Chẳng lẽ Lâm Tố Tâm bản lĩnh như , mà thể cho tam thiếu gia kiêu ngạo nhà ghen tuông đến thể hiểu như ! Ghen thì còn , còn còn dùng thủ pháp trẻ con như đối phó tình địch, ngẫm đều cảm thấy thể tưởng tượng nổi.
mà, ngoại trừ nguyên nhân , Giang Dịch Sâm thể nghĩ lý do nào khác, để Hạ Minh Tuyên thể chuyện như thế .
Tam thiếu gia đối với Lâm Tố Tâm………Hình như quá nghiêm túc .
mà, đây chuyện thể can thiệp, Giang Dịch Sâm đem mấy tạp niệm đó ném đầu, nhận lệnh mà bắt tay thành nhiệm vụ ngu ngốc .
Bất luận là ở biệt thự của Đỗ Lâm Nhi xảy tranh luận, là Giang Dịch Sâm vất vả cần cù việc suốt đêm, Lâm Tố Tâm đều gì cả.
Cho dù là , cô cũng để tâm. Nếu lúc Phùng Tư Tư nhắc đến, thì đến cả Mộ Hàn Khanh là ai cô cũng quên mất.
Sau cả đêm vùi đầu học hành chăm chỉ, lúc gần đến mười một giờ đêm, cuối cùng Lâm Tố Tâm cũng buông sách giáo khoa trong tay xuống, dùng sức mà duỗi .
Trên chiếc bàn nhỏ bên cạnh cửa sổ, đặt bánh quy bơ dâu tây mới nướng xong cùng hồng mà quản gia Tiền cố ý chuẩn cho cô, tiện cho buổi tối lúc cô học bài nếu đói bụng thể ăn chút gì đó.
Lâm Tố Tâm ăn thức ăn, lướt BBS, trong lòng chút bất an, luôn cảm thấy hôm nay quên mất chuyện gì đó .
Mãi cho đến khi thấy BBS bình luận, rốt cuộc bạn trai hiện tại của Lâm Tố Tâm là ai, mà thể dễ dàng giải quyết Hà Lệ Sa, cô mới đột nhiên nhớ tới, hôm nay thể thuận lợi mà giải quyết Hà Lệ Sa như , cũng nhờ công lao của Hạ Minh Tuyên.
Cô hình như, lẽ, thể, đại khái là……….. Hẳn là nên gọi điện thoại cảm ơn Hạ Minh Tuyên.
Theo lẽ thường mà , cô thể gọi cuộc điện thoại , nhưng nghĩ đến chuyện gọi điện thoại cho Hạ Minh Tuyên, ngay lập tức Lâm Tố Tâm cảm thấy chút ngại ngùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1132-doi-pho-voi-tinh-dich-qua-tre-con.html.]
Lần cô gọi cho Hạ Minh Tuyên, là để thuyết phục đồng ý thực tập sinh, kết quả từ chối một cách vô tình.
Lúc đó Lâm Tố Tâm còn thề ở trong lòng, bao giờ gọi điện cho Hạ Minh Tuyên nữa, gì cũng gọi! Lúc đây chỉ mới qua mấy ngày, chẳng, chẳng lẽ liền đổi? Có là chút kiên định ?
Lâm Tố Tâm cầm điện thoại, lăn lộn qua hết nửa ngày, cuối cùng mới hạ quyết tâm, gọi điện qua cho “Ông xã”
Rất nhanh điện thoại kết nối, giọng của Hạ Minh Tuyên truyền đến: “Em yêu?”
Trong giọng còn mang theo một chút giọng mũi nhàn nhạt, cảm giác lười biếng.
Lâm Tố Tâm chớp mắt, : “Nói với bao nhiêu , …….. Anh đừng gọi bậy! Ừm, cái đó, ngủ ?”
Hạ Minh Tuyên nhẹ một tiếng, dựa gối ở đầu giường, điều chỉnh tư thế cho thoải mái nhất, : “ , chờ một cô nhóc vô tình vô nghĩa thích gây chuyện thị phi gọi đến cho , chờ đến mức ngủ quên luôn .”
Câu đúng thật là đang dối gạt Lâm Tố Tâm, buổi tối khi chuyện điện thoại với Giang Dịch Sâm xong, xem xong đoạn phim, liền bắt đầu chờ Lâm Tố Tâm chui đầu lưới, chờ cô gọi điện thoại đến lời cảm ơn, đó liền thể nhân cơ hội mà đùa giỡn với cô một chút.
ai , chờ đến thiếu chút ngủ quên mất, Lâm Tố Tâm vẫn hề động tĩnh.
Trong lúc đang thầm mắng trong lòng cô nhóc c.h.ế.t tiệt đúng thật là đầu gỗ, dự định lúc về sẽ dạy dỗ cô tử tế, cuối cùng Lâm Tố Tâm cũng gọi đến.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm bản mới kiếp, thấy câu , lập tức trở nên vui: “Anh ai vô tình vô nghĩa, thích gây chuyện thị phi? Anh là đang bịa đặt!”
Hạ Minh Tuyên , “Sao em là đang em?”
Lâm Tố Tâm nhất thời nghẹn lời, bĩu môi, : “Vậy đang đợi nữ sinh nào gọi điện cho? Có quấy rầy ? Vậy tiếp tục đợi , cúp đây.”