Tránh Vỏ Dưa Gặp Vỏ Dừa - Chương 148: Phiên ngoại
Cập nhật lúc: 2025-07-30 11:57:10
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Nguyên Đông chuẩn đến vùng Tây Bắc. Nơi đây thiếu nước, nhiều chuyện còn khó khăn hơn tưởng. Khu nghiên cứu nguồn năng lượng mới của nhà họ Lục cách thị trấn bốn năm tiếng đường, nhưng nơi một cái miếu đất, linh. Cho nên ngoại trừ các nhà nghiên cứu của Lục thị đến đây thì nơi cũng một vài danh tới cầu phúc.
Lúc khởi động máy móc trong nhà xưởng mới xây, Lục Nguyên Đông cũng theo kỹ sư trưởng Lâm Hòa đến miếu đất cúng bái các vị thần. Xong xuôi tất cả trêu ghẹo , còn ca hát, chạy đuổi ầm ĩ, Lục Nguyên Đông cảm thấy thoải mái nên hóng mát.
"Nếu như thể, chờ trở về sẽ dẫn vợ đến đây xem một chuyến. Ai Tây Bắc cảnh , kiếm nơi nào phong cảnh mênh m.ô.n.g tráng lệ như nơi đây." Nói xong, đàn ông đầu về phía Lục Nguyên Đông, " , Nguyên Đông?"
Lục Nguyên Đông , ban đầu kỹ sư và công nhân nơi đều gọi là Lục thiếu, nhưng khi ở cùng một thời gian dài liền gọi thẳng tên . Lục Nguyên Đông vỗ vỗ đàn ông còn cảm khái : "Anh vợ lúc nào , chuyện phiếm ?"
Người đàn ông mặc đồ lao động hì hì : "Mấy ngày nay lên mạng gặp một , cảm thấy . đến Tây Bắc giúp đỡ kiến thiết, cô đòi đến xem một chút."
Lục Nguyên Đông: "Cô gái , nên nắm chặt."
Buổi trưa Lục Nguyên Đông ở phòng ăn ăn cơm cùng tất cả nhân viên nơi . Lúc ăn cơm trưa Dương Nhân Nhân gọi điện thoại tới, mặc dù Dương Nhân Nhân đồng ý cho tới đây, nhưng Lục Nguyên Đông , trong lòng Dương Nhân Nhân vẫn , chỉ là thể phản đối quyết định của mà thôi. Ngày lên đường, đặc biệt dậy sớm bữa sáng cho , khi ăn xong lên đường.
Sau đó lúc lên xe, Lục Cảnh Thịnh kéo , giấu Dương Nhân Nhân bí mật với : "Lần đến đó rèn luyện cho , thật cũng nỡ để con . Tối hôm qua bà còn suy nghĩ lâu vẫn hiểu vì con đến đó. ba tự hào về con, hãy cho , xây dựng thành tích để chống mắt lên mà xem."
Thức ăn ở nhà ăn cũng coi như phong phú. Bởi vì nhân viên tới nơi nghiên cứu hạng mục hơn phân nửa là Tây Bắc và phương Bắc, cho nên đầu bếp cũng thường nấu cay. Lúc mới đầu Lục Nguyên Đông vẫn quen thức ăn ở đây, cho nên trợ lý của còn đặc biệt suất riêng cho . Sau khi Lục Nguyên Đông lén ăn mấy bữa riêng liền tiếp tục ăn ở nhà ăn. Bây giờ ăn quen , ăn hạt tiêu cũng thấy cay nữa.
Qua điện thoại Dương Nhân Nhân ân cần hỏi han, Lục Nguyên Đông kể cho những chuyện thú vị ở đây, rõ ràng là chuyện vui vô tình khiến Dương Nhân Nhân : "Nơi đó thiếu nước lắm con......Đông Đông, nếu như khổ quá thì trở .... Ba sẽ con ."
Lục Nguyên Đông : "Mẹ đừng lo lắng, con trai bây giờ thích ứng với nơi . Hơn nữa nơi còn mấy cô gái chịu khó chất phác, chừng khi trở vể con mang về cho một cô đấy."
"Đừng." Dương Nhân Nhân than thở, "Bây giờ vội, cũng thúc giục, chuyện cả đời con cứ từ từ tính.... Cái cô Bảo Nhi đính hôn , thế mà chia tay là chia tay liền.... Tình cảm thể tuỳ ý như ?"
Lục Nguyên Đông bất ngờ cắn trúng hạt tiêu nên sặc, đó với Dương Nhân Nhân: "Con , con và Bảo Nhi thật sự còn quan hệ gì nữa, mấy năm tới con cũng sẽ tính đến chuyện kết hôn ."
Dương Nhân Nhân quýnh lên. Lúc quan tâm, nhưng Lục Nguyên Đông thì sốt ruột: "Thật con cũng sắp 30 ...."
"Cái gì mà sắp 30, con mới 28 thôi." Lục Nguyên Đông cãi.
"Được, , 28, đúng , lúc nào thì con về?"
Lục Nguyên Đông sửng sốt, ngẩng đầu đồng hồ điện từ tường nhà ăn, một tuần nữa là giao thừa .
Lục Nguyên Đông tìm Lâm quản lý thương lượng ngày nghỉ: "Năm nay nghỉ đông thời hạn hai ngày , các khó khăn lắm mới về một nhà chuyến, nếu như thể thì để bọn họ nghỉ thêm mấy ngày. Ai ở tết âm, năm ngoái là gấp ba tiền lương, năm nay gấp đôi là gấp sáu tiền lương ."
