Lâm Tố Tâm suy nghĩ một lát, lấy điện thoại từ trong túi của .
Trên điện thoại hiển thị vài cuộc gọi nhỡ, đầu tiên là điện thoại lưu, nhưng Lâm Tố Tâm đây là điện thoại Hạ Minh Tuyên gọi cho cô lúc sáng, còn đều là Phùng Tư Tư gọi đến. Không ngờ khi cô để im lặng, tiểu nha đầu cũng đến tìm cô, đúng thật là trùng hợp, chuyện gì?
Lâm Tố Tâm do dự một hồi, vẫn là gọi cho Hạ Minh Tuyên .
Điện thoại đổ chuông máy, giọng trầm thấp của Hạ Minh Tuyên từ đầu dây bên truyền đến: “Tố Tâm?”
Lâm Tố Tâm đang định , nhưng điện thoại đột nhiên cúp.
Lâm Tố Tâm hoài nghi điện thoại. Có ý gì ? Lẽ nào là đang bận, tiện điện thoại? Có vẻ như âm thanh trong điện thoại tương đối ồn ào, còn cả tiếng nhạc.
Cô đặt điện thoại xuống thì bỗng thấy một tiếng nhạc chuông êm tai, nhạc chuông lạ, nhưng rõ ràng là gần cô, còn rõ nét.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm đầu tìm kiếm một lúc mới phát hiện đây là chiếc điện thoại mở trong hộp đang đổ chuông.
Cố lấy điện thoại khỏi hộp, kĩ thì thấy đây cũng là điện thoại iPhone, nhưng rõ ràng là đặt , lớp vỏ màu hồng một hình trái tim khảm kim cương vỡ, lỗ cắm tai treo một viên ruby hình trái tim, bên trang trí tua rua lấp lánh.
Vừa chỉ là lướt qua, bây giờ kỹ , Lâm Tố Tâm một nữa kinh ngạc về mức độ xa xỉ của Hạ Minh Tuyên. Cô nghĩ ba nhà họ Hạ sẽ dùng điện thoại khảm đá quý nhân tạo, vì câu hỏi đặt là chiếc điện thoại iPhone xa xỉ rốt cuộc trị giá bao nhiêu tiền?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-251that-su-bi-nuoi-nhot-roi.html.]
Nhạc chuông vẫn ngừng vang lên, Lâm Tố Tâm lướt màn hình khi điện thoại, tay run lên suýt đập điện thoại xuống đất.
Chỉ thấy một chữ lớn hiển thị rõ ràng vị trí hiển thị cuộc gọi---Chồng.
Tay cầm điện thoại của Lâm Tố Tâm ngừng run rẩy, may vẫn còn nhớ chiếc điện thoại đắt, bán cô cũng đền , nên mới đập điện thoại.
Cô vuốt màn hình kết nối điện thoại: “Hạ Minh Tuyên! Anh ý gì?”
“Cái gì mà ý gì?” Hạ Minh Tuyên rõ ràng đổi địa điểm, âm thanh trong điện thoại yên tĩnh hơn nhiều, dùng một giọng điệu thản nhiên : “Cô gái , em là đầu tiên dám cúp điện thoại của , em xem nên đối phó với em như nào?”
“Cái gì?” Lâm Tố Tâm sững sờ một chốt, mới nghĩ đến lúc sáng ở phòng giáo vụ, cô đúng là cúp điện thoại của Hạ Minh Tuyên.
“Không chỉ cúp điện thoại của , mà còn chặn ?” Hạ Minh Tuyên .
Lâm Tố Tâm nghĩ đến tình huống lúc đó, đột nhiên nổi giận : “Anh còn nữa ! Đều tại , hại đuổi khỏi phòng giáo vụ, còn hai nhân viên bảo vệ áp giải , điện thoại? sợ lát xông tới đánh !”
Hạ Minh Tuyên nhẹ : “Bọn họ dám, em chỉ cần với bọn họ, em đang chuyện điện thoại với , cam đoan sẽ hù c.h.ế.t tất cả đám phòng giáo vụ.”
“Ai sẽ tin lời chứ?” Lâm Tố Tâm : “ là một cô gái xuất bình thường, mấy hôm đuổi học, hôm nay trở thành bạn của Tổng giám đốc? Những đầu óc bình thường sẽ tin . Anh đang cố tình lừa !”
Hạ Minh Tuyên : “Sao tin? Không em xe của ở cổng tòa nhà hành chính ? Còn nhắn của phòng giáo vụ cuốn xéo? Hai nhân viên bảo vệ theo em lẽ hoảng sợ , Trưởng phòng bảo vệ gọi điện đến chỗ Trợ lý Giang xin . Sau khi Trợ lý Giang mới , em cũng oai như .”