“Sáng nay ba dặn dò, hôm nay khách quý đến nhà, để phòng bếp chuẩn thật , đều nấu những món cô thích ăn. cô thích đồ ăn Giang Tô, chủ thích đồ ăn Quảng Đông. Đầu bếp trong nhà một chuyên nấu món Quảng Đông, một chuyên nấu món Tây, còn một đầu bếp điểm tâm, đầu bếp chuyên nấu món Giang Tô, vì hương vị thể chuẩn lắm, mong cô bỏ quá cho.”
Lâm Tố Tâm mở to mắt. Đây thực sự là giai cấp tư sản mục nát, căn nhà chỉ một ở, một tháng còn ở mấy ngày, còn nuôi ba đầu bếp, đây là nhiều tiền quá chỗ tiêu ? Hay là kén ăn đến mức lẽ trời khó dung ? Đại thiếu gia cũng quá khó hầu hạ .
Quản gia Tiền suy nghĩ của Lâm Tố Tâm, thêm: “Trước đây khi còn học ở Ngân Diệu ba sống ở đây, mấy đầu bếp đều là cũ, ba còn mấy bạn ở thành phố Lâm Hải, thường đến nhà tụ tập.”
Lâm Tố Tâm “ồ” một tiếng, theo Quản gia Tiền phòng ăn.
Trên bàn ăn trải sẵn khăn trải bàn màu trắng, sáu chiếc đĩa sứ vẽ hoa đặt ngay ngắn bàn. Cho dù chỉ một cô ăn, nhà bếp vẫn chuẩn sáu món ăn và một món canh, gà hầm nấm hương, trứng xào cá ngân, thịt kho măng khô, phù trúc Dương Châu, củ sen hấp gạo nếp và canh cải thảo, còn một lồng bánh bao hấp đường kính to hơn đồng một tệ một chút và một đĩa bánh củ cải. Cuối cùng, còn một nồi……
Lâm Tố Tâm suýt chút nữa tưởng hoa mắt, dùng sức dụi dụi mắt.
“Cô Lâm, ba , gần đây cô thương nặng mất nhiều máu, vì đặc biệt dặn dò đầu bếp món bổ máu, bảo cô nhất định ăn hết.”
Quản gia Tiền tự tay múc cho cô một bát canh cải bó xôi và gan heo, đẩy đến mặt cô.
Khuôn mặt của Lâm Tố Tâm bỗng chốc nhăn thành bánh bao. Khẩu vị của cô ở kiếp và của Lâm Tố Tâm ban đầu giống hệt , rõ ràng Hạ Minh Tuyên cho điều tra thói quen ăn uống của cô, những món quả thực đều là món Lâm Tố Tâm thích ăn. món canh cải bó xôi và gan heo , cho dù là cô chủ cơ thể, đều bao giờ ăn gan heo, đặc biệt là ghét ăn cải bó xôi. Nếu Hạ Minh Tuyên điều tra cô, lẽ nào điều ? Anh chắc chắn là đang chỉnh cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-162chon-phong.html.]
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm cảm nhận ánh mắt háo hức mong chờ của Quản gia Tiền, miễn cưỡng bưng bát canh lên uống một ngụm.
“Quản gia Tiền, nhiều món thế một cháu thể ăn hết , chú cùng ăn cùng cháu ạ.”
Quản gia Tiền lắc đầu : “Như thích hợp, hơn nữa cũng ăn trưa .”
Lâm Tố Tâm : “ cứ như thế cháu ăn ……”
Quản gia Tiền : “Vậy cô ở đây từ từ ăn, nếu cần gì thể bấm chuông ở đằng .”
Sau khi Quản gia Tiền rời , Lâm Tố Tâm cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Đầu bếp nhà họ Hạ quả thực bình thường, tuy giỏi nấu món Giang Tô, nhưng vẫn nấu ngon, về việc chuẩn , Lâm Tố Tâm cho rằng cô soi mói như đại thiếu gia Hạ Minh Tuyên. Mặc dù nhiều món, nhưng lượng thức ăn nhiều, Lâm Tố Tâm chọn lựa bỏ qua nồi canh, ăn nhiều các món khác, mới thỏa mãn lau miệng lên.
Quản gia Tiền đang nghỉ ngơi trong phòng nghỉ, thấy Lâm Tố Tâm dậy, chạy thì thấy nồi canh gan heo mà Hạ Minh Tuyên dặn dặn để Lâm Tố Tâm uống vẫn còn nguyên bàn ăn.
“Cô Lâm, canh ……”
Lâm Tố Tâm giả vờ như thấy, nhanh như chớp chạy căn phòng cô chọn ở tầng hai.