Tránh Vỏ Dưa Gặp Vỏ Dừa - Chương 72
Cập nhật lúc: 2025-07-28 23:29:43
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi xuống máy bay, cô và Lục Cảnh Diệu đều tiếp điện thoại riêng của . Lục Cảnh Diệu bận hơn cô nhiều, lúc cô mới dự án thu mua công ty khí đốt Ích Cương và thu mua cổ phần của Tô thị đều tay , còn hai hạng mục đầu tư ở nước ngoài nữa.
Lục Cảnh Diệu đến thẳng công ty, Tần Dư Kiều cũng thư ký gọi điện thúc giục tới tấp, quan trọng nhất là cô cần ký tên kết toán tiền thưởng cuối năm, nên cô cũng về công ty một chuyến.
Về phần Hi Duệ, Tần Dư Kiều suy nghĩ một chút với Lục Cảnh Diệu: "Cứ để nó theo em ."
Lục Hi Duệ đeo cái cặp sách to đùng của nó đến công ty Tần Dư Kiều thì thu hút vô ánh mắt. Lục Hi Duệ là đứa trẻ thích chào hỏi, nếu nào nó vài , nó sẽ : "Cháu chào cô ạ/ Cháu chào chú ạ." cứ như tổng thống nhỏ .
Tần Dư Kiều mỉm đẩy cửa phòng việc. Sau khi , chuyện đầu tiên mà Hi Duệ là ngẩng đầu khắp căn phòng, đó hì hì : "Chị Dư Kiều, phòng việc của chị quá."
Trước khi Tần Dư Kiều Maldives dặn thư ký đổi mới nội thất trong phòng việc. Cô bàn việc và sofa, ngoài còn đổi chỗ mấy chậu cây xanh, nuôi thêm mấy con cá nhiệt đới nhỏ, chính xác thích mắt hơn văn phòng mà Hạ Quân Bình từng dùng nhiều.
"Duệ Duệ thích ?" Tần Dư Kiều đến bàn việc, khi xuống liền mở máy tính xem lịch trình mà thư ký mới gửi đến.
"Thích, hơn phòng của ba nhiều." Lục Hi Duệ úp mặt lên bể cá xem những chú cá nhỏ đầy màu sắc rực rỡ, nhưng vẫn quên đầu với Tần Dư Kiều về văn phòng của Lục Cảnh Diệu: "Văn phòng của ba quá lớn, cây xanh và cá nhỏ, em thích."
Tần Dư Kiều khẽ. Khi cô ngẩng lên, Lục Hi Duệ lấy bài tập nghỉ đông từ trong cặp bày lên bàn, xổm bàn bài. Ngoài mấy bông tuyết nhỏ tung bay, Tần Dư Kiều cảm thấy chỉ cần Hi Duệ thôi cô thấy đủ ấm áp . Cô khỏi văn phòng, nhờ hai nhân viên nam khiêng một bộ bàn ghế nhỏ văn phòng để Hi Duệ bài tập.
"Cảm hơn hai ." Lúc chuyển bộ bàn ghế nhỏ , Hi Duệ lập tức cảm ơn với hai trẻ khiêng bàn ghế cho nó. Hai nhân viên nam Tần Dư Kiều tuyển khi cô giám đốc Tần Ký, cũng thể vì Tần Dư Kiều còn trẻ nên cũng vui đùa tự nhiên với cô.
"Giám đốc Tần, chị nhặt đứa bé ở thế?"
Tần Dư Kiều mím môi , nhất thời nên giải thích mối quan hệ của cô và Hi Duệ thế nào.
lúc , Lục Hi Duệ tự giới thiệu: "Em do chị Dư Kiều nhặt , ba em và chị Dư Kiều là bạn , em tên là Lục Hi Duệ."
Hai mới nghiệp đại học đều dáng vẻ nghiêm chỉnh của Hi Duệ chọc , nhưng ngại Tần Dư Kiều là cấp nên thể tiếp tục đùa giỡn chút kiêng kỵ nữa. Họ hai tiếng : "Giám đốc Tần, bọn em ngoài việc đây."
Tần Dư Kiều đột nhiên nhớ tới tiệc tất niên cuối năm, gọi thư ký , hỏi cô chuyện tiệc tất niên mấy năm .
