Lâm Tố Tâm , ai cùng chứ!
mà, cô cũng , nếu như , Hạ tam thiếu chắc chắn sẽ vui, một khi khó chịu, chừng nhất định sẽ đưa cô công tác cùng. Với hiểu của cô, đàn ông chính là như .
Lúc , dù cô cũng trái lương tâm mà nịnh nọt . Có như , khi , cô mới thể vui vui vẻ vẻ hưởng thụ cuộc sống tự do.
Lâm Tố Tâm mếu máo : “Ai da, em mà là điều kiện khách quan cho phép nha. Sau … sẽ cùng ?”
Hạ Minh Tuyên ô một tiếng hỏi : “Vậy em thực sự rời ?”
Lâm Tố Tâm gật đầu liên tục: “Đương nhiên , một ngày thấy , trái tim em tan nát.”
Hạ Minh Tuyên cái dáng vẻ khoa trương của cô thì bật , ghé đầu bên tai cô : “Nếu em đáng thương như , thì buổi tối hôm nay nhất định an ủi em cho , miễn cho… lúc ở đây, em dục cầu bất mãn, cô chẩm nan miên*…”
*Dục cầu bất mãn, cô chẩm nan miên: Nhu cầu thỏa mãn, cả đêm trằn trọc ngủ .
Hai mắt Lâm Tố Tâm mở to, lắc đầu : “Không cần, thật sự cần.”
“Em thẹn ? Anh hiểu.” Hạ Minh Tuyên .
*
Ngày Hạ Minh Tuyên cũng là ngày Lâm Tố Tâm tới đảo Bali.
Buổi tối ngày , Lâm Tố Tâm cố gắng chịu đựng những hành hạ của Hạ tam thiếu.
Đến thời khắc mấu chốt, cô dùng biện pháp g.i.ế.c thần nào cũng linh nghiệm – giả vờ ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-2561-danh-ngat-dua-len-may-bay.html.]
Hạ Minh Tuyên nhận cô ý định giả chết. Nếu là ngày thường, cũng ép cô, sẽ tha cho cô. mà, hai hôm nay sắp tạm xa , ít nhất một tuần gặp , con nhóc còn giả vờ ngủ, thật sự coi trọng đàn ông của .
Hạ tam thiếu tiến gần, khẽ hôn lên môi cô một cái, đầu lưỡi còn khẽ l.i.ế.m qua khóe miệng cô.
Sắc mặt Lâm Tố Tâm đổi, nhưng cô kiên quyết giữ nguyên tư thế, nhúc nhích, hai mắt vẫn nhắm .
Mê Truyện Dịch
Hạ Minh Tuyên nhướng mày, dứt khoát vùi mặt cổ cô, đầu lưỡi vươn l.i.ế.m nhẹ lên cái cổ thon dài mịn màng của cô.
Thân thể Lâm Tố Tâm run lên nhưng dám mở mắt.
Hạ Minh Tuyên buồn , dứt khoát cắn một cái nhẹ lên cổ cô.
Lâm Tố Tâm mở to hai mắt đẩy , đưa tay ôm lên cổ hỏi: “Anh cái gì ? Còn ngủ ? Không sờ loạn!”
Người đàn ông quá xa, dám cắn cô.
Đối mặt với một con cá chết, Lâm Tố Tâm tin rằng thể nuốt trôi . mà, thật ngờ lưu dấu vết cổ cô. Ngày mai cô mặc lễ phục cúp n.g.ự.c để MV, nếu mà dấu vết để thấy, chẳng cô đào lỗ nào mà chui xuống a!
Hạ Minh Tuyên : “Anh em mệt mỏi, nên em cứ an tâm mà ngủ, cũng cần em gì, em ngủ của em, hôn của , quấy nhiễu .”
Không quấy nhiễu lẫn ?
Không quấy nhiễu cái đầu nhà .
Lâm Tố Tâm trừng mắt Hạ Minh Tuyên. Cô , “Anh ngủ thì ngủ . Hôn cái gì mà hôn.”
Hạ Mình Tuyên cúi đầu hôn lên đôi môi đang dẩu của cô. “Anh một cũng nhàm chán, ngày mai , em thể chơi với nhiều hơn một chút ? Em đối với như , thật sự hổ ?”