Tránh Vỏ Dưa Gặp Vỏ Dừa - Chương 81
Cập nhật lúc: 2025-07-28 23:30:08
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hai mươi chín, Bạch Thiên Du sẽ lên máy bay đến thành phố S. Trong thời gian ngày hai mươi chín, mặt Tần Dư Kiều, biểu hiện của Lục Cảnh Diệu , chuyện gì cũng lấy cô trung tâm. Hơn nữa chỉ biểu hiện với Tần Dư Kiều, ví như đối với nhà họ Bạch, để cho Bạch Diệu một đơn hàng hề nhỏ; còn tặng nhiều quà tết cho nhà họ Tần ở thành phố G; buổi tối đích hướng dẫn Hi Duệ bài tập nghỉ đông, lúc hướng dẫn bài cũng bớt những lời độc mồm độc miệng của , cho Lục Hi Duệ cũng thấy lạ.
biểu hiện nhất của Lục Cảnh Diệu là ở giường, sửa tật gấp gáp, chỉ kéo dài thời gian của màn dạo đầu, còn chăm nom chu đáo hơn khi xong việc, phục vụ Tần Dư Kiều vô cùng....thoải mái.
Song, Lục Cảnh Diệu cũng rõ Bạch Thiên Du sắp tới nhưng vẫn giả vờ gì, chờ Tần Dư Kiều chủ động với . Có điều đến tối hai mươi tám mà Tần Dư Kiều vẫn một lời với .
Cho nên Lục Cảnh Diệu bắt đầu sốt ruột.
.... Lúc sắp đạt tới cao trào, Lục Cảnh Diệu đột nhiên rút , Tần Dư Kiều vốn đang rầm rì thoải mái bất mãn Lục Cảnh Diệu. Lục Cảnh Diệu xoà, lật Tần Dư Kiều , chuyển thành tư thế từ phía .
Thật Tần Dư Kiều thích tư thế từ phía , thể lười biếng lỳ giường cần nhúc nhích, nhưng Lục Cảnh Diệu thích. Tư thế khiến cảm giác như hai con cún giao phối với , hơn nữa thấy gương mặt động tình của Tần Dư Kiều.
“Kiều Kiều, em thích .... như ?” Lục Cảnh Diệu thở hổn hển hỏi.
Tần Dư Kiều lúng túng, khẽ “Ừ” một tiếng. Bởi vì Lục Cảnh Diệu chậm chạp , nên cô bực: “Có.... ?”
“Làm, dĩ nhiên !” Lúc Lục Cảnh Diệu đưa vật của , Tần Dư Kiều loáng thoáng thấy tiếng giao hợp. Vừa nãy Lục Cảnh Diệu ngừng lúc cô sắp , cho nên khi tiến , bên trong ướt át khiến mỗi Lục Cảnh Diệu rút phát lên tiếng.
Sau đó Lục Cảnh Diệu bắt đầu sức di chuyển eo, cảm thấy Tần Dư Kiều sắp chịu nổi sự mãnh liệt của , nhằm đúng giờ phút để một chủ đề hết sức trong sáng: “Kiều Kiều, ngày mai chúng đưa Hi Duệ đến vườn thú chơi nhé.”
Ngày mai, cũng chính là ngày hai mươi chín, Lục Cảnh Diệu hỏi xong liền chậm , từ mãnh liệt biến thành nhẹ nhàng, đang “Kiên nhẫn” chờ câu trả lời của Tần Dư Kiều.
Mà Tần Dư Kiều gối im lặng, Lục Cảnh Diệu khó chịu, đ.â.m mạnh Tần Dư Kiều đến mức cô rên lên một tiếng. Một lát , rốt cuộc Tần Dư Kiều cũng phản ứng, vòng vo một hồi : “Ngày mai em tới....”
Lục Cảnh Diệu bộ như giật “A” một tiếng, “Mẹ vợ sắp tới, cũng cần gì đó mới ....”
Thật mấy ngày nay Tần Dư Kiều vẫn do dự, hôm đó cô cho sướng mồm xong cảm thấy hối hận. vịt c.h.ế.t còn cứng mỏ, cho nên mấy ngày nay vẫn rối rắm phiền muộn, cũng nhận biểu hiện của Lục Cảnh Diệu trong thời gian . Tuy nhiên, hôm qua Tần Ngạn Chi gọi điện tới: “Kiều Kiều, sang năm con dẫn Lục Nguyên Đông qua đây nhé.”
Tần Dư Kiều thấy lạ, đó moi từ miệng Tần Ngạn Chi, lấy danh nghĩa nhà họ Lục tặng quà tết cho nhà họ Tần. Hồi Tần Ngạn Chi cô và Lục Nguyên Đông đang hẹn hò nên cho rằng những thứ đó là do Lục Nguyên Đông tặng.
Thật cô còn mong mỏi ba tâm nữa, nhưng Tần Dư Kiều vẫn còn tức giận, vì chuyện của Bạch Thiên Du nên giận lây sang Tần Ngạn Chi. Khác với Bạch Thiên Du, Tần Ngạn Chi dỗ dành cô, khi dỗ xong còn cho cô đường lui; còn Bạch Thiên Du chỉ lý lẽ, xong thì ném cho cô một câu: “Tự con suy nghĩ kỹ , thông suốt cho .”