"Trước tổ chức tiệc tất niên, cuối năm chỉ phát tiền thưởng."
Tần Dư Kiều suy nghĩ một lát: "Như , khi tan sở chị đặt vài bàn ở nhà hàng Kim Yến, đặt ngày hai mươi tám nhé, đó nghỉ tết. Ngoài chị chuẩn thêm hai hoạt động, rút thăm trúng thưởng cũng , chủ yếu là tạo bầu khí sôi nổi. Mặt khác, tiền thưởng năm nay sẽ gấp đôi năm ngoái."
***
Tần Dư Kiều hề kinh ngiệm quản lý, gần tối Lục Cảnh Diệu tới đón cô và Hi Duệ ăn cơm, Tần Dư Kiều với về chuyện tiệc tất niên và tiền thưởng cuối năm, Lục Cảnh Diệu nhịn mà bật : "Em đúng là bà chủ ."
Tần Dư Kiều giải thích: "Năm nay em mới nhận chức, cho nên cuối năm biểu hiện , nếu sang năm họ chịu dốc sức cho em."
" , đúng ." Lục Hi Duệ bên cạnh Tần Dư Kiều gật đầu lia lịa, tán thành: "Ông nội cũng với em, đối xử với nhân viên giống như đối xử với con , cách quản lý đề cao nhân viên đang lên ngôi."
"Duệ Duệ giỏi quá, còn cách quản lý đề cao nhân viên." Tần Dư Kiều khen ngợi, đó gắp một miếng thịt bò bỏ bát Hi Duệ, "Thưởng cho em một miếng thịt bò."
"Con tưởng ba mở công ty từ thiện ?" Lục Cảnh Diệu bắt đầu giội nước lạnh, "Con nhân viên tham lam thế nào ? Cho nên đừng bao giờ cho rằng phúc lợi và khen thưởng sẽ thỏa mãn họ, cách nhất là để họ đói đó cho một chút đồ ăn, đó để họ đói..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tranh-vo-dua-gap-vo-dua-lngi/chuong-72.html.]
"Tại để đói..." Lục Hi Duệ hiểu.
Lục Cảnh Diệu: "Có chỉ khi con đói bụng , con mới cảm nhận hương vị của bữa ăn ?"
"Đâu ." Lục Hi Duệ nịnh bợ Tần Dư Kiều, "Chỉ cần ăn cơm với chị Dư Kiều, cho dù no con cũng cảm nhận hương vị của bữa cơm."
Lục Cảnh Diệu lạnh một tiếng, đang định tiếp thì Tần Dư Kiều lập tức đá chân , hiệu cho đừng nữa. Quả thật đó Lục Cảnh Diệu gì nữa, một lát di động của đổ chuông.
Lục Cảnh Diệu gọi đến, lên ngoài nhận điện thoại. Là Lục Gia Anh.
"Nghe chú về ?" Lục Gia Anh hỏi .
Lục Cảnh Diệu tựa tường, lạnh nhạt : "Kiều Kiều mua quà cho chị, tối nay em sẽ đưa cô qua nhà."
Lục Gia Anh hạ giọng: "Lão Lục, chú bắt đầu sốt ruột ?"
Lục Cảnh Diệu dựa lưng giấy dán thường hoa văn chìm màu vàng, đầu là chiếc đèn tường mang phong cách Châu Âu màu xanh nhạt. Ánh đèn xanh nhạt chiếu lên khuôn mặt tuấn tú của , khiến ngũ quan của trở lên dịu dàng, thậm chí còn mang vẻ thanh tú: " , em nóng vội. Nếu thể, em mong rằng đầu xuân năm Kiều Kiều là nhà họ Lục ."
"Lão Lục, chú quên cô Tần là con dâu chị cả chọn ?" Lục Gia Anh thật sự khó xử, bắt đầu khuyên bảo, "Lão Lục, chị cả đau lòng vì chuyện của Vương Bảo Nhi, em thể chờ một chút ? Mà em cũng cho cô Tần chút thời gian chứ. Em cũng miệng của Trương Kỳ đó, cô sẽ chuyện như thế nào đây?"
