Lâm Tố Tâm định nổi nóng thì Hạ Minh Tuyên chạm nhẹ môi cô một cái lập tức lùi ngay.
Lâm Tố Tâm đầu, tức giận chằm chằm.
Hạ Minh Tuyên như hưởng thụ sự tức giận của cô, cong môi, : “Mệt ? Em thể ngủ xe một lát”
Mấy ngày nay, buổi tối Lâm Tố Tâm đều ngủ ngon, ban đầu trong chiếc xe sang trọng ấm áp thoải mái thì thiêm , đầu liên tục gục xuống, nhưng Hạ Minh Tuyên xong, cô cố gắng vực dậy tinh thần, : “ buồn ngủ!”
Lần ngủ trong xe của đàn ông , kết quả bế lên máy bay bay tới đảo nhỏ luôn, bây giờ mà ngủ thì chẳng bán ?
Hạ Minh Tuyên buồn cô một cái, gì. Con nhóc đang suy nghĩ gì, nhắm mắt cũng thể đoán , thể bán cô chứ? Nhiều nhất thì chỉ trói về nhà, quăng lên giường, đó chút chuyện quá giới hạn thôi…
Hơn nữa, cô tưởng thấy ? Rõ ràng mí mắt díp hết cả mà còn buồn ngủ!
Quả nhiên, khi xe chạy một đoạn, đầu của Lâm Tố Tâm cúi càng ngày càng thấp, càng ngày càng thấp…cuối cùng dựa lên cửa xe, ngủ mất.
Hạ Minh Tuyên buồn lắc đầu, sợ cô đụng lên cửa xe nên thừa dịp dừng đèn đỏ, điều chỉnh tư thế của cô một chút, đồng thời giảm tốc độ, chậm rãi lái về Ngân Diệu.
Xe sân biệt thự nhà họ Hạ là Lâm Tố Tâm đột nhiên tỉnh .
Cô lập tức ngoài cửa sổ, phát hiện xe tới biệt thự, sắc mặt khỏi cứng ngắc.
Hạ Minh Tuyên còn bên tai cô: “Nhóc con, cảnh giác quá nhỉ, xe dừng cái là tỉnh”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-2321-hop-dong-hen-ho.html.]
Lâm Tố Tâm trợn trắng mắt, lưu loát tháo dây an , xuống xe rời !
Người đàn ông đúng là khiến chán ghét, còn châm chọc cô! mà, rõ ràng cô hạ quyết tâm, kiên quyết ngủ cơ mà, vì cô vẫn ngủ? Lại còn ngủ ngon.
Dường như bên cạnh Hạ Minh Tuyên thật sự khiến cô cảm thấy an và tĩnh lặng, chuyện … khoa học…
Lúc Lâm Tố Tâm phòng khách, Hạ Minh Tuyên theo lưng cô.
Thấy Lâm Tố Tâm chạy lên lầu mà ngoảnh đầu , chạy hai bước tới phía cô, đưa tay ôm eo cô một cái, : “Sao thế? Sớm nghỉ ngơi ? Ở với một lát ?”
Cảm thấy thở nóng rực của Hạ Minh Tuyên phun lên tai , lỗ tai Lâm Tố Tâm khỏi đỏ lên, ngay đó, cô cũng nhớ tới chuyện quần áo lúc chiều, mạnh mẽ đẩy n.g.ự.c một cái, : “Anh buông , chuyện với ”.
Hạ Minh Tuyên cô đẩy hai nhưng hề nhúc nhích, : “Chuyện gì, em ”
Lâm Tố Tâm : “Anh buông , chuyện quan trọng!”
Mê Truyện Dịch
Hạ Minh Tuyên thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của con thỏ nhà quả thật nghiêm túc, thể gì khác hơn là thả cô , nghi ngờ : “Chuyện gì? Em ”.
Lâm Tố Tâm do dự một chút mới : “Ừm, cái đó, đôi ba rõ , ở đây chờ một lát, về phòng chuẩn một chút!”
Hạ Minh Tuyên bật , : “Chuyện lớn gì mà còn chuẩn ? Nói , đừng căng thẳng như thế, chỉ cần là nguyện vọng của em, đều sẽ thành cho em”.
Hạ Minh Tuyên cho rằng, thái độ của như , Lâm Tố Tâm nhất định sẽ ngoan ngoãn khai báo rốt cuộc cô đang gì, ngờ Lâm Tố Tâm chỉ một cái, : “Anh chờ đó”. Xong chạy bịch bịch lên tầng hai, đóng sầm cửa phòng ngủ.