Quà tết của Lục thị gửi đến, Lục Cảnh Diệu cũng gọi điện thoại tới an ủi. Lục Nguyên Đông thuận tiện báo cáo với tiến trình của hạng mục, khi công việc kết thúc, Lục Cảnh Diệu cũng hỏi Lục Nguyên Đông lúc nào thì trở về thành phố S.
Lục Nguyên Đông đùa một câu: "Không sợ cháu nối quan hệ với Kiều Kiều ."
Lục Cảnh Diệu khinh thường đáp: "Đừng mơ, Duệ Duệ cũng bỏ qua cho cháu ."
Lục Nguyên Đông , ngừng một lát : "Cháu mua quà cho Duệ Duệ."
"Cái gì, hạt tiêu là táo đỏ?"
Lục Nguyên Đông: "Là dưa Hami."
Lục Cảnh Diệu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tranh-vo-dua-gap-vo-dua-lngi/chuong-148-phien-ngoai.html.]
Sau đó hai chú cháu hàn huyên về chuyện khác, cuối cùng vẫn là Lục Nguyên Đông nhịn , tùy ý một câu: "Cháu cũng mua quà cho con gái chú nữa."
Lục Cảnh Diệu: "Cảm ơn."
Đứa trẻ trong bụng Tần Dư Kiều là nam là nữ vẫn còn rõ.
Chỉ điều Lục Cảnh Diệu hy vọng là một đứa con gái, cho nên Lục Nguyên Đông cũng theo ý của Lục Cảnh Diệu.
Trước khi Lục Nguyên Đông trở về thành phố S, tổ thi công tổ chức một bữa tiệc khá linh đình, địa điểm là phòng ăn. Lục Nguyên Đông giữa đám công nhân ăn đùi cừu nướng. Tổ năng lượng ít nhân viên nữ nhưng cũng là , vẫn thể từ kiếm một cô kha khá MC.
Trong hoạt động cũng cả tiết mục ca hát, Lục Nguyên Đông và nữ kế ở đây hát một bản tình ca. Sau khi bài hát kết thúc nữ kế toán thẳng thắn vỗ vỗ vai Lục Nguyên Đông: "Lục Thiếu, bạn gái ?"
Lục Nguyên Đông uống rượu mạnh, gương mặt tuấn tú lịch tràn ngập ý . Sau đó chung quanh bắt đầu ồn ào: "Trương Tử Ny, tự tiến cử ?"
"Cái đám đàn ông , suy nghĩ đen tối như chứ." Trương Tử Ny đỏ mặt kêu lên, "Là quan tâm lãnh đạo."
"Oa, quan tâm cơ đấy, buổi tối trực tiếp cùng Nguyên Đông của chúng , bảo trợ lý Trần đưa cho một cái giường đến."
"Đám đàn ông c.h.ế.t tiệt!"
"...."
Buổi tối Lục Nguyên Đông uống ít rượu, nhưng tửu lương của từ khi đến Tây Bắc cũng tăng lên kha khá. Mặc dù mặt đỏ bừng, nhưng đầu óc tỉnh táo. Trở về phòng giường, đột nhiên nhớ đến nụ hôn nhầm .
Thật cho dù năm đó bắt đầu theo đuổi Tần Dư Kiều thì và Dư Kiều cũng vẫn thể nào tu thành chánh quả. Dường một việc giống nghĩ thông suốt, Lục Nguyên Đông nhếch môi khẽ . Chỉ là khi , lồng n.g.ự.c trào lên nỗi cô đơn, hơn nữa nỗi cô đơn cũng giống như đêm Tây Bắc, mênh m.ô.n.g mà trống trải.
Giang Nham gọi điện thoại đến cho Lục Nguyên Đông. Giang Nham là một kẻ thích tám truyện, hì hì hỏi Lục Nguyên Đông đày ở biên cương lúc nào thì thể trở về, đó chuyển đề tài đến Vương Bảo Nhi: "Cậu chia tay với Bảo Nhi thật ?"
Lục Nguyên Đông xoay : "Có ý kiến gì ?"
"Không , Đông tử.... Biết , bạn gái và Bảo Nhi là bạn cùng phòng. Người phụ nữ thật phiền, lẽ Bảo Nhi tìm tới cô , chỉ hỏi một câu, rốt cuộc từng thích cô ."
Lục Nguyên Đông nở nụ : "Cô chỉ hỏi một câu thôi ?"
Giang Nham: "Nếu như , điện thoại và địa chỉ đây ."
"Không ." Lục Nguyên Đông xoa trán, "Giang Nham, thật, tớ và Vương Bảo Nhi hết , hết ?"
Giang Nham cũng Lục Nguyên Đông chọc tức: "Mẹ nó bệnh , lúc thì hòa lúc thì chia tay, ông đây tưởng tơ tình dứt cho nên mới quan tâm dò phương thức liên lạc cho . Thái độ của là hả, Giang Nham đúng là kết nhầm bạn ...."
Lục Nguyên Đông để điện thoại cách xa tai một chút, Giang Nham đang chất vấn như pháo hoa nổ đùng đoàng. Cuối cùng Lục Nguyên Đông trả lời một câu: "Giang Nham, thật ngu ngốc!"
Giang Nham: "Lục Nguyên Đông, bản lãnh nữa xem."
"Có cái gì mà dám, ngu ngốc!"
"Lục Nguyên Đông, tin ngày mai sẽ đến đó g.i.ế.c ."
"Không cần phiền thế , ngày mai về ."