Càng xuống tầng, lượng trong thang máy càng đông.
Lâm Tố Tâm luôn cúi đầu thu trong góc, cố gắng chớp mắt để che sự ươn ướt nơi khóe mắt.
Rõ ràng thề rằng kiếp sẽ bao giờ đau lòng vì bất kỳ đàn ông nào nữa, sẽ bao giờ đặt tình cảm bất cứ ai. Rõ ràng cô hiểu rõ nhất rằng tất cả đàn ông thế giới đều thực tế và m.á.u lạnh, tình cảm của ai là thật cả……
mà……
Có một việc bạn càng xảy thì nó cứ quấn lấy bạn, thế nào cũng thể thoát khỏi.
Thang máy dừng ở tầng một, Lâm Tố Tâm hồn bay phách lạc qua sảnh, rời khỏi tòa nhà Giải trí Băng Toản.
Dù là buổi tối, nhưng tòa nhà văn phòng của Giải trí Băng Toản ở khu vực phố xá sầm uất, ở cửa vẫn tấp nập xe cộ qua .
Lâm Tố Tâm ở bên đường một lúc, gió lạnh đêm cuối thu thổi cổ, khẽ rùng , mới định thần , nhận ở bên đường mấy phút .
Cô thầm khinh bỉ bản , cô ruốt cuộc cái quái gì ở đây ?
Chẳng lẽ còn trông chờ Hạ Minh Tuyên đuổi theo ? Tại cô ảo tưởng như ? Nếu ba nhà họ Hạ chắc chắn sẽ c.h.ế.t vì ?
Hạ Minh Tuyên mỹ nhân trong lòng, đoán chừng lúc cô đang lén rơi lệ, ôm Tiêu Ni lăn lên giường .
Dù ……
Lâm Tố Tâm cúi đầu xuống n.g.ự.c , đầu tiên cảm thấy chút tự ti.
Báu vật như , chắc chắn sẽ lãnh cảm như cô đêm đó, cho dù đó cô cam chịu thuận theo ba nhà họ Hạ, cuối cùng cũng thể chấp nhận ……
Lâm Tố Tâm dùng sức đập đầu, tự nhủ bình tĩnh, bình tĩnh. Có thể sớm nhận thực tại là một điều . Bây giờ rõ con Hạ Minh Tuyên, tổn thất đối với cô là nhỏ nhất, chẳng qua là đau lòng vài hôm, cũng hơn là đắm chìm mới phát hiện tin nhầm .
Cô bó áo khoác , quấn chặt hơn chậm rãi bước xuống phố.
Hạ Minh Tuyên ở cùng Tiêu Ni, chắc tối nay sẽ về nhà, nhưng cô vẫn về Học viện Ngân Diệu.
Muộn như , gọi Phó Tử Khâm ngoài cũng thích hợp, mà cô là thuộc hạ của Hạ Minh Tuyên, hôm nay thực sự gặp cô , vì Lâm Tố Tâm vẫn định đến ngã tư phía để bắt một chiếc taxi.
Vì ở trung tâm thành phố nên dù khuya như , phố vẫn còn nhiều .
Lâm Tố Tâm cảm thấy thời tiết cuối thu lạnh hơn cô nghĩ.
Ngay khi cô đang cúi đầu chậm rãi bước , đột nhiên, một chiếc xe thể thao màu xám bạc phóng qua cô, đó phanh gấp và dừng bên cạnh cô.
Lâm Tố Tâm sững sờ một lúc, còn kịp phản ứng thì cửa xe mở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-208-em-khoc-sao.html.]
Một đôi tay mạnh mẽ giữ chặt vai cô và kéo cô trong xe.
Lưng của Lâm Tố Tâm đập ghế phụ khiến cô đau đớn, cô giãy giụa dậy, nhưng trực tiếp áp cửa xe, thở mạnh mẽ và nóng bỏng của đàn ông tiến gần, đó một nụ hôn nóng bỏng rơi xuống môi cô, chiếm lấy thở và tiếng kêu cứu kịp thốt lên của cô.
Lâm Tố Tâm liều mạng lắc đầu, nhưng bàn tay to lớn bóp cằm giống như thép đúc, cố định chắc chắn cô, cũng thể thoát .
Lâm Tố Tâm tình cảnh cho sợ đến mức hồn bay phách lạc.
Không là cô bắt cóc chứ? Lại bắt con tin ngay đường phố của khu vực trung tâm thành phố?
nhanh chóng, nụ hôn ngừng một giây, giọng trầm thấp và gợi cảm của Hạ Minh Tuyên lướt qua tai cô: “Em ……”
Nghe thấy giọng quen thuộc , Lâm Tố Tâm lập tức trấn tĩnh , nhưng đó, cô cảm thấy nhịp tim của tăng nhanh kiểm soát , như sắp bật khỏi miệng.
Cô cảm nhận ngón tay thon dài của Hạ Minh Tuyên vuốt qua khóe mắt cô, giờ mới nhận cô thực sự rơi nước mắt.
Hạ Minh Tuyên l.i.ế.m nhẹ vệt nước mặt cô, nếm vị mặn, dùng một giọng mê hoặc hỏi: “Em rơi nước mắt là vì ?”
“……”
Lâm Tố Tâm mở miệng liền phát hiện giọng khàn đến đáng sợ, đợi cô gì, Hạ Minh Tuyên nắm cằm cô và hôn một nữa.
Hạ Minh Tuyên đè cô xuống, hôn một hồi lâu, khi Lâm Tố Tâm thả , cô gần như thở , khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, chỉ thể dùng đôi mắt to hung hăng chằm chằm đàn ông mặt, đồng thời hít thở khí mất từ lâu.
Lâm Tố Tâm mới thở đều, phát hiện Hạ Minh Tuyên tiến gần, cô vội vàng đưa tay lên mặt , vặn chặn miệng Hạ Minh Tuyên.
Cậu ba nhà họ Hạ cắt ngang, nhưng cũng tức giận, thuận thế nắm lấy cổ tay cô, lấy lưỡi l.i.ế.m dọc theo những ngón tay thon trắng của cô và hôn lòng bàn tay cô.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm vội vàng thu tay , nhưng cô thể thoát khỏi bàn tay thon dài mạnh mẽ đó.
Cô hung hăng trừng mắt Hạ Minh Tuyên, nghiến răng : “Anh…… buông !”
Hạ Minh Tuyên nhướng mày : “Không buông!”
Cô nụ hôn nóng bỏng cho đầu óc choáng váng, giờ cũng tỉnh táo một chút, nhớ bộ chuyện , mặt lập tức nóng bừng, đỉnh đầu dường như bốc khói.
Cô cô cô…… Hạ Minh Tuyên đè trong xe hôn đến quên mất bản ngay phố.
Sao cô thể một việc hổ như ? Thật là thể tưởng tượng ! Trước đây cô thật sự là một kín đáo và bảo thủ……Tất cả đều trách đàn ông …… Ảnh hưởng của đối với cô lớn như ?
mặt khác, cùng với việc hổ, một cảm xúc tức giận cũng nổi lên từ đáy lòng cô.
Tại Hạ Minh Tuyên ở đây? Vừa ở cùng Tiêu Ni nỡ rời xa ? Không là khi cô chạy thang máy, cũng đuổi theo ?
Bây giờ, đang gì? Là cảm thấy Tiêu Ni quá bẩn, là cảm thấy Lâm Tố Tâm cô quá nực , đặc biệt đến xem trò của cô? Vừa mới mật với khác, bây giờ tới hôn cô, rốt cuộc coi cô là gì?!