Lâm Tố Tâm kiên nhẫn : “Mắc mớ gì tới ?”
Cô mạnh mẽ đẩy cánh tay Mộ Hàn Khanh một cái, Mộ Hàn Khanh càng sáp tới gần hơn, ngón tay nắm lấy cái cằm xinh xắn của cô, nâng lên , ép cô thẳng ánh mắt .
“Em giống với , là đổi em? Anh tin em thể tìm đàn ông nào hơn trong Ngân Diệu, là, em bán cho một ông già giàu để trả thù ?”
Lâm Tố Tâm cắn răng : “Mộ Hàn Khanh, suy nghĩ của thật dơ bẩn”.
Mộ Hàn Khanh : “Không ? Lẽ nào em thật sự yêu đàn ông khác? Anh đối xử với em ?”
Lâm Tố Tâm phẫn nộ chằm chằm: “Mộ Hàn Khanh, cảnh cáo , mau buông , nếu …”
Mộ Hàn Khanh đôi mắt càng thêm sáng ngời vì tức giận của cô, tại trong đầu trống rỗng.
“Nếu …thì ? Nếu … đàn ông hiện tại của em sẽ trả thù vì em ? Nếu buông em , còn hôn em, thậm chí bế em, thì sẽ thế nào?”
Mộ Hàn Khanh nắm chặt cằm Lâm Tố Tâm, tiến gần môi cô.
mà Lâm Tố Tâm đề phòng từ sớm, thừa dịp nhắm mắt , chân mang giày cao gót của cô bỗng nhiên giẫm xuống, Mộ Hàn Khanh sự đau đớn mu bàn chân kích thích đến mức suýt nữa nhảy dựng lên.
Động tác của Lâm Tố Tâm lưu loát như mây bay nước chảy, ngay đó co đầu gối thúc lên, giáng một đòn nặng nề bộ phận quan trọng của Mộ Hàn Khanh.
Mặt Mộ Hàn Khanh trắng bệch như tờ giấy chỉ trong 0:1 giây, đau đến mức khom ngươi xuống, ngũ quan vặn vẹo nhăn nhó.
Lâm Tố Tâm mặt , ung dung chỉnh sửa làn váy xộc xệch vì động tác , đó : “Cậu Mộ, xin hãy tôn trọng một chút, nếu …tin tức Mộ ý đồ cưỡng h.i.ế.p bạn học, cũng thể sẽ trang đầu của BBS đấy!”
Mê Truyện Dịch
Nói xong, cô cũng thèm liếc mắt Mộ Hàn Khanh mà xoay mở cửa, ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1182-bi-thuat-phong-soi-co-mot-khong-hai.html.]
Mộ Hàn Khanh ôm hạ bộ, bình tĩnh một lúc thì cảm giác đau đớn mới giảm một chút.
Anh thật sự thể tin nổi, gì cũng giành chức vô địch Tae Kwon Do quốc, một cô gái nhỏ trông vô cùng yêu ớt, gió thổi cái là ngã đánh gục ngay lập tức. Cho dù lúc đó tinh trùng xông não, phòng , nhưng chuyện cũng khoa học đó!
Anh nào rằng, động tác của Lâm Tố Tâm thật sự đơn giản, là bí thật phòng sói một hai mà cô học đường từ Phó Tử Khâm đấy, chỉ nhanh ác chuẩn, hơn nữa chuyên giẫm chân đau, tuyệt đối thâm độc xảo quyệt.
Ban đầu cô định dùng với ba Hạ cơ, ngờ vận may của Mộ Hàn Khanh thế, thế mà trở thành đối tượng đầu tiên cho cô thực hành.
Mộ Hàn Khanh nhịn đau đuổi theo cửa. Tốc độ của Lâm Tố Tâm tính là nhanh, lúc lẽ cô vẫn xa.
Quả nhiên, lúc Mộ Hàn Khanh chạy khỏi tòa nhà dạy học dùng để trường thi thì thấy Lâm Tố Tâm ở cách đó xa, đang cầm điện thoại gọi cho ai đó.
Mộ Hàn Khanh chậm rãi tới, tư thế bộ tự nhiên cho lắm.
Lâm Tố Tâm ngờ còn đuổi theo, quan sát một lúc mới : “Cậu Mộ, còn gì cần chỉ giáo ?”
Mộ Hàn Khanh bên cạnh cô, : “Tố Tâm, em về ký túc xá, ở bên ngoài? Tòa nhà cách ký túc xá cũng xa, đưa em về nhé?”
Lâm Tố Tâm thấy kỳ lạ, cô còn tưởng rằng, khi cô đánh thì Mộ Hàn Khanh sẽ thẹn quá hóa giận nữa chứ, nhưng dáng vẻ của , hình như .
Thật kỳ lạ, cô bao giờ hiểu mạch suy nghĩ của đám công tử nhà giàu.
mà cô vẫn trả lời: “Không cần”.
Mộ Hàn Khanh còn khuyên cô: “Tố Tâm, em đừng sợ, ý gì khác, chỉ sợ em đường gặp nguy…”
Lời còn dứt, chợt thấy một chiếc Mesarati màu đỏ sẫm chạy như bay từ khúc cua tới, đó vững vàng dừng mặt Lâm Tố Tâm.