Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trêu Chọc Tổng Tài: Chỉ Yêu Cô Vợ Thiên Hậu! - Chương 138:1 Nhất định phải về nhà ăn cơm.

Cập nhật lúc: 2025-07-01 07:13:48
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Tố Tâm khỏi nhíu mày: “Có ý gì? Lẽ nào, nhiều cũng đoán quen Hạ Minh Tuyên?”

Chu Hiểu Đình lạnh nhạt : “Trước ngày hôm nay sẽ ai nghĩ đến , nhưng ngày hôm nay, nghĩ sẽ nhiều liên tưởng đến, đây chỉ là một quá trình suy luận vô cùng đơn giản mà thôi”.

Khóe miệng Lâm Tố Tâm co quắp.

Mê Truyện Dịch

Đơn giản ? Chưa chắc! Ít nhất cô là, với chỉ IQ của Phùng Tư Tư, nếu ai cho cô thì lẽ đến khi nghiệp cô cũng chẳng thể liên kết tất cả manh mối với .

mà, trong học viện Ngân Diệu nhiều thiên tài IQ cao như , nhất định cũng sẽ vài suy nghĩ như Chu Hiểu Đình.

Nghĩ đến đây, Lâm Tố Tâm khỏi buồn bực.

chuyện xảy , cô buồn nữa cũng vô ích, đến lúc nào thật sự truyền tai của tính. Ít nhất bây giờ, thể đoán đầu đuôi câu chuyện thì hơn một nửa là thông minh, cũng sẽ nên chọc đối tượng thể chọc như ba Hạ, lẽ sẽ tùy tiện suy đoán của .

Lâm Tố Tâm : “Lỡ như đoán , che giấu giúp đấy”.

Chu Hiểu Đình cô một cái, : “Thật , giúp một vấn đề, giải quyết xong Tư Tư ”.

Lâm Tố Tâm ngẩn : “Cậu gì với ?”

Thảo nảo cô điện thoại xong trở về, Phùng Tư Tư truy hỏi cô nữa, xem là Chu Hiểu Đình thuyết phục cô . mà, thái độ của Phùng Tư Tư bình thường, cô cảm thấy chỗ nào đó đúng, rốt cuộc Chu Hiểu Đình cái gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1381-nhat-dinh-phai-ve-nha-an-com.html.]

Trong thời gian hai chuyện thì dọc theo cây cầu dây văng nối khuôn viên chính của trường với đảo Nhật Diệu, tới chốt cảnh vệ,

Trước mặt một nhân viên an ninh tới, kiểm tra giấy tờ của Chu Hiểu Đình, nhưng hỏi giấy tờ của Lâm Tố Tâm, ngược còn cúi đầu chào cô, : “Cô Lâm, cô về , xe?”

Lâm Tố Tâm chút lúng túng Chu Hiểu Đình bên cạnh một chút, nhưng ngoài dự đoán của cô là, mặt Chu Hiểu Đình đổi, như thể hề cảm thấy kỳ lạ ở chỗ nào hết đó.

Lâm Tố Tâm gật đầu, : “ thấy thời tiết nên tản bộ với bạn một chút”.

Rời khỏi cửa, Chu Hiểu Đình : “Mình đến thư viện, cùng đường với , buổi chiều gặp ”.

Lâm Tố Tâm thấy cô định thì nhanh chóng gọi cô , : “Chờ ! Cậu vẫn , rốt cuộc thế nào với Phùng Tư Tư?”

Chu Hiểu Đình nghiêng đầu suy nghĩ, thuận miệng : “Một lời khó hết, dù thì cảm thấy đó cũng là một lời giải thích phù hợp với suy luận của Phùng Tư Tư nhất, cho nên chắc chắn tin , yên tâm !”

yên tâm chút nào hết! Lâm Tố Tâm gào thét trong lòng: Thái độ của Phùng Tư Tư kỳ lạ như thế, bảo yên tâm thế nào , rốt cuộc cái gì a a a a a?

Chu Hiểu Đình thấy đồng cảm chút nào với dáng vẻ bối rối trong lòng của Lâm Tố Tâm, cô phất tay với Lâm Tố Tâm, rẽ sang một hướng khác.

Bóng lưng của Chu Hiểu Đình mỏng manh như tờ giấy, đeo cái cặp vô cùng lớn, hơn nữa Lâm Tố Tâm , cái cặp của cô để trưng , bên trong đựng mấy quyển sách bản gốc to như cục gạch thôi.

Một nữ sinh gầy yếu đeo một cái balo nặng trịch như thế ánh mặt trời chói chang, Lâm Tố Tâm cũng khỏi lo lắng cho cô , nhưng bản Chu Hiểu Đình chẳng hề gì.

Loading...