Mặc dù như .... Hôm đó cô với Bạch Thiên Du rằng cô hối hận vì chọn theo bà, thật cô cáu lên mới thôi. Cô giận Bạch Thiên Du đòi ly hôn với Tần Ngạn Chi, chọc tức bà rằng quan tâm đến , tức giận tại từ một ngôi nhà êm tan nát như .
Thật mặt ba , dù lớn đến nữa, con cái vẫn như đứa trẻ. Trước mặt Hi Duệ, Tần Dư Kiều kiên cường như một , nhưng mặt Tần Ngạn Chi và Bạch Thiên Du, cô cũng chỉ là một đứa bé quan tâm mà thôi.
***
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tranh-vo-dua-gap-vo-dua-lngi/chuong-81.html.]
Mẹ vợ tới, thật thì căn bản cần Tần Dư Kiều khai báo, Lục Cảnh Diệu chuẩn đấy , thậm chí lén lút dạy Hi Duệ: “Lời gì nên , lời gì nên , rõ cả chứ.... Dù Bạch Thiên Du nhận con , con vẫn gọi bà là bà ngoại, ?
“Tại bà ngoại nhận con?” Hi Duệ ngẩng đầu Lục Cảnh Diệu, suy đoán của , “Bà cũng mất trí nhớ ?”
Lục Cảnh Diệu liếc con trai, sửa cổ áo cho nó: “Sao ba , thể con là kiểu bà thích thôi....”
Không kiểu bà ngoại thích? Hi Duệ bi thương cúi đầu, bà ngoại sẽ ghét nó ? Lời của Lục Cảnh Diệu để sự ám ảnh trong lòng Lục Hi Duệ. Lúc Lục Cảnh Diệu đưa Lục Hi Duệ đến sân bay, Hi Duệ thấy Bạch Thiên Du mà lòng bàn tay đẫm mồ hôi .
Năm giờ chiều, Bạch Thiên Du đến sân bay, từ lối kiểm tra an ninh. Tần Dư Kiều còn thấy Bạch Thiên Du, Lục Cảnh Diệu tinh mắt thấy vợ, đó vỗ vai cô: “Kiều Kiều, vợ tới....”
Tần Dư Kiều nghi ngờ liếc Lục Cảnh Diệu: “Anh gặp em ?”
Lục Cảnh Diệu nhếch miệng : “Tiến sĩ Bạch tiếng tăm lưng lẫy, lên mạng xem ảnh.” Nói xong, tươi ôm Tần Dư Kiều đến chỗ Bạch Thiên Du.
Bạch Thiên Du trẻ, dĩ nhiên kiểu trẻ trung ngược với tự nhiên. Có điều ai nghĩ bà lên chức bà ngoại, hơn nữa cháu ngoại cũng bảy tuổi.
Lục Hi Duệ khái niệm bà ngoại lẽ từ các bạn đồng trang lứa, hoặc lẽ xem ti vi. Hình tượng bà ngoại trong lòng nó là một già nhân hậu nếp nhăn, nụ hiền lành, len lén cho nó kẹo và chút tiền.
, là già, giống như ông nội . Cho nên khi Hi Duệ ngẩng đầu gương mặt trẻ trung của Bạch Thiên Du thì tiếng “Bà ngoại” chuẩn dù thế nào cũng thể phát thành lời.
Hi Duệ bà ngoại, Bạch Thiên Du cũng chằm chằm nó. Sau khi một hồi, Bạch Thiên Du tính toán đấy thấy thời nhức đầu, đang định mở miệng, Lục Cảnh Diệu thò tay nhận hành lý tay bà: “Mẹ vợ, chúng thôi.”
Mẹ vợ, Bạch Thiên Du liếc Lục Cảnh Diệu, tiếp tục quan sát Lục Hi Duệ.
Bình thường Bạch Thiên Du thường dùng kính hiển vi để quan sát thành phần địa chất, cho nên ánh bén nhọn. Ánh mắt sắc bén rơi lòng Hi Duệ, khỏi tổn thương ảo tưởng về bà ngoại của Hi Duệ .
Thì là tất cả bà ngoại đều là hiền hòa nhân ái. Ba đúng, quả nhiên bà ngoại thích nó.
Tần Dư Kiều đặt tay lên vai Hi Duệ, vô cùng dáng , đó gọi Bạch Thiên Du một tiếng: “Mẹ.”
Bạch Thiên Du mà chỉ gật đầu với Tần Dư Kiều.
“Mẹ vợ, thích ở nhà là ở khách sạn, nhà con chuẩn phòng xong hết cả . Về phần khách sạn, cũng phòng.” Ở đây chỉ Lục Cảnh Diệu còn thể nở nụ .
Về phần Hi Duệ đồng ý với Lục Cảnh Diệu dù xem thường thế nào nữa cũng gọi bà ngoại, đầu sang chỗ khác Bạch Thiên Du nữa .
“Đừng gọi là vợ.” Bạch Thiên Du cất giọng thờ ơ, đó tự cầm hành lý của , “Cảm ơn quan tâm, đặt phòng khách sạn , nhọc phí tâm.”
Đời Lục Cảnh Diệu từng tức giận đến thế, trong lòng mắng , nụ mặt những giảm mà còn tăng: “Chuyện .... Tiến sĩ Bạch đặt phòng ở khách sạn nào ? Con đưa cô .”