Đỗ Lâm Nhi chú ý tới vẻ mặt của Mộ Hàn Khanh, nhất thời chút lo lắng, nhưng vẫn biểu hiện vẻ mặt khinh miệt ngoài, một cách lạnh lùng: “Cô đang bậy cái gì đấy? Cô và Hà Lệ Sa tranh đấu với , liên quan gì đến ? Cô nên quản lý cho , nhiều xử phạt như , cô đắc tội nhiều đấy, cẩn thận đắc ý lâu mà đuổi học nhé”.
Lâm Tố Tâm quét đôi mắt to tròn xinh hai một lượt, phát hiện một điều thú vị, vẻ mặt của Mộ Hàn Khanh và Đỗ Lâm Nhi đều tương đối mất tự nhiên, rõ ràng là đều chuyện mà đối phương .
Xem , cô hẳn là nên nghĩ cách để tìm những gì hai đang giấu . Nếu họ gây phiền phức cho cô, lẽ thể lợi dụng điều một chút.
Lâm Tố Tâm mỉm : “Cảm ơn nhắc nhở, nhưng mà cũng rõ đắc tội với ai lắm, từ lúc Ngân Diệu cũng đuổi học nhiều . cho tới bây giờ, vẫn còn bám trụ ở học viện Ngân Diệu, ngược thì những đắc tội với đuổi ngoài, lẽ, chị nên cẩn thận một chút, nên quản lý bản cho mới đúng”.
Đỗ Lâm Nhi hiển nhiên ngờ, Lâm Tố Tâm chỉ sợ cô , mà còn mặt đổi sắc uy h.i.ế.p cô .
Mê Truyện Dịch
Cô miễn cưỡng đè nén tức giận, cắn răng : “Lâm Tố Tâm, khuyên cô đừng nên đắc ý quá sớm! Người đàn ông lưng cô tài giỏi hơn nữa thì cũng thể nào giúp đỡ cô cả đời , cô thật sự trông mong thể gả nhà giàu ?”
Lâm Tố Tâm cô như thế thì cũng tức giận, ngược còn vui vẻ hơn.
Đỗ Lâm Nhi những lời vô cùng thất lễ . Nhớ lúc đó khi hai chạm mặt đầu tiên, Đỗ tiểu tư dùng giọng điệu khinh thường để chuyện với cô, càng đến chuyện thẹn quá hóa giận “chỉ cây dâu mắng cây hòe”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1331-dung-dac-y-qua-som.html.]
Đến bây giờ, Lâm Tố Tâm vẫn còn duy trì sự ung dung, còn cô thì sự bình tĩnh, chỉ thể rằng, Đỗ Lâm Nhi cảm nhận sự uy h.i.ế.p từ Lâm Tố Tâm, xem cô thành đối thủ .
Mộ Hàn Khanh thấy hai sắp cãi thì nhanh chóng kéo Đỗ Lâm Nhi một cái, : “Lama Nhi, , lễ khai giảng sắp bắt đầu , chúng nên chỗ thôi”.
Đỗ Lâm Nhi lạnh lùng liếc mắt , : “Làm ? Gặp bạn gái cũ mà thấy chào hỏi ?”
Mộ Hàn Khanh cô như thế nhưng vẻ gì là nhịn , ngược còn nắm c.h.ặ.t t.a.y cô , : “Lâm Nhi, em đang suy nghĩ cái gì đấy? Đã là chuyện thời nào , em còn suốt ngày nghĩ đông nghĩ tây. Được , nhanh , tám giờ năm mươi lăm phút , dịp mà đến trễ thì mất mặt lắm”.
Đỗ Lâm Nhi liếc đồng hồ đeo tay, phát hiện quả nhiên chỉ còn năm phút, lúc mới bất đắc dĩ rời .
Trước khi , cô vẫn quên ném một câu: “Cô Lâm, cô cũng nhanh lên , học sinh bình thường như cô mà đến trễ thì chừng sẽ phạt đấy”.
Đáp cô chỉ là một nụ mỹ hoảng loạn chút nào của Lâm Tố Tâm.
Cô bóng lưng Đỗ Lâm Nhi, khỏi khó chịu. Nhắc đến thì, dáng vẻ cao cao tại thượng, khinh của Đỗ Lâm Nhi tuy khiến khó chịu, nhưng mà thái độ của Mộ Hàn Khanh mới càng khiến lạnh lòng hơn.
Dù thế nào nữa thì Lâm Tố Tâm và cũng từng một tình yêu thật sự, thế mà thể trơ mắt vị hôn thê của châm chọc khiêu khích cô như , và hề một phản ứng nào, thế mà cũng là !