Hạ Minh Tuyên ăn liên tiếp hai bát cơm, đặt đũa xuống, thấy Lâm Tố Tâm cũng ăn xong , liền : “Sáng sớm ngày mai đáp máy bay Ý, chắc ngày mai lúc em dậy thì .”
Nghe , Lâm Tố Tâm vui mừng ngẩng đầu, hỏi: “Anh bao lâu?” Tốt quá , còn tưởng sẽ sống chung một mái nhà với tên tự đại lâu, ngờ cuốn xéo nhanh như . Đợi còn ở đây nữa, cô sẽ tự do!”
Hạ Minh Tuyên mím môi, nheo mắt, lợi dụng lợi thế chiều cao từ cao xuống Lâm Tố Tâm.
“Em vẻ vui?”
Hạ Minh Tuyên từ nhỏ nhiều cô gái theo đuổi, những phụ nữ qua từ đến giờ, khi sắp đều sẽ hỏi “Phải bao lâu”. Tuy nhiên, những khác hỏi là lưu luyến rời, nhưng Lâm Tố Tâm hỏi thì…… Hạ Minh Tuyên cảm thấy bản vẫn nên tự đa tình thì hơn.
“ đó.” Lâm Tố Tâm buột miệng, khi thấy sắc mặt xanh xám của Hạ Minh Tuyên, giọng cô lập tức trầm xuống, “Ừ, ý là, Tổng giám đốc ngài bận trăm công nghìn việc, việc thì cứ việc , cần lãng phí thời gian cho nhân vật nhỏ bé đáng kể như , thật đấy!”
Con đen như mực của Hạ Minh Tuyên giống như hồ nước sâu, tối tăm và lạnh lẽo, chằm chằm Lâm Tố Tâm đang thầm rùng , thầm nghĩ đại thiếu gia thực sự tức giận ? Bụng to như muỗi , quá kiêu ngạo.
Thấy Lâm Tố Tâm chằm chằm đến cúi đầu, ba nhà họ Hạ mới chút hài lòng : “ là em nỡ, yên tâm , sẽ sớm thành công việc và về với em.”
Ai nhớ chứ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-191gia-quy-cua-cau-ba-nha-ho-ha.html.]
Lâm Tố Tâm sốc bởi lời vô liêm sỉ của , lâu mới hồn , : “Tổng giám đốc, thật sự cần . Anh yên tâm, lúc ở đây, nhất định sẽ , cứ yên tâm !”
Hạ Minh Tuyên : “Được , nếu em như thì yên tâm . Trong lúc nhà, em cứ ngoan ngoãn ở đây, ngoài thì dẫn theo tài xế và vệ sĩ, cho phép qua đêm về nhà, về nhà chín giờ tối. Không ăn mặc hở hang, quán bar, quan hệ mờ ám với con trai.”
Lâm Tố Tâm trợn tròn mắt: “Cái gì? Anh cũng quản quá nhiều đó. Còn nữa, ai sống ở chỗ ? Anh mau khôi phục thẻ trường cho , về ký túc xá của ! Còn chín giờ tối về nhà, kết giao với ai, đều là tự do của , quyền……”
Ánh mắt lạnh lùng của Hạ Minh Tuyên quét qua, chú thỏ trắng mềm nắn rắn buông lập tức im lặng.
Hạ Minh Tuyên : “ quyền? là giám hộ của em. Bạn học Lâm, xin cho phép nhắc nhở em, em năm nay tròn mười sáu tuổi, vẫn là vị thành niên, ngày ngày chơi đến nửa đêm là điều một thục nữ nên .”
Lâm Tố Tâm : “Đây là trọng điểm ? cũng hứng ngoài chơi, nhưng sống ở chỗ .”
Hạ Minh Tuyên nhướng mày : “Tại ? Nếu chỗ nào hài lòng hoặc còn thiếu cái gì, em thể với Quản gia Tiền, đều thể sắp xếp đủ cho em, em sửa sang cũng . Tiền là vấn đề, miễn là em động thư phòng và phòng ngủ của là .”
“……”
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm há to miệng, chằm chằm một lúc. Giọng điệu đại gia thiếu tiền ……thật là khiến san bằng ! Thập đại thế gia thật sự giàu như ? Như là sửa sang căn bản tiêu tiền . Hơn nữa, cô chỉ là một khách thuê nhà mới đến ở, liền sẵn sàng để cô giày vò nhà của ? Cứ cảm thấy kỳ lạ chỗ nào đó……