"Em chị khó xử. Như , con gái chị sắp thi học viện mỹ thuật ? Chị bảo Kiều Kiều qua hướng dẫn cô bé." Lục Cảnh Diệu xa một chút, với Lục Gia Anh: "Lý do ?"
"..." Lục Gia Anh suy nghĩ một lúc lâu : "Cô Tần nhớ ?"
Lục Cảnh Diệu dùng ngón cái day day huyệt thái dương, : "Em cũng . để tránh đêm dài lắm mộng, để cô cửa sớm một chút em cũng yên tâm."
Đột nhiên Lục Gia Anh nghĩ đến một khả năng: "Không lúc ở Edinburgh chú chuyện gì với cô đấy chứ?"
Lục Cảnh Diệu im lặng, một lúc mới : "Hồi ở Edinburgh, là em với cô ."
Ruột gan Lục Gia Anh bắt đầu thắt . Vốn dĩ bà thầm trách cô Tần Dư Kiều , nhưng lão Lục , suy nghĩ chợt đổi. Chuyện thể khiến lão Lục cảm thấy chắc chắn nhỏ.
Lục Gia Anh thở dài: "Chung quy vẫn qua cửa nhà họ Lục . Lão Lục, nếu chú quyết định chuyện gì hãy bàn với chị , chị sẽ giúp chú. Về phần ba, Vương Bảo Nhi hợp với ba... Có điều Dư Kiều thì chị dám đảm bảo. Chuyện ầm ĩ của Nguyên Đông khả năng sẽ khiến ba cái phiến diện về Dư Kiều. Chú cũng , ba là khá thiên vị."
Lục Cảnh Diệu ậm ừ hai tiếng, đó : "Cảm ơn chị hai..."
Lục Gia Anh , ngẫm nghĩ : "Sau khi lấy , chú hãy đối với một chút. Chị lúc ở Edinburgh xảy chuyện gì, nhưng Dư Kiều sinh con cho chú từ lúc trẻ như , chỉ vì điều thôi, về cho dù xảy chuyện gì, chú cũng nhường cô một chút."
Chị gái như , Lục Gia Anh hơn Lục Cảnh Diệu gần mười tám tuổi, cho nên vô cùng chiều chuộng thương yêu em sáu . Chắc vì chiều chuộng quá mức nên từ nhỏ Lục Cảnh Diệu ngang ngạnh liều lĩnh, mỗi sai điều gì ba tức giận đều một đám giúp , đôi khi thuận theo . Vì mỗi một lòng gì đó, bà thể dặn dò mấy câu.
Lục Cảnh Diệu Lục Gia Anh , đột nhiên cảm thấy đau lòng, cam đoan: "Chị yên tâm, nhất định em sẽ đối với cô ."
Lục Cảnh Diệu chợt nhớ đến đầu tiên gặp Tần Dư Kiều là ở một quán bar chơi nhạc heavy metal (*) ở Scotland. Khi đó cô lấy tên là "Quả Quả", là tay trống cho quán bar đó. Cô giá trống sân khấu, gõ trống đầy mê say. Lúc nghĩ, cô gái đơn thuần đáng yêu như mà chơi nhạc cụ .
* Heavy metal (thường gọi tắt là metal) là một thể loại nhạc rock phát triển cuối những năm 1960 và đầu 1970, chủ yếu ở Anh và Mỹ. Nhác heavy metal âm thanh dày, mạnh, đặc trưng bởi âm rè khuếch đại, những đoạn solo ghita dài, nhịp mạnh, chung là ồn ào. Lời hát và phong cách biểu diễn của heavy metal thường mang đậm chất nam tính.
Sau đó vô tình gặp cô đường. cô đang vẽ tranh quảng cáo cùng các bạn. Cô chiếc giàn giáo cao, mặc quần yếm lao động màu xanh dương, bên trong mặc áo len màu đỏ, giống Super Mario. Trên quần áo và mặt cô dính đầy màu vẽ. Dưới ánh mặt trời, nụ của cô còn rạng rỡ hơn sắc màu , cô cúi chào hỏi bằng tiếng phổ thông chính thống: "Anh trai, là du học sinh ở Edinburgh ?"