Hạ Minh Tuyên vươn tay , đầu tiên là vuốt ve làn da mịn màng mặt cô, cảm thấy cô gái đầu ngón tay run lên một cái, tay trượt xuống, đặt lên cổ cô, đó siết chặt năm ngón tay .
Lâm Tố Tâm kinh hãi . Trời đất ơi, Hạ Minh Tuyên bóp c.h.ế.t cô đấy chứ? Cậu ấm nhà giàu quả nhiên biến thái cả gan loạn, còn dám tùy tiện g.i.ế.c ? mà, với quyền thế của Hạ Minh Tuyên, một tay che trời cũng ngoa, chỉ g.i.ế.c một cô gái mồ côi nhỏ bé vô danh như cô, thì lẽ cũng ai …
Ban đầu Hạ Minh Tuyên ngậm một bụng tức giận, nhưng thấy khuôn mặt hoảng sợ của Lâm Tố Tâm, mềm lòng, nhưng mà hù dọa cô một chút, cục tức thật sự nuốt trôi.
Anh tiếp tục siết chặt những ngón tay, lạnh : “Em di ngôn gì khi lâm chung ?”
Lâm Tố Tâm lắp bắp : “Thẻ, thẻ ngân hàng của để trong ngăn kéo thứ, thứ hai bàn trang điểm, tài khoản XXXXXXX, mật mã OOOOOO, giúp , giúp giao cho Phùng Tư Tư với…”
Hạ Minh Tuyên suýt thì tiếng, con nhóc đúng là giỏi lắm, mật mã tài khoản ngân hàng cho , chẳng lẽ sợ lấy hết tiền ? Tuy thiếu chút tiền lẻ , nhưng mà, bây giờ sắp g.i.ế.c cô cơ mà, chuyện gì mà ?
Lâm Tố Tâm xong thì tội nghiệp .
Hạ Minh Tuyên định thì bỗng nhiên bàn việc vang lên một tiếng “bip”: “Cậu ba, xin hỏi ở đó ? Có tiếp tục cuộc họp ?”
Hạ Minh Tuyên ngẩn , vô thức thả lỏng tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1272-di-ngon-truoc-luc-lam-chung.html.]
Anh quên mất cuộc họp video xuyên quốc gia , thế mà để thư ký nhắc nhở đến hai ! Chuyện đối với mà là từ đến nay bao giờ xuất hiện. Tuy bình thường cũng lười biếng, nhưng lúc cần thiết thì tuyệt đối là một kẻ cuồng công việc hơn kém, vì một con gái mà trễ nãi công việc, gần như là chuyện thể xảy .
Lâm Tố Tâm thở phào một , xoay liều mạng kéo chốt cửa, nhanh thế nào cũng nhúc nhích .
Trong lúc cô đang xung quanh để tìm kiếm cái điều khiển từ xa thì Hạ Minh Tuyên sáp tới, bộ n.g.ự.c mạnh mẽ của dán sát lên lưng cô.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm hoảng sợ đến mức cứng đờ cả .
mà, Hạ Minh Tuyên chỉ đưa tay , quét dấu vân tay cạnh cửa một cái, một tiếng “ding” nhỏ vang lên, cửa thư phòng từ từ mở .
Lâm Tố Tâm thấy cửa mở là xông thẳng ngoài mà ngoảnh đầu .
Sau khi về phòng , cô dán tai lên cửa ngóng một lúc lâu, chắc chắn Hạ Minh Tuyên đuổi theo, cô mới nhanh chóng kéo ngăn kéo bàn trang điểm và tủ quần áo , tìm hết những thứ thuộc về .
Lúc cô đây thì chỉ một vali hành lý, những thứ khác đều đóng trong thùng giấy, bây giờ bỏ tất cả hành lý trong vali thì hiển nhiên .
cô vẫn nhét tất cả những vật dụng quan trọng vali, những thứ khác thì để lên bàn, định ngày mai hỏi xin giúp việc mấy cái thùng giấy để đóng gói.
Cô thật sự thể ở chỗ Hạ Minh Tuyên nữa ! Ngày mai cô nhất định dọn thôi!