Hạ Minh Tuyên dừng một chút, tiếp: “ mà cũng , nếu như em cảm ơn , chỉ dựa lời suông, hai câu cảm ơn, là thiếu thành ý ?”
Còn thành ý gì nữa?
Lâm Tố Tâm suy nghĩ trong chốc lát, chút mơ hồ mà hỏi: “Anh thành ý như thế nào? Là chuẩn quà cho ?”
Hạ Minh Tuyên bỗng phá lên.
Khi Lâm Tố Tâm đang khó hiểu tự hỏi đáng ở chỗ nào, Hạ Minh Tuyên tiếp, “Ừm, quà, cũng thể như . mà em cảm thấy còn thiếu cái gì cần em tặng ?”
Mẹ nó, tiền thì ghê gớm lắm ?
Lâm Tố Tâm tức giận, : “Coi thường quà của cũng thôi , dù cũng chỉ lời cảm ơn thôi, còn thế nào nữa?”
Hạ Minh Tuyên : “Sao dễ giận như ? cũng thích món quà của em.”
Lâm Tố Tâm cảm thấy Hạ Minh Tuyên thật sự là càng ngày càng thiếu đánh mà, đổi là mười ngày , cô cúp điện thoại từ lâu , nhưng mà hiện tại, khi trải qua chuyện của Giải Trí Băng Toản và Phòng giáo vụ, cuối cùng cô cũng hiểu một đạo lý: Hạ tam thiếu thật sự thể một tay che trời, khả năng hô mưa gọi gió, là vận mệnh của cô trong tay , cũng là quá.
Mê Truyện Dịch
Không chỉ là đùa giỡn mấy câu thôi ? Vì chút chuyện mà đắc tội với , đáng.
Lâm Tố Tâm : “Rốt cuộc là thế nào?”
Hạ Minh Tuyên nhẹ : “Không đều ……….. Đại ân đại đức, gì để báo đáp, chỉ thể lấy báo đáp ? Em cũng thiếu gì, chỉ thiếu một hầu gái ấm giường, nhất giường thì đoan trang, giường thì quyến rũ………”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1142-chi-thieu-mot-nguoi-hau-gai.html.]
“Hạ Minh Tuyên, thật hổ!”
Cuối cùng Lâm Tố Tâm nhịn mà bùng nổ. Mẹ kiếp, tên đúng thật là biến thái!
Hạ Minh Tuyên còn ở đầu dây bên mà .
Cười nữa! Cười c.h.ế.t luôn !
Lâm Tố Tâm liền thẹn quá hóa giận: “ thấy con gái theo ở Giải Trí Băng Toản cũng quyến rũ, tìm cô ! Anh vẫn ? Cô chính là ca kỹ nổi tiếng, kỹ thuật nhất định là , mau , xin phép theo cùng!”
Nói xong, cô phẫn nộ mà cúp điện thoại, ngã mạnh xuống giường.
Quả thật từng gặp đàn ông nào hổ như , mỗi chuyện với , cho dù là gặp mặt gọi điện, lúc nào cũng đùa giỡn, cứ như từng ngoại lệ! Đối với thiếu nữ vị thành niên như cô mà cũng thể động dục, đúng thật là cực kỳ biến thái!
Trong lòng Lâm Tố Tâm thầm nguyền rủa Hạ Minh Tuyên một hồi lâu, lúc đang chuẩn dậy rửa mặt, cô thấy điện thoại vang lên vài tiếng “Tích tích”.
Cô cầm điện thoại lên xem, là Hạ Minh Tuyên gửi cho cô một tin nhắn: “Nhớ là em nợ một món quà cảm ơn, chờ đến khi nghĩ gì, sẽ cho em . Ngủ ngon, đừng quá nhớ .”
Lâm Tố Tâm trừng mắt màn hình điện thoại, tức giận mà lẩm bẩm: “Không ai nhớ ? Tự luyến là bệnh, cần trị!”
Nói cũng , rốt cuộc là Hạ Minh Tuyên quà gì? Đồ mà , đoán chừng hơn phân nửa là cô thể mua nổi, hy vọng là đồ quá đắt tiền……. mà, nếu như chuyện của Hà Lệ Sa, giúp cô như , thì cho dù quà đắt tiền đến mức nào, cô nhất định sẽ cố gắng kiếm tiền mua .
Đương nhiên, nếu như dám thẳng mấy lời linh tinh hổ như lấy báo đáp gì đó………. Cô nhất định cũng sẽ cho lĩnh hội một chút, cái gì gọi là tuyệt chiêu ba cách chuyên dùng để tấn công biến thái của thiếu nữ, nhất định đá cho thể giao hợp .
Lâm Tố Tâm nắm c.h.ặ.t t.a.y , tưởng tượng cảnh tượng chính một chân đá bay Hạ Minh Tuyên, mà cảm thấy sảng khoái thôi. Xem , khi khai giảng cô chú ý xem câu lạc bộ Taekwondo của trường học tuyển !