Trên Đường Chạy Nạn : Người Khác Ăn Rau Còn Ta Ăn Thịt - Chương 110: Đây là tiết tấu của việc trở thành Cái Bang bang chủ ---

Cập nhật lúc: 2025-09-14 12:21:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ca ca, chúng về thôi." Quý Như Tuyết thu hồi ánh mắt, xoay bước lên xe ngựa, thấy Quý Như Phong động đậy, nàng liền thuận theo ánh mắt của sang.

Gương mặt khiến đố kỵ, lập tức hiện tầm mắt.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Lam Nguyệt!!

Lam Nguyệt khi thấy hai sang, dời ánh mắt .

Quả nhiên là oan gia ngõ hẹp, xem , nàng ở thế giới , mệnh định thể nhàn rỗi.

Nam Yên cũng liếc mắt một cái, thu hồi ánh , nàng đối với những nhà họ Quý , chút thiện cảm nào, cũng dính líu đến họ.

"Ca ca." Quý Như Tuyết nắm chặt rèm xe, khẽ gọi một tiếng.

Quý Như Phong dời ánh mắt, lên xe ngựa, "Đi thôi."

Chàng và nàng, phận định thể cùng .

Lòng Quý Như Phong chợt dâng lên một nỗi chua xót, khó khăn lắm mới gặp thích, cố tình đối phương thiện cảm với , đầu tiên cảm thấy thất bại đến .

Ở nơi , bao nhiêu yêu thích , nhưng đến với nàng thì...

Quý Như Phong nắm chặt tay, tâm tư phức tạp.

Quý Như Tuyết liếc Quý Như Phong một cái, nàng thể thấy, ca ca hình như chút hứng thú với Lam Nguyệt, nhưng biểu hiện của ca ca cũng kỳ lạ, nàng dám chắc.

"Ca ca, bọn họ hẳn là an cư ở đây , công thức trong tay bọn họ..."

"Ừm, sẽ cho nghĩ cách, đừng tay." Chàng những chuyện bẩn tay như .

"Ở ngoài vui chơi quá lâu , những ngày hãy ở nhà học công việc đây, thể bỏ dở."

Quý Như Tuyết rầu rĩ "ừm" một tiếng, quy củ của hoàng thất thật lắm, nhưng nghĩ đến những thứ chỉ hoàng thất mới , nàng liền còn phiền muộn nữa.

Người , trời tru đất diệt, chờ nàng trở thành vương phi , chẳng nấy ?

Chỉ là một Lam Nguyệt nhỏ nhoi, nàng cũng chẳng để mắt.

Lam Nguyệt dẫn Nam Yên mua một xâu kẹo hồ lô, ăn chờ.

Kẹo hồ lô ở thế giới đường nhiều, quả cũng chua, ăn ngon hơn kẹo hồ lô ở thế giới nàng từng sống nhiều.

Ăn xong kẹo hồ lô, Cố Diễn liền bước , phía còn theo hai cái đuôi nhỏ.

"Thế nào ? Bọn họ thể nhập học ?"

Cố Diễn gật đầu, "Ngày mai đến học."

Lam Nguyệt và Nam Yên thở phào nhẹ nhõm.

Lam Nguyệt Cố Diễn, "Vậy thì , dẫn họ mua đồ dùng học tập , và Nam Yên dạo những nơi khác."

Hai tiểu gia hỏa cũng vui mừng, họ ngờ nội dung thi đơn giản đến , họ liền vượt qua ngay.

Cố Diễn kỳ thực cùng Lam Nguyệt dạo phố, nhưng hai cái củ cải nhỏ phía ...

"Cố đại ca, dẫn chúng mua bút lông ."

"Ca ca, mau lên nào."

Cố Tuyết hiểu, ca ca mặc áo xanh của nàng yên động, rõ ràng Lam Nguyệt tỷ tỷ mở lời , còn ngây .

Nam Yên lén lút liếc Cố Diễn một cái, tâm tư khẽ chuyển, nhưng... nàng cũng mua bút lông những thứ , giúp, cũng giúp .

Cố đại ca, ái mạc năng trợ.

Nam Yên im lặng .

Cố Diễn liếc Nam Yên một cái, nàng gì?

Nam Yên Cố Diễn đang cầu cứu nàng, nhưng nàng nào hiểu gì, đưa họ mua bút lông đây?

Cố Diễn: “……”

Thôi , đành miễn cưỡng nữa từ bỏ cơ hội .

“Vậy các ngươi cẩn thận một chút, đừng để kẻ khác trộm mất bạc.” Cố Diễn dặn dò, “Nơi tuy vẻ chẳng gì, nhưng những kẻ trộm vặt vẫn đó, các ngươi cẩn thận túi tiền .”

Lam Nguyệt đương nhiên hiểu rõ, bất kể thời đại nào, loại đều ít.

Cố Diễn hai xa, thở dài một tiếng.

“Ca ca, thở dài cái gì? Có chuyện gì ?” Cố Tuyết đầu óc vẫn nghĩ thông, ca ca nàng thở dài gì?

