư Kiều đều hợp tình hợp lý, cũng hợp với ý của Lục Hoà Thước. Ông im lặng một tẹo bỗng hỏi cô: "Chuyện lão Lục đồn cảnh sát cô cũng đừng so đo với nó. Chuyện của nó và Diêu Tiểu Ái ràng, nó tuyệt đối chuyện mờ ám . Lần xảy chuyện như thế là do lão Lục sơ xuất. Cho dù lòng khó dò nhưng cô và lão Lục dù cũng là vợ chồng , chuyện của nó cũng là chuyện của cô, đúng ?"

Tần Dư Kiều cúi đầu: "Vâng."

Lục Hoà Thước Tần Dư Kiều một cái: "Được , cô về . Ngày mai đưa Hi Duệ đến thăm ."

Gần tối Tần Dư Kiều đón con trai, khi cân nhắc gọi điện thoại cho trợ lý của Lục Hoà Thước. Trợ lý của Lục Hoà Thước là Trương Minh, khi trở thành trợ lý cho Lục Hoà Thước Trương Minh từng là một quản lý của công ty Lục Cảnh Diệu.

Qua điện thoại Trương Minh cho Tần Dư Kiều tinh thần ông cụ vẫn , thể mang Hi Duệ thăm. Tần Dư Kiều cúp điện thoại, xổm xuống với Hi Duệ: "Duệ Duệ, ông nội ngã bệnh, chúng thăm ông nhé."

lúc , đợi Tần Dư Kiều xong, đôi mắt to tròn của Hi Duệ lập tức ngập nước. Sau đó cúi đầu gì như đang đè nén cảm xúc, mãi một lúc mới ngẩng đầu hỏi Tần Dư Kiều: "Mẹ, ông nội sắp c.h.ế.t ."

Tần Dư Kiều nhớ Lục Cảnh Diệu từng kể cho cô về bà nội của Hi Duệ. Lúc bà qua đời Hi Duệ đau lòng suốt một tuần lễ, nhưng sinh ly tử biệt mãi mãi là điều bất đắc dĩ nhất trong đời .

Tần Dư Kiều đưa tay xoa đầu Hi Duệ: "Ông nội chỉ mệt nên mới đến bệnh viện kiểm tra sức khoẻ thôi mà."

"Có thật ?" Lục Hi Duệ nhíu hàng mi nhỏ của hỏi .

Tần Dư Kiều gật đầu: " lát nữa Duệ Duệ ngoan đấy nhé, ông nội cần nghỉ ngơi, chúng phiền ông."

"Dạ." Lục Hi Duệ kéo tay , đó cầm lấy cặp sách tay cô, "Mẹ, con thể tự mang."

"Để giúp con." Tần Dư Kiều với Hi Duệ .

Loading...