Chẳng lẽ viện trưởng coi trọng nàng và Nam Dữ lắm ?

“Không gì, thôi, đưa các ngươi mua giấy mực bút nghiên.”

Lam Nguyệt và Nam Yên mua ít đồ, tay xách nách mang, chợt, hai nàng thấy phía đang vây quanh xem gì đó.

Con đường phía là đường về phủ bắt buộc qua, hai nàng tò mò bước tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tren-duong-chay-nan-nguoi-khac-an-rau-con-ta-an-thit/chuong-110-day-la-tiet-tau-cua-viec-tro-thanh-cai-bang-bang-chu.html.]

Càng tới gần, càng rõ.

“Cho các ngươi trộm đồ! Giao bạc đây!!”

“Chúng … á!”

“Không trộm!”

“Còn cãi cứng! Ta rõ ràng thấy các ngươi chạm .”

“Đâu chỉ chúng … chạm ngươi!”

Lam Nguyệt chen đám đông, thấy hai tiểu khất cái đang đá tới đá lui đất.

Hai kẻ chút nương tay đá lên tiểu khất cái, hai tiểu khất cái chảy máu, xem thương nhẹ.

Nam Yên chút đành lòng, nhưng chuyện mắt nàng thể quyết định, nàng chỗ dựa, tiện đắc tội khác.

“Hai kẻ các ngươi, nếu lấy bạc, thì c.h.ế.t !”

“Chỉ là hai khất cái mà thôi, c.h.ế.t thì chết.”

Hai kẻ , chân càng dùng sức.

Những xung quanh đều chỉ trỏ, nhưng một ai dám mặt ngăn cản.

Lam Nguyệt âm thầm dùng máy quét, hai tiểu khất cái chút quyền cước, chỉ là vì hai kẻ đó phản kháng chứ?

“Các ngươi…… ức h.i.ế.p quá đáng!”

Lam Nguyệt nhướng mày, kẻ khá văn hóa đó chứ.

“Đã chúng trộm thì , chúng là khất cái, chứ kẻ trộm!”

“Kẻ trộm bạc của các ngươi là khác, chạy !”

Hai tiểu khất cái thể nhẫn nhịn thêm, liền trực tiếp bò dậy từ mặt đất.

Hai kẻ thấy , liền lùi về mấy bước, chỉ hai tiểu khất cái, “Các ngươi miệng bằng chứng, chứng cứ ?”

Một nam tử khác “hừ” một tiếng, “Ai các ngươi khất cái thấy tiền sáng mắt, liền trực tiếp trộm ?”

Hai tiểu khất cái đúng là nhẫn nhịn, đánh lâu như , vẫn còn sống động như rồng như hổ.

Chẳng lẽ tiện mệnh thì khó c.h.ế.t ?

“Các ngươi bừa! Dù chúng trộm!”

! Chúng khất cái cũng tôn nghiêm!”

Lời hai kẻ đó , lập tức khiến những xung quanh nhịn .

Khất cái cũng tôn nghiêm? Có tôn nghiêm thì sẽ khất cái ?

Hai tiểu khất cái lập tức cảm thấy tủi , những ý gì? Họ cái gì? Lời họ đúng ? Trương gia gia từng , hễ là thì sẽ tôn nghiêm, họ khất cái, chỉ là bản lĩnh, chỗ dựa, bạc mà thôi, bằng , họ cũng thể sách thi đỗ công danh!

“Các ngươi thể lục soát đó, nếu khất cái mà bạc , thì sớm rơi .”

Âm thanh trong trẻo vang vọng bỗng vang lên giữa đám đông.

Hai tiểu khất cái liếc mắt qua.

hôm qua!

Nàng là cô nương ?

Tiểu khất cái ngây , ngờ lên tiếng vì bọn họ là nàng.

“Ngươi là ai?” Kẻ trộm bạc đánh giá Lam Nguyệt, “Các ngươi là một bọn ?”

Lam Nguyệt ngờ, kẻ ngu xuẩn đến .

Lam Nguyệt đáp , mà phân tích, “Các ngươi bọn họ trộm bạc của các ngươi ? Có thể thấy các ngươi đánh hai hài tử, bọn họ một chút dấu vết bạc rơi cũng , các ngươi cho rằng bọn họ sẽ là kẻ trộm bạc của các ngươi ?”

“Phải đó đó, hai kẻ đánh mạnh, cũng thấy khất cái bạc rơi .”

“Lời khất cái là thật, bọn họ hề lấy bạc của hai kẻ .”

“Chắc là , quần áo bọn họ, cũng thấy chỗ nào thể đựng bạc.”

Hai kẻ trộm bạc sắc mặt đen .

“Ngươi cái gì cũng , ngươi chen gì? Ta thấy, ngươi và bọn họ chính là một bọn, đền tiền!”

“Chúng và nàng liên quan! Chúng cũng lấy bạc!”

Hai tiểu khất cái sốt ruột, bọn họ kéo tỷ tỷ xuống nước, hơn nữa, bọn họ thật sự trộm!

Hai kẻ hiểu chứ!

Loading...